Ngày hôm sau, Đường Thư dậy rất sớm.
Tay nghề nấu ăn của cô không giỏi cho lắm, nhưng tay nghề làm bánh bao nhân thịt lại không tệ, cho nên hôm nay chuẩn bị ra tay, làm ít bánh bao làm bữa sáng, thuận tiện đưa qua cho thím Lưu ở bên cạnh một ít.
Hai ngày nay thím Lưu đều mang một ít rau dưa tới, có lẽ trước kia quan hệ với bà cụ không tệ, nhìn ra được bà ấy rất chăm sóc Thẩm Việt.
Vốn dĩ cô cũng định hôm nay để cho Thẩm Việt ngủ dậy trễ một chút, nhưng lúc ngủ cô ở giường bên trong nên lúc rời giường vẫn đánh thức người khác.
Thẩm Việt cái gì cũng không hỏi, lau mặt một cái trực tiếp đi theo, rửa mặt xong chuẩn bị đi phòng bếp làm bữa sáng cho Đường Thư, kết quả đã thấy được Đường Thư đang nhào bột mì rồi.
Mấy ngày nay Đường Thư đều buộc tóc lại, ánh đèn màu cam chiếu xuống, phảng phất như phủ một tầng ánh sáng trên người cô, ngay cả khuôn mặt cũng có vẻ nhu hòa hơn nhiều.
Đường Thư vừa mới trộn bột mì thành cục, đang lo mình hiện tại làm chút việc đã cảm thấy mỏi mệt, liền thấy Thẩm Việt đi đến.
Chỉ là đối với vẻ mặt kia của Thẩm Việt, ánh mắt giống như tràn ngập không thể tin, đại khái là không nghĩ tới cô biết làm việc nhà.
Đường Thư trực tiếp mở miệng: "Đang chuẩn bị nhào bột mì, anh sức lớn, mau tới đây phụ một tay đi.
"
Thẩm Việt thu hồi ánh mắt kinh ngạc, không nói một lời đi tới bên cạnh Đường Thư, bắt đầu nhào bột mì.
Khi hai người đứng chung một chỗ làm việc nhà, khiến Đường Thư có loại ảo giác, bọn họ hình như là vợ chồng đã ở chung với nhau rất lâu rồi.
Đường Thư nhìn bột mì ướt trắng muốt như bông, dưới sự xoa nắn nhanh chóng của Thẩm Việt, chậm rãi biến thành một cục bột tròn vo.
Chỉ là điểm cô chú ý cũng không phải cái này, mà là trơ mắt nhìn chằm chằm vào ngón tay thon dài lại rõ ràng của Thẩm Việt, gân xanh trên mu bàn tay theo động tác như ẩn như hiện khiến cho cô rốt cuộc hiểu được vì sao có một số người lại tay khống[*].
[*] Ý chỉ những người mê tay đẹp.
Ít nhất giờ khắc này, cô quả thật có xúc động muốn chạm tay vào sờ một chút.
"Sao vậy?" Thẩm Việt thấy Đường Thư không tập trung, lại hỏi: "Tôi nhào không đúng sao?"
Đường Thư nhanh chóng lấy lại tinh thần, lắc đầu: "Bột mì phải để nghỉ nửa tiếng, anh giúp tôi quấn bột chặt một chút.
"
Cô lại bổ sung một câu: "Tôi đi rửa chút rau xanh và hành non.
"
Hôm nay cô chuẩn bị hai loại nhân bánh bao, một loại là bánh bao chay, chỉ có rau xanh, một loại khác chính là bánh bao thịt.
Đợi lát nữa cô còn phải chiên ít mỡ heo, rau xanh phối với mỡ heo, thơm hơn nhiều so với dùng dầu đậu phộng.
Có Thẩm Việt hỗ trợ, Đường Thư làm việc càng thêm ‘làm ít công to’, tối thiểu công việc tốn sức đều là Thẩm Việt hỗ trợ làm, chờ anh băm xong thịt, Đường Thư trực tiếp thêm gia vị trộn đều.
Đợi đến khi bột tỉnh, bọn họ cũng đã chuẩn bị xong nhân bánh bao, Thẩm Việt còn thuận tiện rửa sạch gạo, nấu một nồi cháo.
Lúc này Đường Thư giống như đã có chút đói bụng, mấy ngày nay cô ăn rất nhiều, có đôi khi buổi chiều ngủ trưa xong sẽ đói bụng, nếu không phải buổi tối ngủ sớm, phỏng chừng nửa đêm còn phải tìm đồ ăn khuya.
Đường Thư nói với Thẩm Việt đang đứng bên cạnh nhìn cô: "Anh đun nước trước đi, bên tôi sắp xong rồi.
"
Bởi vì thời tiết đang dần nóng lên, trong nhà lại không có tủ lạnh, những cục bột này có thể làm được khoảng hai mươi cái bánh bao, đoán chừng sẽ nhanh chóng làm xong.