Thập Niên Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân


Lâm Khê thấy vậy thì cười nói: “Tiểu Dã, em giúp chị đi đưa đồ cho bà ba và bác bí thư chi bộ ở thôn phía sau được không, cứ nói là anh Lương từ Bắc Thành mang về, chị bảo em đem qua cho bọn họ nếm thử, nói là chị và anh Lương đã đính hôn, là bà nội trước khi lâm chung quyết định, trước đó là bởi vì do bà nội mất, anh Lương lại trở về Bắc Thành nên vẫn chưa nói với mọi người, hôm nào chị nhất định sẽ tới tận cửa nhà bọn họ thỉnh tội.

”Ban đầu thôn Lâm Hạ đều là người nhà họ Lâm và người nhà họ Hạ ở, chỉ có hai họ là họ Lâm và họ Hạ.

Nhà của Lâm Khê ở bên này tuy rằng không có chú, bác họ hàng gì đó, nhưng ông nội của Lâm Khê lại có một người chị họ, chính là vị "bà ba" trong miệng Lâm Khê vừa nói, người trong thôn đều gọi bà là bà ba, còn có bí thư chi bộ của thôn là Hạ Đông Điền, lúc sinh thời, quan hệ của ông bà nội Lâm và nhà ông ấy cũng không tồi.

Hai ngày nay, Lâm Khê đã nghe ngóng được hết tất cả những tin tức cần thiết.

“Nhân tiện nói một tiếng, nói là hai ngày nay người nhà họ Chu có ý định chuyển nhà đến thành phố của chúng ta, lại còn muốn đến ở nhà của chúng ta nữa, nhưng bởi vì bà nội trước khi lâm chung không yên tâm về hai chúng ta, nên có dặn dò để anh Lương dọn vào ở cùng, vậy nên không còn cách nào khác, đành phải từ chối người nhà họ Chu.

”Trần Dã lập tức thay đổi tâm tình, lông mày thậm chí còn nhướng lên, Lâm Khê lại nhìn về phía Lương Triệu Thành, có chút ngượng ngùng.

Cô vừa mới nói không quen, muốn giữ khoảng cách thậm chí muốn giải trừ quan hệ hôn nhân, thế mà lại cầm đồ của người ta đi biếu cho người khác để tuyên bố: “Chúng tôi đã đính hôn”.

Kỳ thật nguyên bản cô cũng không tính nói chuyện này cho người khác, chỉ là buổi sáng bị Diêu Cầm bắt gặp hỏi thăm, cô đoán, nếu không “tuyên bố” một chút, lỡ như bị người ngoài do thám ra, đồn đãi, người trong tối ngoài sáng tới hỏi khẳng định không biết có bao nhiêu, còn có cả người nhà họ Chu và người nhà họ Hạ nữa, bọn họ có tư tâm, nhưng tư tâm của bọn họ khẳng định là giống nhau, đều hy vọng có thể làm rối loạn “hôn ước” của cô và Lương Triệu Thành, nếu không ra tay trước, ai biết bọn họ sẽ nói ra cái gì?Cho nên “thông báo” một chút vẫn rất quan trọng.

Ngoài ra, đây cũng là để “tống cổ” người nhà họ Chu đi.

Lấy tính tình của người nhà họ Chu cùng với cái cảnh trong mơ mà nguyên thân nhắc nhở thì cho dù cô và Lương Triệu Thành có “đính hôn”, dù Lương Triệu Thành có dọn tới nhà cô ở, bọn họ cũng chắc chắn sẽ không đi, mà tiếp tục ăn vạ đòi thuê phòng còn trong đầu lại nghĩ muốn tính kế cô, làm cô và Lương Triệu Thành bất hòa hủy hôn.

Lâm Khê hỏi Lương Triệu Thành: “Anh Lương, có thể nói như vậy được không?”Nói xong lại giải thích một câu, “Hôm nay tôi ra cửa có gặp được chị Diêu, chị ấy chạy tới hỏi tôi chuyện anh dọn tới đây, tôi nói với chị ấy là chúng ta đã đính hôn, tôi nghĩ chuyện này vẫn nên trực tiếp nói thẳng với người trong thôn luôn mới tốt, miễn cho bọn họ sau lưng lại phỏng đoán rồi truyền ra lời đồn gì đó không dễ nghe.

”Trần Dã nghe thấy ba chữ “chị Diêu” thì lập tức quay đầu lại xem thử sắc mặt của anh Lương.

Thần sắc của Lương Triệu Thành không biến hóa chút gì, anh chỉ nhìn Lâm Khê một cái, nói: “Ừ, nên vậy, em tính chừng nào đi qua, tôi và em đi cùng nhau.

”Lâm Khê bị cái liếc mắt của anh mà cả người đều hơi ngượng ngùng.

Cô quay mặt đi, nói với Trần Dã: “Đừng thu dọn nữa, mau đi đi, người già thường đi ngủ sớm, đến quá muộn là không lễ phép.

”Trong lòng lại mắng chính mình không có tiền đồ, rốt cuộc làm sao thế này, một người phụ nữ hiện đại cởi mở như cô lại bị một người đàn ông từ thập niên 90 nhìn một cái thôi cũng thấy ngượng ngùng là sao.

Còn không phải là đẹp trai một chút, khí chất độc đáo một chút thôi sao?Tuy rằng kiếp trước đúng thật là chưa từng gặp được loại người này.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui