Bách Linh thôi nhìn cất lời:
- Được rồi, mọi người hãy lợi dụng cơ hội nghỉ ngơi đi, ta còn phải quay lại coi Hải Nữ thế nào.
Phần Thiên cất tiếng:
- Công chúa xin dừng bước, các vị còn có kế hoạch chăng?
Bách Linh đáp:
- Đúng thế, chúng ta còn phải đối phó với Cự Linh thiên thú.
Lục Doanh nghe vậy thất kinh, nhắc nhở:
- Điều này không nói chơi được, con thú đó tuyệt đối không thể dùng sức người có thể ngăn cản được.
Đông hải Long vương khuyên nhủ:
- Đừng mạo hiểm, hay là hãy nhanh chóng rời đi, sau này mới nghĩ biện pháp khác.
Quy trưởng lão cũng nói:
- Đúng thế, chỉ với mấy người các vị quả thật không thắng nổi Cự Linh thiên thú.
Bách Linh điềm nhiên đáp:
- Thời gian chúng ta không còn nhiều, nhất định phải kết thúc, sau đó còn phải quay về nhân gian. Còn việc thành bại, chưa thử qua ai có thể biết được đây?
Lục Doanh thấy nàng cố chấp như vậy cũng không nói gì thêm, chỉ lên tiếng:
- Cẩn thận, không ổn bỏ đi ngay.
Bách Linh cười đáp:
- Ta biết rồi. Được, phải đến lúc đi thôi. Trước khi đi cho mọi người biết một chuyện, Hải Nữ ngoại trừ là đồ đệ của Lục Vân, nó còn là người thừa kế của Hải Hoàng năm xưa.
Nói rồi bay đi mất.
Vẻ mặt bảy người kinh ngạc, một lúc sau Quy trưởng lão mới tỉnh lại trước, cảm thán:
- Không ngờ được cuối cùng truyền nhân của Hải Hoàng cũng xuất hiện, xem ra Hải vực được cứu rồi.
Đông hải Long vương cảm xúc nói:
- Hải Hoàng năm xưa trấn áp được Cự Linh thiên thú, truyền nhân của ông ta lại phá mất lời cấm chú, khiến cho Cự Linh thiên thú hoành hành Hải vực, cũng phải do nó kết thúc mọi thứ.
Hàn Ngọc Dương lên tiếng:
- Một trận chiến kinh thế hãi tục sắp sửa diễn ra, chúng ta hãy tự mình chứng kiến mọi thứ thôi.
Mọi người gật đầu đồng ý, ánh mắt nhìn về phía xa xa.
Trên tầng mây, Trương Ngạo Tuyết nhìn Hải Nữ, điềm nhiên hỏi:
- Hải Nữ, con sợ chăng?
Hải Nữ lắc đầu đáp:
- Không sợ, con nhất định phải thu thập được nó để tránh việc nó gây họa cho Hải vực.
Trương Ngạo Tuyết tán dương:
- Tâm niệm kiên định, không sợ hãi gì, con cứ phóng tay làm đi.
Hải Nữ vâng dạ một tiếng, khẽ quát lên;
- Bảo bảo thông minh, chúng ta cùng nhau đi thôi!
Nói rồi hạ mình xuống, xông thẳng đến Cự Linh thiên thú trên mặt biển.
Theo sát bên cạnh Hải Nữ, Tứ Linh thần thú lên tiếng:
- Ngươi cứ xông thẳng lên như vậy chỉ lãng phí sức lực thôi.
Hải Nữ không phục đáp: Tại
- Nói bậy, đợi chút nữa sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của ta.
Vừa nói dứt, một xúc tu quét tới, khiến Hải Nữ không kịp né tránh.
Thấy vậy, Tứ Linh thần thú rít nhỏ, vuốt trái múa lên phát ra một lưỡi đao sáng chặt ngang xúc tu giải trừ nguy cơ.
Hải Nữ nhếch cái miệng nhỏ, hét lên:
- Nhiều chuyện, ngươi không cần ra tay, ta cũng có biện pháp như vậy.
Tứ Linh thần thú hỏi ngược lại:
- Phải vậy chăng? Thế thì ngươi thi triển cho ta xem thế nào.
Hải Nữ nói:
- Muốn thi triển thì thi triển, ta mà sợ ngươi xem thấy à.
Nói rồi thân thể đang bay chợt dừng lại, hai cánh tay giơ cao bắt lại theo hình đài sen, lòng bàn tay phát xuất hào quang rực rỡ hình thành một vầng mây sáng ở trên đỉnh đầu.
Hoàn thành những việc này rồi, ngực Hải Nữ lóe lên ánh sáng. Tỏa Long đỉnh tự động bay ra lượn quanh người Hải Nữ, vừa chuyển động vừa lớn lên, cuối cùng hóa thành một cái đỉnh to cả chục trượng ngừng lại trên đỉnh đầu Hải Nữ.
Tỏa Long đỉnh xuất hiện, long khí vươn mãi ra xa.
Bề mặt đỉnh lớn hào quang chuyển động nhấp nhô không ngừng, hệt như sóng biển, lại có quy luật nhất định.
