Nhưng hôm nay cô lại có tư cách ngồi vào bàn ăn cơm, coi như đây là lần đầu tiên.
Phải biết rằng bình thường một khi nấu cơm xong, mẹ chồng kia của cô lại bắt đầu sai sử cô làm này làm kia, cho đến khi người trong nhà ăn no hết, mới để cho mẹ con cô ăn chút cơm thừa canh cặn sót lại.
Tính tình nguyên chủ nhu nhược, lại tự biết mình dựa vào thủ đoạn đen tối gả vào nhà, thế nên vẫn nhẫn nhục chịu đựng.
Từ sau khi Lâm Thu Tĩnh xuyên qua cũng muốn phản kháng, nhưng bọn họ thật sự đánh người, một đám người hung thần ác sát, đừng nói nữa, nhắc tới đều muốn khóc.
Trong giây lát cô ngẩn người này, Tô Minh Xuyên đã cùng Tô Đóa Đóa bồi dưỡng cảm tình rồi, cô bé chơi xấu ở trên người của anh không chịu xuống ữa.
Mẹ chồng cô quát lớn một tiếng, bắt cô bé nhanh chóng đi xuông, không nghĩ rằng Tô Minh Xuyên ngược lại cười híp mắt ôm chặt lấy cô bé: "Không sao, đứa bé còn nhỏ mà, tôi ôm nó ăn.
"
Lại thật sự ôm Tô Đóa Đóa ngồi trên chân anh, cầm lấy chiếc đũa gắp một miếng thịt: "Đóa Đóa, đến đây, ăn thịt.
"
Lâm Thu Tĩnh cũng vội vàng tìm chỗ trống ngồi xuống, cầm đũa lên bắt đầu liều mạng ăn, trời sập xuống cũng phải ăn no trước rồi hãy nói.
Trên bàn cơm, mẹ chồng Trần Ái Đệ vẫn luôn hung tợn nhìn chằm chằm cô, chưa từng thấy loại con gái không biết xấu hổ như vậy, giống như quỷ chết đói đầu thai, có được thịt là ăn như sắp chết.
Trong miệng lầm bà lầm bầm, vẫn luôn nhỏ giọng mắng chửi.
Chửi Lâm Thu Tĩnh vậy cũng đúng.
Xuyên qua ba tháng nay, thật đúng là bỏ đói cô tới chết.
Phải biết rằng ở hiện đại, cô là một blogger ẩm thực, đã đi khắp mọi miền sông núi trên đất nước, chỉ vì để tìm kiếm địa phương có ẩm thực kinh điển đặc sắc nhất.
Ăn không ngại khó, sướng không ngại khổ, hao tổn thời gian, sức lực và tiền bạc, chỉ vì phục chế một món ăn ngon được ghi chép lại trong một quyến sách cổ.
Một Lâm Thu Tĩnh như vậy, ở chỗ này ba tháng trời không có dầu không có muối, không có cay không có vị, cuộc sống mà không ăn được một miếng đồ ăn mặn, thật không dễ dàng cho cô!
Lúc này nếu có người lại nói với cô cái gì mà thích nguyên liệu nấu ăn hữu cơ nguyên nước nguyên vị, thích cuộc sống nông thôn cơm rau dưa thiên nhiên các loại, cô nhất định liều mạng mà xốc đầu của đối phương, đổ nước bên trong ra.
Biết cơm rau dưa chân chính là cái gì mùi vị không rồi hãy nói thích!
Dù sao bữa cơm hôm nay là bữa cơm ngon nhất từ sau khi cô xuyên tới đây, đừng nói ánh mắt hung tợn của Trần Ái Đệ, cho dù ăn xong có bị đánh, cô cũng phải cướp để ăn rồi hãy nói.
Hiển nhiên Tô Minh Xuyên cũng bị tướng ăn hùng hổ của cô làm cho kinh ngạc, nhìn cô nhiều hơn, Lâm Thu Tĩnh mới bỏ qua.
Dù sao nam nhân này cũng không phải người tốt, ở bên ngoài kiếm nhiều tiền, vui vẻ sung sướng, để vợ con ở nông thôn chịu khổ chịu tội.
Cho dù cuộc hôn nhân này là anh bị ép buộc, không cam lòng, nhưng rốt cuộc anh cũng là cưới người ta mà, cũng sinh con với người ta rồi? Đem người bỏ ở nhà chịu khổ chịu tội, không quản không hỏi, đàn ông gì mà một phần trách nhiệm gánh vác cũng không có.