Thập Niên Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân


Có lẽ là vì Lương Triệu Thành xuất hiện, mặc dù là có thêm một người xa lạ ở trong nhà, đêm nay Lâm Khê vẫn ngủ được ngon giấc.

Tinh thần buổi sáng cũng rất tốt, mở cửa sổ ra, ngửi mùi hương của hoa nhài trong sân, lại tìm một bộ váy liền in hoa nhỏ đơn giản ở trong tủ quần áo, thay ra rồi xuống nhà.

Vừa bước xuống cầu thang đã ngửi thầy mùi thơm của bánh quẩy bánh rán, cả người cô lại tìm về mùi hương khói lửa từ trong hương hoa lúc vừa rồi.

Có điều, cô lập tức nghĩ đến điều gì đó, hơi cau mũi lại.

Không phải là Trương Tú Mai lại mang cơm đến đấy chứ?Phải mau chóng đuổi bọn họ đi mới được.

Cô tăng nhanh tốc độ bước chân đi xuống tầng dưới, vừa đi đến cửa cầu thang, còn chưa đi vào phòng đã nghe thấy âm thanh của Trần Dã: “Chị, mau xuống ăn sáng đi, anh Lương làm đấy.

”Lúc này Lâm Khê mới phát hiện Trần Dã và Lương Triệu Thành đã ngồi ở trước bàn.

Trên bàn có bánh rán tràn đầy nhân trứng gà, cháo trắng trông vừa mịn vừa mềm dẻo, bánh quẩy vàng ruộm giòn tan, còn có sữa đậu nành màu trắng ngà.

Nhìn qua những thứ ở trên đĩa có thể thấy, bọn họ hẳn đã ăn được một nửa.

Lương Triệu Thành nhìn cô nói: “Lát nữa tôi phải đến công ti, sợ em dậy quá muộn nên không chờ em nữa.

”“Không sao.

”Cô cười một tiếng: “Ừ, bình thường mọi người cũng không cần chờ tôi, tôi có thói quen làm chút việc vào buổi tối, ngủ khá là muộn, buổi sáng cũng sẽ dậy muộn.

”Mặc váy hoa thiếu nữ thoải mái, trên gương mặt mang theo chút mơ màng vì chưa tỉnh ngủ, tóc thả xuống, hơi xoăn lại một cách tự nhiên, mặc dù vẻ mặt vẫn còn có chút mệt mỏi, nước da vẫn trắng trẻo láng bóng như trứng gà vừa mới bóc ra, lông mi dài cong như lông chim, đôi mắt trong suốt, lúc cười lên trông tươi mát như cánh hoa dành dành còn mang theo sương sớm lúc ban mai, khiến buổi sáng cũng trở nên trong lành.

Lương Triệu Thành thu hồi ánh mắt.

Thực ra thì anh cũng không giống như lời đã nói với Triệu Bắc, hoàn toàn không để ý đến những chuyện trước đây của cô.

Nhưng những chuyện đã từng xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi, hơn một tháng trước anh đều vắng mặt, để cô ở lại đây một mình, cũng vì sơ suất không khẳng định quan hệ giữa hai người với cô nên mới khiến cô do dự sợ hãi, tin nhầm người khác.

Cho dù đã xảy ra chuyện gì đó thì cũng có phần trách nhiệm của anh.

Vậy nên cho dù trong lòng không thoải mái, anh cũng đè nén không để cảm xúc này biểu hiện ra, ảnh hưởng đến cô.

Hai ngày nay anh đã nhìn thấy tất cả lời nói hành động của cô đều đã chứng minh cô thực sự đã chấm dứt với Hạ Hướng Viễn, vậy thì anh cũng không nên nghe lời nói từ một phía của người khác mà bị ảnh hưởng.

Lâm Khê vào bếp đánh răng rửa mặt, lúc quay lại thì thấy Trần Dã đã ăn xong rồi, những thứ trước mặt Lương Triệu Thành vẫn giống như vừa nãy, chỉ là đang bưng ly nước lên uống.

Anh đang đợi cô?Lâm Khê đi đến bên cạnh Lương Triệu Thành, ngồi xuống vị trí đối diện Trần Dã.

Trông Trần Dã có vẻ rất hưng phấn, Lâm Khê vừa ngồi xuống đã nói với cô: “Chị, anh Lương đã đồng ý hôm nay đưa em đến công ty của anh ấy chơi.

”Công ty của Lương Triệu Thành.

Lâm Khê nhớ là công ty của anh hình như tên là công ty An Phòng gì đó.

An Phòng, chắc là an ninh.

Lâm Khê bỗng nhiên nghĩ đến với dáng vẻ kia của Tiểu Dã, đi học chút Thái cực quyền hoặc công phu gì đó thì sau này lực công kích chắc chắn là phi phàm, nhưng mà tích cách vẫn phải rèn giũa lại, trông người họ Lương này có vẻ rất có bản lĩnh, Tiểu Dã lại sùng bái anh, để anh dạy Tiểu Dã chắc là tốt hơn cô dạy nhiều.

“Như vậy có tiện không?”Lâm Khê vừa chuyển tâm tư vừa hỏi Lương Triệu Thành: “Liệu có quấy rầy đến công việc của anh không?”“Không sao, đến lúc đó tôi bảo người đưa nó đến nhà máy đi dạo một chút.

”Anh nói.

Lâm Khê có chút tò mò.

Công ty an ninh còn có cả nhà máy sao?“Các anh còn có nhà máy à? Vậy ở đó làm ra những sản phẩm gì?”Lâm Khê hỏi anh: “Công ty các anh không phải công ty an ninh sao? Cung cấp vệ sĩ cho người khác, bảo vệ an toàn thân thể cho người khác? Còn cần làm ra sản phẩm gì nữa?”Trong lòng cô khẽ động, thật ra thì cô cũng không nhất định phải cần một người chồng chưa cưới, nếu như có thể tin tưởng thì mời một người vệ sĩ giống như anh đến cũng không tệ.

Lương Triệu Thành: … Anh vừa ngẩng đầu lên đã thấy ánh mắt sáng lấp lánh của cô, cũng không biết tại sao lại vui mừng nhảy nhót đến như vậy.

Chiếc bánh đang cầm trên tay anh cũng không muốn ăn nữa.

Anh nhìn cô, đáp: “Chúng tôi không có nghiệp vụ về phương diện đó, chúng tôi phụ trách cung cấp các thiết kế thi công giám sát cho các công trình kiến trúc, nhà máy không phải do chúng tôi tự mở mà là tìm một nhóm người để giúp chúng tôi sản xuất ra những dụng cụ khóa cửa sổ cùng với hệ thống báo động phù hợp với tiêu chuẩn an toàn.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui