Thập Niên Xuyên Thành Vợ Cũ Trà Xanh


Ban đêm cô quá nóng, chảy rất nhiều mồ hôi, cả người dinh dính không thoải mái.

Đồng Ngữ Hân muốn đi phòng bếp đun chút nước ấm để đi tắm thì phát hiện trên bếp không những có bữa sáng được hâm nóng mà trong hai phích nước còn được đổ đầy nước nóng, rõ ràng là chồng cô đã chuẩn bị cho cô trước khi đi.

Ông chồng thối không đi thẳng một mạch, còn biết chuẩn bị những thứ này, tốt xấu gì cũng làm cho Đồng Ngữ Hân đỡ bực, cảm giác được người ta chiều chuộng nâng niu trong lòng bàn tay vẫn rất dễ chịu.

Tắm rửa qua rồi ăn một bát cháo táo đỏ và một quả trứng gà luộc xong thấy bụng dễ chịu hơn rất nhiều, cô bắt đầu động tay thu dọn nhà cửa.

Lần này cô mang quần áo đến không nhiều lắm, đầu tiên là vì những bộ mà nguyên chủ đã mặc rồi cô cũng không thích, chỉ chọn mấy bộ phù hợp với thẩm mỹ của mình, còn lại đều để lại nhà chồng.

Vì thế mà cho dù trong phòng ngủ chỉ có một tủ quần áo nhỏ thì vẫn có thể để vừa quần áo của cả hai người.


Cô chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ đi vào thành phố dạo chơi, tiện thể nhìn xem có công việc gì phù hợp hay không.

Hơn mười một giờ Trác Dĩnh Giang gọi điện thoại về, lúc chuông điện thoại vang lên còn làm cô giật cả mình.

“Vợ ơi, em ăn cơm chưa? Đang làm gì vậy?”
“Em dậy muộn, đã ăn đồ ăn sáng anh để lại rồi, đang du dọn đồ đạc nè.


Nghe thấy hai chữ ‘dậy muộn’, Trác Dĩnh Giang nuốt nước bọt một cái, nhân viên cảnh vệ cho rằng cổ họng anh không thoải mái, lập tức rót một chén trà đưa đến cho anh, đặt bên cạnh tay anh.

Trác Dĩnh Giang cầm máy không nói gì, anh ra hiệu cho nhân viên cảnh vệ đi ra ngoài rồi mới nói tiếp.

“Đều tại anh, hôm qua đi đường đến đây đã mệt lắm rồi, anh không nên làm loạn đến muộn vậy mới ngủ, còn gì muốn thu dọn thì em cứ để đó, chờ anh về rồi anh phụ em.


Sức khỏe anh tốt, nên làm việc nhiều.


Đồng Ngữ Hân nghe anh nói vậy thì cười khẽ một tiếng, sau đó chậm rãi nói: “Em dọn từ từ là được.

Vả lại anh vẫn phải làm việc mà, bây giờ em phải dựa vào anh nuôi đấy.


Trác Dĩnh Giang cười híp mắt, anh rất thích vợ mình nói chuyện nũng nịu như vậy, làm cho người phụ nữ của mình hạnh phúc mới là thành tựu lớn nhất của người đàn ông.

“À đúng rồi, hôm nay anh hết ngày phép nghỉ kết hôn, chủ nhiệm Hồng bộ chính trị hỏi chuyện công tác của em, nói có mấy vị trí rất thích hợp với em, hỏi em có muốn tham gia không.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận