Mà không lâu sau đó, một nhóm người lái xe oto hiếm thấy gióng trống khua chiêng đến tìm nguyên chủ, nói cô là con gái bọn họ hơn hai mươi năm trước bị ôm nhầm, bây giờ rốt cuộc tìm được rồi, muốn đón cô trở về thành phố.
Khi đó nguyên chủ ở nhà họ Lâm bị hành hạ không ra hình người, vừa nghe có cơ hội có thể sống tốt hơn, lập tức bỏ lại con gái, đi theo đám người nhà kia không hề do dự.
Đáng tiếc, nguyên chủ trở lại nhà cha mẹ ruột cũng sống không như ý.
Ban đầu bị ôm nhầm với cô là một đứa bé trai, là báu vật trong tay người nhà kia, đón cô về, vốn cũng không phải vì để cho cô trở về vị trí của mình, mà là để cô làm công cụ kết thông gia, đổi lấy lợi ích cho vị thiếu gia giả trong nhà.
Cha mẹ ruột gả cô cho một người đàn ông lớn hơn cô hai mươi tuổi.
Người đàn ông kia quyền cao chức trọng, lại có sở thích bí mật thích hành hạ phụ nữ, nguyên chủ bị hành hạ sống không bằng chết, kết quả tinh thần không bình thường.
Cuối cùng đã chết trong bệnh viện tâm thần.
Sau khi rời đi nguyên chủ, bỏ lại một mình Tô Đóa Đóa ở nhà họ Lâm, lại càng không có sống được ngày nào tốt đẹp, người một nhà cũng xem bé như cục nợ, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, tâm trạng không tốt cũng có thể tùy ý đánh chửi mấy câu, coi bé làm nơi trút giận.
Sau đó không biết tại sao lại bị người ta trói, làm như bao bố ném xuống sông, không biết tung tích.
Lúc người nhà họ Lâm phát hiện trong nhà không có người, cũng đã qua chừng mấy ngày rồi.
Tất cả mọi người cho là cô bé nhất định bị hại chết.
Nghe được tin tức Đóa Đóa mất tích, Tô Minh Xuyên như phát điên, liều lĩnh báo thù cho Đóa Đóa.
Anh nghĩ là, nhất định là đối thủ cạnh tranh của anh hại chết Tô Đóa Đóa, bởi vì không tra được đến cùng là ai làm, anh liền nhắm mắt nhằm vào tất cả mọi người, vừa không ngừng tăng cường sức mạnh cho chính mình, vừa điên cuồng đả kích đối thủ cạnh tranh, cùng lúc đó qua mỗi một lần giao chiến đều trở nên mạnh mẽ hơn.
Tóm lại, trong truyện nam chính hàng ngày vả mặt sảng văn này, cô bé Tô Đóa Đóa đáng thương, chính là kíp nổ kích hoạt tất cả mọi thứ, là đá kê chân để Tô Minh Xuyên từng bước từng bước đi về phía thành công, cuộc đời thăng trầm, Tô Đóa Đóa chính là "trầm "!
Nhưng Lâm Thu Tĩnh lại không cảm thấy Tô Minh Xuyên có thể có yêu thương Tô Đóa Đóa nhiều đến mức nào.
Nếu như anh thật sự yêu thương con gái, sao lại bỏ cô bé ở quê nhà nhiều năm như vậy không quan tâm, tùy ý người nhà ngược đãi cô bé như vậy?
Ít nhiều gì nếu như anh ra vẻ coi trọng cô con gái này một phần, cả gia đình từ lớn đến bé dựa vào anh ăn cơm, cũng không dám đối đãi với với con gái duy nhất của anh như vậy!
Trong mắt Lâm Thu Tĩnh, Tô Đóa Đóa không phải là một người công cụ NPC để kích thích Tô Minh Xuyên đi về phía thành công, mà là một người sống sờ sờ.
Một cô bé thông tuệ, đáng yêu, làm bạn với cô qua ba tháng gian nan nhất cuộc đời.
Là ở người thân nhất trong thế giới này của cô.
"Mama, mau đến đây, ăn cơm.
" Nghe được một tiếng gọi non nớt, Lâm Thu Tĩnh mới lấy lại tinh thần từ cốt truyện gốc.
Thì ra hai chị dâu của cô đã nấu cơm xong, dĩ nhiên cho tới nay Lâm Thu Tĩnh cũng không có tư cách nấu cơm, sợ cô ăn trộm.