Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Làm Tâm Lý Học Tội Phạm


Án mắt cô quá chăm chú khiến người đàn ông dường như nhận ra điều gì đó, quay đầu nhìn cô, ánh mắt đầy cảnh giác và dò xét, tuyệt đối không phải là ánh mắt của người bình thường.

Liên tưởng đến ngón tay của anh ta, Tần Tri Vi có lý do để nghi ngờ người đàn ông này là một con bạc.

Loại người này tốt nhất là không nên dây vào.

Cô theo bản năng quay đầu nhìn những người khác, trán của họ đều rất bình thường, tại sao chỉ có người này là có con số trên trán?

Trong lòng đầy nghi hoặc, cô quay đầu lại cười gượng gạo với anh ta, chỉ vào giữa trán anh ta, "Chỗ này của anh có chút bẩn kìa."

Người đàn ông khựng lại, theo bản năng đưa tay lên lau, Tần Tri Vi nhìn thấy người đàn ông động tác thô bạo lau mạnh lên trán, nhưng con số đó như được khắc sâu vào da thịt, mu bàn tay không hề có chút dấu vết nào.

Người đàn ông nhìn mu bàn tay mình, không hề có chút bụi bẩn nào, liền nhìn Tần Tri Vi với ánh mắt nghi ngờ.

Dù không biết đối phương có tin hay không, cô chỉ biết cười trừ cho qua, "Dạ không có gì đâu ạ."


May sao xe buýt đã đến điểm dừng, cảm giác bất an cũng theo đó mà tan biến.

Cô xuống xe, đi bộ thêm ba phút là đến tổng bộ Cảnh sát Hương Giang.

Hoàn tất thủ tục, cô được gặp cấp trên trực tiếp của mình là anh Falker Hunk.

Falker là tên, Hunk là họ.

Anh ấy là người Anh, chức vụ là Tổng thanh tra.

Còn cô là Thanh tra tập sự, thời gian thử việc là ba năm, sau khi vượt qua sẽ được thăng chức Thanh tra, tiếp đến là Thanh tra cấp cao, trên nữa là Tổng thanh tra.

Nói cách khác, anh ta hơn cô ba bậc.


Mức lương khởi điểm của cô là hai mươi mốt ngàn đô la Hồng Kông mỗi tháng, nếu có đóng góp về mặt học thuật, cô sẽ được thưởng thêm.

Phải biết rằng lúc bấy giờ ở Đại Lục, nhiều người chỉ có vài trăm tệ một tháng.

Giá nhà đất ở Thâm Quyến, một trong những thành phố phát triển nhất Đại Lục, chỉ có hai ngàn tệ một mét vuông.

Chỉ cần làm việc chín tháng rưỡi, cô đã có thể mua một căn hộ rộng một trăm mét vuông ở Thâm Quyến.

Cô khá hài lòng với mức lương này.

Công việc cũng rất đơn giản, mỗi tuần có mười hai buổi học, buổi sáng từ chín giờ đến mười một giờ, buổi chiều từ ba giờ chiều đến năm giờ chiều, buổi tối từ tám giờ đến chín giờ, từ thứ Hai đến thứ Sáu đều có một buổi học vào buổi tối.

Đối tượng học viên của các lớp học buổi sáng và buổi chiều thường là các cảnh sát cấp cao, thuộc tầng lớp quản lý cấp trung của lực lượng cảnh sát, là những người được chú trọng đào tạo.

Họ có thể sử dụng thời gian làm việc để đi học.

Còn buổi tối, học viên của cô là cảnh sát của toàn bộ khu vực, ban ngày họ phải bận rộn với công việc, chỉ có buổi tối mới có thời gian học tập nâng cao.

Ngoài việc lên lớp, cô còn phải giao bài tập, đôn đốc học viên hoàn thành và chấm điểm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận