----
Ông lão lớn tuổi với giọng nghẹn ngào, có chút buồn bã nói: “Ông năm an phận một thời gian, ở nhà chăm sóc ba của ông ấy.
”
“Nửa năm sau, ba ông bị bệnh qua đời, ba hôm sau thì hay tin ông nhảy sông tự tử.
”
“Bài vị của ông ấy chúng tôi không dám đặt trong nhà thờ tổ! ”
“Mọi người nói ông năm có phải là không vừa ý, cho nên mới làm sập nhà thờ tổ không? ”
! !
Hóa ra chuyện là như vậy.
Hứa Bối Đóa nói nhỏ: “Các chú các bác, không phải con muốn nói, nhưng mọi người thật sự rất thất đức.
”
Đối mặt với một tiểu nha đầu không khách khí nói bọn họ như vậy, mấy ông lớn lại không có chút lời trách móc gì, những năm này bọn họ sớm đã quên đi oán hận năm xưa, chỉ hận bản thân, hối hận vô số lần.
Ai mà có ngờ rằng đã nhiều năm trôi qua, chuyện bất lương này vẫn còn dai dẳng như vậy.
Linh hồn ông năm đột nhiên xuất hiện, nhà thờ tổ trong thôn cũng sập rồi, người có liên quan năm đó bây giờ đều vô cùng hối hận, ăn không ngon, ngủ không yên.
Trưởng thôn hỏi Hứa Bối Đóa với vẻ hy vọng: “Con gái, con nói con có bản lĩnh giải quyết chuyện này, con nói xem con định làm như thế nào? ”
“Ông năm có ý xấu đối với bọn chú, nhưng hẳn là tốt với con, con năm đó là cháu gái ông ấy yêu thương nhất.
Chú tin rằng ông ấy có oán hận như thế nào, cũng sẽ không trút tức giận lên con, càng sẽ không hại con.
”
Biết được ẩn tình chuyện của bác năm, Hứa Bối Đóa cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.
Mặc dù không tin có chuyện ma quỷ, nhưng cô muốn tận dụng cơ hội này, để những người khác cảm thấy sám hối.
Nhân tiện, cũng để bản thân nắm thóp bọn họ.
Hứa Bối Đóa ánh mắt thâm sâu nhìn trưởng thôn, khẽ nói: “Nguyện vọng đầu tiên của bác năm, chính là hy vọng mọi người đừng làm khó một cô gái như con, như việc ngăn cản con xây trang trại quanh nhà.
”
Mấy ông lớn liên tục gật đầu nói:
“Ừ, chuyện này cũng là bọn chú không đúng, không suy nghĩ đến việc đền bù cho ông năm, đây đều là việc nên làm, nói chính xác là vì mấy người bọn ta tìm con nói về việc trang trại, chọc giận ông năm, ông ấy xuất hiện là vì bảo vệ con.
”
Hứa Bối Đóa nước mắt lưng tròng, gật đầu lia lịa.
Sau đó cô đưa ra yêu cầu thứ hai: “Nhà thờ tổ trong thôn cần phải sửa chữa lại một chút, dự tính sẽ cần rất nhiều tiền.
”
Trưởng thôn vội vàng nói số tiền này không thành vấn đề, trong thôn sẽ xuất ra.
“Miễn là nhà thờ tổ sửa lại hoàn chỉnh, chắc chắn không bị sập, để mọi người không cảm thấy sợ hãi nữa.
”
Hứa Bối Đóa vỗ ngực: “Chú, chuyện này chú yên tâm, con chắc chắn sẽ làm việc này thật tốt, sửa lại nhà thờ tổ của chúng ta thật hoành tráng.
”