Thập Niên Vợ Cũ Vai Phụ Hạnh Phúc


Kiều Vi vừa tiến đến đã thấy cơ bắp trên cánh tay người đàn ông phồng lên, cảm giác vô cùng có lực.

Cơ bắp trên người anh khiến chiếc áo ba lỗ bị căng lên hết cỡ, bờ vai rộng lớn, vòng eo hẹp cũng được thắt lưng siết lại.

Dù không nhìn được phía chính diện nhưng cũng tưởng tượng được cơ bụng của anh không có tám múi thì cũng có sáu múi.

Chân anh cũng rất dài.

Một vóc người thế này nếu đặt ở đời sau, chỉ cần đăng vài video nửa kín nửa hở lên, dựa vào cơ bắp thôi cũng có thể kiếm được tiền.

Kiều Vi hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"

Cô nhìn thoáng qua, cái thùng rất lớn, cái bồn cũng to nữa.

Tất cả đồ dùng hàng ngày ở thời đại này đều được chuẩn bị cho "người một nhà" cùng dùng chung chứ không ưu tiên sử dụng cho từng cá nhân như ở đời sau, thế nên trông cái nào cái nấy cũng to.


Nhất là cái bồn trên mặt đất kia, Kiều Vi biết đó là bồn tắm.

Trong đầu cô có rất nhiều ký ức về việc đã tắm rửa cho Nghiêm Tương trong cái bồn này.

Nghiêm Lỗi quay đầu lại nhìn cô, hôm nay anh đã king ngạc rất nhiều lần vì Kiều Vi rồi.

Trước kia vợ đối xử rất hờ hững với anh, gần một năm nay gần như chẳng nói với anh câu nào.

Nhưng hôm nay đã không phải lần đầu tiên cô chủ động mở miệng mà thậm chí còn chủ động nhắc nhở anh mời thuốc lá với tài xế.

Sau chuyện của kỹ thuật viên, tính tình cô thay đổi rất nhiều, tựa như đổi thành một con người khác vậy.

Nghiêm Lỗi thu hồi tầm mắt, đổ hết nước trong thùng sắt vào rồi xoay người đi ra ngoài: "Anh đun nước cho em rồi đấy."

Anh xách cái xô lên, muốn đi ra ngoài nhưng Kiều Vi lại không nhường đường.


Nghiêm Lỗi cau mày nhìn cô.

Kiều Vi cũng nhìn lại anh.

Hai người đứng gần đến mức có thể nghe thấy tiếng thở của nhau, nếu Nghiêm Lỗi tiến về phía trước nửa bước là cơ thể của hai người họ có thể chạm vào nhau luôn rồi.

Một người lạ mà quen.

Đối với Nghiêm Lỗi mà nói, đây là người vợ đồng sàng dị mộng của anh, là người vợ luôn lạnh nhạt với anh.

Còn đối với Kiều Vi, cô có ký ức sinh hoạt vợ chồng với anh, lại không hề có cảm giác chân thật.

Hai người họ cứ như thế mà nhìn đối phương.

Cô định làm gì đây, đã về nhà rồi mà còn muốn cãi nhau? Còn muốn làm ầm lên để ly hôn ư?

Nghiêm Lỗi không lùi bước.

Anh không phải là người có lỗi trong chuyện này.

Anh không có gì phải sợ cả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận