Thập Niên Vợ Cũ Vai Phụ Hạnh Phúc


Bỏ qua những phần sửa chữa và xây dựng lại kia, vẫn có thể phần nào thấy được vẻ đẹp kiến trúc của ngày trước.

Đương nhiên cũng chỉ có Kiều Vi mới cảm thấy đẹp.

Con người ở thời đại khác nhau đúng là có thẩm mỹ trái ngược nhau.

Ở trong mắt Nghiêm Lỗi và nguyên chủ, đây là một ngôi nhà đá cổ ở vùng nông thôn phương bắc, họ đều không thấy hiếm lạ gì.

Nhà được xây bằng gạch ngói đỏ mới là hiếm lạ, mới có mặt mũi.

Nhưng ở trong mắt một người đã từng sống ở thành phố lớn như Kiều Vi, những ngôi nhà gạch ngói đỏ sẽ mang lại cảm giác quê cha đất tổ, còn loại nhà đá này là cảm giác điền viên.

Theo cô thấy những sửa chữa sau này vừa lộn xộn vừa không có kết cấu, phá hủy cảm giác cổ xưa vốn có của ngôi nhà, khiến cô thấy tiếc nuối không thôi.


Nhìn thoáng qua một vòng, ở bên kia sân, dưới mái hiên có đặt một cái bếp than bằng gang ba chân và một ống khói bằng thiếc được che kín từng đoạn.

Vì đang là mùa hè nên chúng được đặt bên ngoài.

Loại bếp này dùng rất tiện, mùa đông có thể chuyển vào nhà.

Bố cục của căn nhà là kiểu cũ nên vừa bước vào nhà sẽ gặp ngay phòng chính, nơi dùng cơm và đãi khách.

Hai bên Đông và Tây đều có phòng, hiển nhiên mới được cải tạo sau này, phía Nam và Bắc được cách thành hai phòng tạo thành phòng xép.

Khi bước vào căn phòng phía Tây, trước tiên sẽ nhìn thấy một chiếc bàn làm việc đặt ở bên ngoài, xem như phòng đọc sách.

Trên bức tường, từ ngang eo trở lên là cửa sổ ô vuông bằng gỗ, được treo bức màn để ngăn cách bên trong thành phòng ngủ.

Giường ở bên trong phòng ngủ không phải là giường bình thường mà là giường đất.


Chỗ để nhóm lửa đã được che lại bằng cửa sắt, đợi đến mùa đông sẽ được mở ra để đốt củi hoặc than đá, có tác dụng tương tự như lò sưởi.

Đồ đạc trong nhà đều mang cảm giác niên đại.

Nhất là chiếc tủ quần áo trong phòng ngủ, một nửa là cửa gỗ, một nửa là tấm gương lớn.

Trước đây, Kiều Vi chỉ nhìn thấy những đồ nội thất mang cảm giác niên đại như vậy ở trên mạng mà thôi.

Kiều Vi đi qua đó, đặt tay lên mặt gương.

Người phụ nữ trong gương mặc quần áo mang nét đặc trưng của thời đại, để tóc dài ngang vai cũng mang nét riêng của thời đại, nhưng gương mặt đó vẫn là gương mặt của cô.

Nguyên chủ trông giống cô như đúc.

Kiều Vi thở phào một hơi.

Mặt vẫn là mặt của cô, quá tốt rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận