Thập Niên Vợ Cũ Vai Phụ Hạnh Phúc


Cô đỡ lấy tay Nghiêm Lỗi xuống xe.

Nghiêm Lỗi liếc nhìn cô, xác định cô có thể đứng vững, thân thể vẫn ổn thì mới buông tay ra.

Kiều Vi nheo mắt nhìn một mảnh kiến trúc trước mắt.

Đều là nhà trệt, có sân, nhưng trông khá cũ kỹ.

Trong đó có một khoảng sân là nhà của cô và Nghiêm Lỗi.

Cô kiểm tra ký ức, nhớ ra căn nhà này là một trong những mâu thuẫn quan trọng không thể nào hòa giải giữa nguyên chủ và Nghiêm Lỗi.

Bởi vì đây là khu nhà cũ, mà quân khu đã mở một khu tái định cư mới dành cho gia đình quân nhân ở phía bên kia thị trấn.


Nơi đó toàn là những ngôi nhà làm bằng gạch đỏ mới toanh, sáng sủa sạch sẽ.

Hơn nữa nó lại còn được quản lý khép kín, chính là "đại viện" mà người đời sau thường gọi.

Nếu có thể sống trong đại viện mới dành cho gia đình quân nhân, có lẽ nguyên chủ sẽ không có oán khí lớn đến vậy.

Nhưng nam chính Nghiêm Lỗi lại nhường danh ngạch của mình trong đại viện cho người mà anh nghĩ là cần nó hơn mình.

Nam chính là một người như thế đấy.

Kiều Vi buông đôi tay che nắng xuống, quay đầu nói: "Em nhớ trong nhà vẫn còn thuốc lá, anh lấy cho Tiểu Trương một gói Hoa…"

Cô kiểm tra ký ức, tuy nam chính là một đoàn trưởng nhưng chiếc xe này cũng không phải để một mình anh dùng, mà là vài cán bộ cùng xài chung.

Vậy nên Kiều Vi muốn Nghiêm Lỗi đưa một gói thuốc lá cho tài xế.


Trong thời đại giao thông bất tiện này, dùng xe phải dựa vào tài xế.

Vì những kế hoạch sau này, Kiều Vi muốn giữ mối quan hệ tốt với cậu ta.

Nào biết vừa quay đầu lại Nghiêm Lỗi đã dúi một gói thuốc lá Hoa Mẫu Đơn vào tay tái xế.

Cô vừa lên tiếng, hai người đàn ông đều dừng lại nhìn cô, ánh mắt họ không giấu nổi vẻ kinh ngạc.

Phải biết rằng nguyên chủ không phải người biết đối nhân xử thế như vậy.

Các chiến hữu của Nghiêm Lỗi đều không có ấn tượng tốt lắm về cô.

"Ôi chao, sao chị dâu cũng khách sáo như vậy." Tài xế Trương cười nói: "Tôi là ai nào? Anh chị lại còn khách sáo với tôi như thế."

Tuy cậu ta nói vậy nhưng Nghiêm Lỗi vẫn cứng rắn nhét gói thuốc vào tay cậu ta: "Cậu cầm đi, vì không khách sáo nên tôi mới cho cậu, cậu từ chối làm gì."

Một người đàn ông sẽ nhường lại danh ngạch của mình trong khu ký túc xá mới ở đại viện quân khu cho người khác, hóa ra không những không cứng nhắc mà còn làm việc rất linh hoạt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận