Thập Niên 90 Trọng Sinh Cứu Tháo Hán Cô Nương Toàn Thôn Động Xuân Tâm


Thư Mạn bị tấm lòng nhân nghĩa của ông ấy cảm động, hận không thể lập tức lấy nhân sâm trăm năm ra, gật đầu thật mạnh, đáp: “Ông Lưu quả là người có khí tiết, câu nói này của ông khiến cháu cảm thấy hổ thẹn, nếu có thể góp một phần sức lực cho người dân, Thư Mạn cháu nhất định sẽ dốc hết sức mình, ông yên tâm, sau này, nếu cháu tìm được nhân sâm, nhất định sẽ mang đến cho ông.

Nhân sâm trăm năm, nếu cháu nghĩ cách, vẫn còn cơ hội tìm được, ông cứ đợi tin của cháu.


“Tốt, tốt quá.

Ông nhất định sẽ cho cháu một cái giá phải chăng.

” Lưu Ôn Nhiên vui vẻ nói.

Thư Mạn gật đầu, không ngờ bản thân ra ngoài một chuyến này, lại kết giao được với một vị thầy thuốc Trung y tốt như vậy, đây coi như là chuyện tốt đầu tiên sau khi cô trọng sinh.

Hai người ngồi uống trà, lại trò chuyện thêm một lúc, rất nhanh sau đó, người giữ sổ sách đã xách một cái túi trở về.

Lưu Ôn Nhiên nói với đối phương vài câu, sau đó xách cái túi đến: “Thư Mạn, đây là 6000 đồng, cháu xem đi.


Tiền khá nhiều, sau khi nhận, cháu nhớ cất giữ cẩn thận, đừng để người khác cướp mất.


Thư Mạn gật đầu, mở túi ra đếm sơ qua một lượt, sau đó cười nói: “Vâng, số lượng chính xác, cảm ơn ông, vậy cháu xin phép.


Lưu Ôn Nhiên thấy Thư Mạn cầm trên tay nhiều tiền như vậy mà không hề nao núng, trong lòng ông ấy không khỏi thêm vài phần bội phục cô bé này.

“Được, cháu đi thong thả.

” Lưu Ôn Nhiên mỉm cười nói.

Thư Mạn xách túi tiền, vui vẻ bước ra khỏi tiệm thuốc.

Đi đến chỗ rẽ, thấy xung quanh không có ai, cô liền ném số tiền khổng lồ vào trong không gian.


Cô cũng không phải kẻ ngốc, thời buổi này kẻ trộm cắp nhiều như vậy, đề phòng cũng không nổi, đương nhiên để trong không gian mới an toàn.

Bây giờ cô vẫn chưa thành niên, cũng không thể mở tài khoản ngân hàng, mang theo một túi tiền như vậy về nhà, ban đêm cô ngủ cũng không yên ổn.

Có tiền rồi, Thư Mạn liền vui vẻ đến cục điện lực tìm người kéo dây điện.

Trong thôn đã có dây điện, cô chỉ cần làm thủ tục đăng ký, sau khi đóng tiền, bên kia nói ngày mai sẽ đến kéo dây, nhưng Thư Mạn không muốn tiếp tục chịu đựng cuộc sống không có đèn vào buổi tối nữa, liền nói: “Nếu cháu muốn lắp hôm nay thì sao?”
Người kia gọi to một tiếng, một công nhân lắp đặt đi tới.

“Lão Chu, cô bé này muốn kéo dây điện trong ngày hôm nay, lắp đặt gấp thì cần thêm bao nhiêu tiền?” Người tiếp nhận đăng ký hỏi.

Lão Chu nhìn Thư Mạn một cái, nói: “Cho tôi 10 đồng tiền lắp đặt, hôm nay sẽ lắp đặt cho cô, còn tặng kèm 3 bóng đèn.


Thư Mạn mừng thầm, nhanh chóng móc tiền ra: “Hay quá, cảm ơn chú, chú Chu, đây là 10 đồng, chú cầm lấy.


Lão Chu vui vẻ, hắn thấy Thư Mạn ăn mặc giản dị, tưởng cô không có bao nhiêu tiền, nên mới thuận miệng báo giá cao hơn một chút, không ngờ cô bé không nói hai lời liền đồng ý, lại còn đưa tiền rất sảng khoái.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận