Dư Tiểu Lệ dừng lại bước chân, Diệp Minh cũng đang rơi vào tình huống giống mình khi trước sao? Nghe cái ý này hẳn là cũng muốn rời đi sao…… Cho nên, suy cho cùng thì trước kia cô ta làm cũng không sai.
“Nhưng mà tôi sẽ không đi đâu.
” Diệp Minh hừ lạnh nói, “Tôi cũng không giỏi làm được loại chuyện này như Dư Tiểu Lệ, tôi không thể làm được loại chuyện vong ân phụ nghĩa được.
”
Anh một câu, tôi một câu, vừa nói vừa liếc nhìn phía sau, tức khắc Tô Nhuyễn liền hiểu rõ ý đồ của Diệp Minh, cô còn suy nghĩ tại sao Diệp Minh đang yên đang lành lại nói chuyện này, hoá ra là cố tình nói cho Dư Tiểu Lệ đang ngồi bên kia nghe.
Tô Nhuyễn không khỏi lắc đầu bật cười, Diệp Minh thật là có chút trẻ con.
Nhưng mà……
Tô Nhuyễn nhìn về phía sau lưng ghế sô pha, nếu Diệp Minh đã nhắc tới thì cô cũng có thể thuận thế nói mấy câu về dự tính của mình, tuy rằng cô không có tính trẻ con nhưng mà lòng dạ cô lại khá hẹp hòi đấy nhé!
Tô Nhuyễn hơi hơi mỉm cười, “Cậu đi đi.
”
Diệp Minh sửng sốt một chút, “hả?”
“Chuyện này chú Cố cũng đã nói qua với tôi rồi, cậu cứ đi qua đó bán cho bọn họ phương án, tổng giám đốc của Thịnh Thế đã từng điều tra qua cậu.
Bọn họ thực sự rất thích cậu.
”
Diệp Minh nhíu mày, “ Chị Tô, chị muốn làm gì tôi liền làm đó, tôi không đi đâu hết, tôi chỉ muốn đi theo chị thôi.
”
Tô Nhuyễn cười nói, “Đương nhiên là cậu sẽ đi theo tôi, cậu có tài như vậy, tôi cũng thật luyến tiếc không muốn đem cậu tùy tiện giao cho người khác, ý của tôi là cậu cứ sang bên kia học tập bọn họ một hai năm đi.
”
Diệp Minh phản ứng lại liền nói, “Tựa như chị Xuân Phân sao?”
Tô Nhuyễn cười, “Đúng vậy, nhưng mà chị Xuân Phân bên này là chúng tôi tự bỏ tiền đưa đi học tập, cậu ở bên kia còn có thể lãnh tiền lương, chuyện này tôi cùng chủ tịch Thịnh Thế bên đó đã nói xong rồi.
”
Diệp Minh vẫn là không yên tâm, “Tôi đây đi rồi, công ty chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Tô Nhuyễn giải thích nói, “Hiện tại, công ty chúng ta cũng đơn vị để sản xuất đáp ứng các đơn đặt hàng rồi, cùng mấy đơn hàng riêng lẻ của các cửa hàng bách hóa nữa nên cũng được xem là việc kinh doanh phát triển rất tốt rồi, hiện tại chủ yếu chính là củng cố kỹ thuật của chúng ta và quy trình quản lý, ít nhất là một năm tiếp theo chún ta cũng sẽ không có kế hoạch mở rộng kinh doanh.
”
“Cậu thông minh lại chăm chỉ, ở phương diện này cực kỳ có thiên phú, hiện tại ở lại đây sẽ thật lãng phí, Thịnh Thế có nguồn đầu tư từ bên nước ngoài, thực lực hùng hậu, đoàn đội marketing của bọn họ có rất nhiều người nước ngoài, đa phần nhân viên của bọn họ đều là tinh anh nhân tài, cậu đi theo bọn họ có thể học được rất nhiều thứ.
”
Thời buổi này để được đi du học đều rất là khó, rùa biển chính là tinh anh, dù hiện tại Tô Nhuyễn muốn đưa Diệp Minh đi theo những người như vậy để học tập, kẻ ngốc cũng đều biết đây là một chuyện tốt.
“Diệp Minh,” Tô Nhuyễn trịnh trọng nói, “Công ty chúng ta cũng không sẽ dừng bước tại đây, mục tiêu của chúng ta là ít nhất phải làm được giống Thịnh Thế, phải phát triển công ty lớn mạnh như bọn họ, đến lúc đó tôi hi vọng sẽ đem thị trường ở đây giao cho cậu, cho nên cậu phải cố lên.
”
Diệp Minh im lặng một túc, trịnh trọng nói, “ chị Tô, tôi nhất định sẽ học tập thật tốt!”
“Tô Nhuyễn, cô thật là quyết đoán,” Một giọng nam trầm thấp vang đến, ngữ khí mang theo ý cười, “Không sợ Thịnh Thế chúng tôi giữ người lại sao.
”
Tô Nhuyễn ngẩng đầu, là tổng giám đốc của công ty châu báu Thịnh thế ở thành phố Yến, La Húc.
“La tổng.
” Tô Nhuyễn cười chào hỏi, Diệp Minh cũng đứng lên.
Thật ra La tổng cũng không muốn làm khó dễ gì, đúng là anh ta vô cùng thích Diệp Minh, ngồi xuống một lúc liền nhìn Tô Nhuyễn cùng Diệp Minh nói, “Ở Thịnh Thế, lợi hại nhất là marketing, một năm chúng tôi có thể thu vào được mười vạn.
Một tiếng hít sâu ngắn ngủi được truyền từ phía sô pha sau lưng, ngay sau đó liền biến mất.