Cô y tá nhìn lướt qua phòng bệnh, sau khi trông thấy Lục Kiều thì lập tức chạy vào, đưa tay túm lấy tay Lục Kiều, vừa kéo cô đi vừa lên tiếng nói:“Lục Kiều, làm phiền cô một chút, vừa rồi có một bệnh nhân bị thương vừa vào viện, bác sĩ Tiêu bảo tôi đến tìm em qua đó một chút.
”Lục Kiều cũng không từ chối, đi theo cô y tá ra khỏi phòng bệnh.
Mấy người khác trong phòng bệnh vẻ mặt sững sờ, cuối cùng vẫn là cô gái nhỏ lấy lại tinh thần đầu tiên.
“Lão Lục, con gái nhà ông còn biết khám bệnh sao?”“Hả? Không, không phải chứ?” Lục Hoa Minh luống cuống trả lời một câu, ông nhớ là con gái mình không biết chữa bệnh.
Nhưng mà hôm qua nghe Ngô Đại Lực nói, hôm trước là Lục Kiều dùng kim châm châm cứu cho ông dừng chảy máu, cho nên rốt cục con gái có biết hay không thì ông cũng không rõ ràng.
Lý Thúy Hoa cũng sững sờ cả người, con gái mình biết khám bệnh từ lúc nào vậy?Bên này hai vợ chồng Lục Hoa Minh đang sững sờ, một bên khác thì Lục Kiều đã bị cô y tá lôi kéo đến cửa phòng phẫu thuật.
Tan chờ ở cửa phòng phẫu thuật, trông thấy cô y tá kéo Lục Kiều đến thì trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Lục Kiều, trước tiên tôi nói về tình huống của bệnh nhân mới ột chút, bệnh nhân vừa hay cũng được đưa đến từ thôn Đại Đồng, bởi vì lúc đánh lúa không cẩn thận nên tay bị cuốn vào, làm tổn thương động mạch chủ, cho nên dẫn đến triệu chứng không ngừng chảy máu, từ tình huống của cha cháu hôm qua thì tôi đã biết cháu biết Trung y, cho nên muốn nhờ cháu hỗ trợ, cháu xem có được không?”“A….
bác sĩ, tay tôi sẽ không bị què chứ? Cầu xin bác sĩ, tôi trên có mẹ già dưới có con thơ, tôi không thể không có tay được ….
”Trong phòng phẫu thuật truyền đến giọng đàn ông khàn khàn đang cầu xin.
Lục Kiều chỉ suy nghĩ vài giây rồi gật đầu đồng ý.
Tiếp theo Lục Kiều phải làm một chút công tác chuẩn bị trước khi vào phòng phẫu thuật, về phần thứ mà cô cần thì Tiêu Ân Đức cũng đã hỏi Lục Kiều, đồng thời cho người cấp tốc đi chuẩn bị.
Lục Kiều đi theo Tiêu Ân Đức vào phòng phẫu thuật, vừa đi vào bên trong thì cô đã ngửi thấy một mùi máu tươi tanh nồng trong không khí, bệnh nhân nằm trên giường bệnh đã được tiêm gây tê, từ từ nhắm mắt nằm yên ở đó.
Trên ống quần của người đàn ông trên giường bệnh còn dính chút bùn đất, vừa nhìn đã biết là vừa xảy ra chuyện thì trực tiếp được đưa đến đây, sắc mặt của ông ta đen nhánh, mang theo chút cảm giác tang thương.
“Lục Kiều, chúng ta cần phải cầm máu cho bệnh nhân trước, sau đó chúng tôi mới có thể đi vào bước phẫu thuật cho bệnh nhân.
”Việc khẩn thiết trước mắt với bệnh nhân này là cầm máu, chỉ có thể cầm máu thì mới có thể tiến hành khâu lại.
Lục Kiều nhẹ nhàng gật đầu với Tiêu Ân Đức, cất bước đi đến gần người đàn ông trên giường bệnh, Tiêu Ân Đức theo sau, cầm khay kim châm đã chuẩn bị đứng bên cạnh Lục Kiều.
Lục Kiều đưa tay lấy một cây kim châm, ánh mắt đảo qua thân thể của bệnh nhân, đâm vào huyệt vị một cách chính xác, nhanh chóng hạ kim, động tác dứt khoát, không hề có chút do dự nào.
Tiêu Ân Đức trông thấy Lục Kiều hạ kim thì con ngươi lập tức sáng lên, quả nhiên, cô gái nhỏ này mang đến sự bất ngờ vui mừng cho người khác.
.