Thập Niên 90 Phú Nhị Đại Trời Sinh


Khi Lâm Thu Tĩnh nhìn thấy Tô Minh Xuyên, mới ý thức được chính mình đã xuyên sách.

Lúc này, cô đã xuyên đến hế giới này được ba tháng.

Ba tháng trước, cô đau đầu nhức óc tỉnh lại, mở mắt liền thấy nóc nhà đen thui và gia cụ rách nát bên cạnh.

Bên tai còn có tiếng người gào thét chửi bới, từ ngữ thô bỉ tục tĩu, nếu như quay clip lại quăng lên mạng chắc chắnsẽ bị khóa tài khoản đó nha!
Đầu tiên Lâm Thu Tĩnh nghĩ là mình bị rớt xuống núi được hộ nghèo nào đó dưới chân núi cứu vớt.

Cô vốn là blogger ẩm thực, trước kia đến nông thôn xa xôi hẻo lánh, khi tự mình lên núi tìm nguyên liệu nấu ăn đặc biệt của địa phương, không cẩn thận bước hụt chân, rơi xuống vách núi.

Khi tỉnh lại lần nữa, đã xuyên đến ngôi làng nhỏ nghèo đói lạc hậu thập niên tám mươi chín mươi.

Trở thành cô vợ nhỏ cha mẹ không đau, trượng phu không thương, vì kết hôn bốn năm chỉ sinh được một cô con gái mà ngày ngày bị mẹ chồng mắng chửi là gà mái không biết đẻ trứng.


Đôi mắt Lâm Thu Tĩnh tối sầm lại, sao không giống những người xuyên sách khác đã từng gặp vậy, tiếp nhận nguyên chủ ký ức gì đó, chuyện gì cô cũng không biết, rất lâu sau mới có được vài phần hiểu biết về tình hình hiện tại, trong lúc đó đã phải trải qua khoảng thời gian khổ không nói hết.

Trong thời gian này, làm bạn với cô, niềm an ủi lớn nhất với cô, lại là một cô bé chỉ hơn ba tuổi Tô Đóa Đóa.

Bé cưng Tô Đóa Đóa thật sự là thiên thần nhỏ!
Khi Lâm thu Tĩnh nằm trên giường dưỡng thương, bé như làm ảo thuật lặng lẽ lấy ra đồ ăn ngon cho cô ăn; sau khi mẹ chồng mắng chửi cô thậm tệ, sẽ tri kỷ mà an ủi cô đừng buồn.

Còn có thể vào lúc đêm khuya vắng vẻ, ngoan ngoãn hiểu chuyện làm bạn với cô, sưởi ấm cho Lâm Thu Tĩnh trong thế giới xa lạ tràn đầy ác ý này.

Bởi vì không có ký ức của nguyên chủ, cô mất thời gian rất lâu mới hiểu rõ, bây giờ thân thể này cũng tên Lâm Thu Tĩnh, là mẹ của Tô Đóa Đóa, chồng của cô là con trai út nhà họ Tô, hàng năm đi làm bên ngoài, nghe nói đã hai ba năm nay cũng không về nhà.

Tất cả mọi người gọi anh là Tiểu Tam Tử, cho nên cô cũng không biết rốt cuộc anh tên là gì.


Nhà họ Tô không tách nhau ra sống, ba chồng, mẹ chồng, anh cả chị dâu cả, anh hai chị dâu hai, cùng với con cái của bọn họ, còn có một cô em chồng chưa xuất giá, tất cả mọi người trong đại gia đình đều chen chúc trong một căn nhà, mỗi người đều không phải loại dễ sống chung, mỗi ngày làm loạn gà bay chó sủa.

Để cho một người hiện đại như Lâm Thu Tĩnh xem thế là đủ rồi.

Ngay lúc cô khó khăn lắm mới từ trong cái chốn khốn cùng này tìm ra được đường sống, nghĩ cách cố gắng tích lũy tiền, chuẩn bị tích lũy đủ tiền liền mang theo Tô Đóa Đóa rời khỏi cái nơi quỷ quái này sống một mình, thì sấm sét giữa trời quang đánh xuống.

Mẹ chồng cô vui sướng tuyên bố, chồng của cô, Tiểu Tam Tử, sắp về nhà rồi.

Tô Minh Xuyên xuất hiện, tựa như một tia chớp, bổ xuống đầu Lâm Thu Tĩnh, trong nháy mắt, cô liền hiểu được, thật ra là cô xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết.

Nội dung tiểu thuyết nhanh chóng hiện ra trong đầu, bởi vì thoáng cái tiếp thu quá nhiều nội dung mà cảm thấy u mê choáng váng.

Lâm Thu Tĩnh xoa huyệt Thái Dương, cố gắng bĩnh tĩnh nhìn về phía nhân vật nam chính trong tiểu thuyết, cũng chính là chồng cô hiện nay—— Tô Minh Xuyên.

Liền thấy nhân vật nam chính Tô Minh Xuyên bị người một nhà vây quanh như mặt trăng chiếu sáng các vì sao, căn bản không rảnh quan tâm người vợ bị đổi hồn là cô, Lâm Thu Tĩnh thở phào nhẹ nhõm, nhân cơ hội cẩn thận sửa sang lại tin tức chen chúc trong đầu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận