Lúc sau trên bàn cơm lão thái thái vẫn nhắc lại chuyện đó, Tô Nhuyễn đều không muốn nói tiếp, nuốt xuống ngụm cháo cuối cùng, nói thẳng, “Cháu sẽ đi lên thành phố một chuyến, chắc khoảng ba bốn ngày sau cháu mới trở về.”Lão thái thái sửng sốt một chút, “Cháu đi thành phố làm cái gì?”“Mua tài liệu ôn tập ạ.
Cháu chuẩn bị học lại để thi lên đại học.”Lão thái thái buột miệng thốt ra, “Cháu không định lấy chồng sao?”“Không gả,” Tô Nhuyễn nói, “Ai thích gả thì tự đi mà gả, ba cháu nói rồi, dù ông có đập nồi bán sắt cũng muốn cho cháu vào đại học.”Tô lão thái thái nhíu mày, hiển nhiên lời nói của bà cùng với con trai có điểm bất đồng.Nếu như trước kia Tô Nhuyễn nguyện ý học lại để thi đại học thì khẳng định là bà cụ sẽ cảm thấy rất cao hứng.
Nhưng hôm nay khi biết được tin cháu gái bà cùng con trai lớn vừa mới lên chức của Lộc gia liên hôn, lão thái thái liền có chút rối rắm.“Dù sao cháu học đại học xong thì cũng phải đi tìm việc làm, hiện tại có thể trực tiếp tìm luôn một công việc để làm không tốt hơn sao.
Bây giờ cháu bắt đầu ôn thi học lại, rồi vào đại học, thì cũng mất từ năm đến sáu năm.
Nếu bây giờ cháu đi làm thì chẳng phải năm hay sáu năm sau là kiếm được rất nhiều tiền sao.”“Là con gái vẫn nên tìm được người tốt rồi gả cho người ta mới là quan trọng nhất, nhưng tốt nhất đừng học mẹ của cháu, đọc nhiều sách như vậy, mà chỗ nào cũng phóng đãng trêu hoa ghẹo nguyệt…”Tô Nhuyễn nhàn nhạt nói, “Không phải bà từng nói mẹ cháu là người tốt sao?”Lão thái thái bị cô làm cho nghẹn họng, “Cháu cái đứa nhỏ này, gần đây sao nhìn cháu giống như ăn phải thuốc súng vậy.” Sau đó mới hờn giận đáp lại, “Người như cô ta mà bảo là tốt sao? Cháu cũng muốn học theo cô ta đi theo tiếng gọi của sự tự do ư? Nhà họ Tô chúng ta không chấp nhận được thể loại người như vậy đâu.”Tô Nhuyễn cười trào phúng, “Vậy thì bà mau giáo dục lại Tô Thanh Thanh cho thật tốt đi ạ.”Tô lão thái thái lại lần nữa bị cô làm nghẹn họng, Tô Thanh Thanh làm ra những hành động đó, nếu đây không phải cháu chắt trong nhà, thì Tô lão thái thái cũng sẽ mắng chửi rồi phun cho bãi nước bọt vào mặt.Cuối cùng lão thái thái đành bất đắc dĩ thở dài, chạy vào trong phòng mở rương gỗ lấy ra một cái khăn tay, bà tháo khăn ra thì để lộ ra một xấp tiền mặt.Bà lấy hai tờ mười đồng tiền ra đưa cho Tô Nhuyễn, “Khi tới nhà cô của cháu thì nhớ mua chút trái cây, phải biết lễ nghĩa, đừng đến tay không, biết chưa?”Con gái út của Tô lão thái thái là Tô Minh Nguyệt được gả tới thành phố, người của Tô gia giống nhau ở chỗ chỉ cần đi đâu lên thành phố là sẽ ở nhà của Tô Minh Nguyệt.“Thím hai của cháu cùng Thanh Thanh chắc cũng ở bên đó, nếu bọn họ đi khám bệnh ở bệnh viện thì cháu cũng đi theo xem sao.”Bà cũng không muốn lại kích thích Tô Nhuyễn nữa, chỉ nói, “Đúng lúc cháu cũng thử quan sát xem hai người đó đang giở trò quỷ gì, đừng giống như lần trước, suy nghĩ ra những hành động quỷ quái lại làm hại đến cháu.
Trước tiên, biết bọn họ định làm cái trò quỷ gì, sau đó lại cùng ba của cháu nghĩ ra biện pháp né tránh.”Tô Nhuyễn không tỏ ý kiến, lão thái thái vẫn là đem tiền đưa cho cô, “Tuy nhà chúng ta nghèo nhưng tiền đi đường phải mang dư dả một chút, cầm lấy đi.
Mặc dù cháu không có suy nghĩ gả tới Lộc gia, nhưng mà khi còn nhỏ các cháu cũng từng chơi với nhau, cũng là người cùng thôn, về tình về lý thì cháu cũng nên đi bệnh viện nhìn xem tình trạng của Lộc Minh Sâm như thế nào rồi.”.