Bốn bề, dòng khí xoay tròn, một cơn cuồng phong rít lên đột nhiên xuất hiện, thổi qua những bề mặt cơ thịt của Cự Linh thiên thú, càng lúc càng mạnh mẽ, cuối cùng hóa thành một cơn lốc đường kính nhanh chóng chóng tăng lên.
Nhìn thấy mọi thứ, Tứ Linh thần thú hơi kinh ngạc, nhỏ giọng nói:
- Còn có được mấy phần khí thế, nhưng đối với con quỷ quái to xác kia có tác dụng gì chăng?
Hải Nữ tự phụ trả lời:
- Đừng gấp, lập tức biết liền thôi.
Tứ Linh thần thú nói:
- Ta không gấp, nhưng con quỷ kia lại không cho ngươi có thời gian.
Hải Nữ nghe vậy tỉnh ngộ, chỉ thấy mười hai xúc tu từ mười hai hướng đồng thời cuốn đến, hình thành một không gian to chừng chục dặm, hơn nữa còn nhanh chóng thu nhỏ lại, tạo nên một áp lực đè nén đáng sợ tác dụng lên người Hải Nữ.
Phân tích sự mạnh yếu của luồng áp lực đó, Hải Nữ kinh ngạc phát hiện luồng sức mạnh này mạnh như cuồng phong thổi đến, bản thân hoàn toàn không thể chống cự lại được.
Đã hiểu rõ, Hải Nữ xoay tròn thân thể, miệng quát khẽ một tiếng, hai tay múa lên theo quỹ tích kỳ dị nhanh chóng, chân nguyên toàn thân như sóng dâng theo, hình thành trên đỉnh đầu một cột sáng rực rỡ nối liền với Tỏa Long đỉnh.
Lúc này, thân thể Hải Nữ bay thẳng lên trên, càng đến gần Tỏa Long đỉnh, hào quang quanh người càng rực rỡ, cuối cùng khi chạm vào Tỏa Long đỉnh, toàn thân Hải Nữ lấp lánh ngũ sắc, cả người chớp mắt hóa thành ánh sáng không còn thấy đâu.
Sau đó, hào quang trong Tỏa Long đỉnh bộc phát, chín con rồng bay lượn xoay tròn chung quanh miệng đỉnh hợp nhất, hình thành một cột sáng sắc đỏ tía bắn thẳng lên bầu trời.
Mọi chuyện xảy ra chỉ trong chớp mắt. Khi những xúc tu của Cự Linh thiên thú va chạm với cột sáng do Tỏa Long đỉnh phát ra, hai bên đụng độ kịch liệt, lập tức phát nổ, ánh sáng của vụ nổ mạnh đến chói mắt không nhìn được, lập tức hất bắn sáu cái xúc tu, còn sáu cái bị nổ vụn ra.
Như vậy, nguy cơ được giải trừ, nhưng Cự Linh thiên thú bị thua đau giận dữ gào lên, xúc tu bên ngoài nhanh chóng cuốn đến phát động đợt công kích thứ hai.
Nhảy dựng người lên, Hải Nữ đứng trên miệng Tỏa Long đỉnh, thấy xúc tu vút đến, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, không vui quát lên:
- Con quỷ to xác đáng ghét, ngươi còn cho ta sợ ngươi!
Nói rồi hai tay giơ cao thành thế chống trời, chân nguyên trong cơ thể bắn ra, hóa thành bảy con thần long bay lượn trên đỉnh đầu, đan xen với chín con rồng do Tỏa Long đỉnh phát ra, hơn nữa còn dung hợp nhanh chóng.
Thế rồi, chỉ thấy ánh sáng chiếu rọi bên Tỏa Long đỉnh, mười sáu con rồng dần dần hợp nhất lại, cuối cùng hình thành một con thần long bảy màu dài vài dặm xông thẳng về phía những xúc tu của Cự Linh thiên thú đang cuốn đến.
Những xúc tu xám đen gặp phải thần long bảy màu giữa không trung, hai bên thi triển sở trường của mình, bắt đầu đợt công kích hung hăng mãnh liệt.
Ban đầu, thần long bảy màu uy mãnh vô cùng, thân thể hệt như lưỡi đao sắc bén, những xúc tu gặp phải nó không bị chém đứt cũng bị đánh nát, chỉ trong giây lát đã loại bỏ vài chục xúc tu của Cự Linh thiên thú, tạo nên tổn thất rất lớn cho Cự Linh thiên thú.
Vì thế, Cự Linh thiên thú giận dữ không nguôi, vừa tiếp tục tiến công, vừa sinh ra thêm vài chục xúc tu để duy trì công kích.
Thế rồi, thần long bảy màu tả xung hữu đột, khi tiêu diệt được gần hai trăm xúc tu, hào quang trên thân thể bắt đầu suy yếu, hình dáng bắt đầu thu nhỏ, giảm hẳn xu thế của mình.
Tứ Linh thần thú liếc Hải Nữ, thấy ánh mắt sáng tỏ của nó bắt đầu mờ đi, khuôn mặt xinh đẹp mồ hôi như mưa, không khỏi nhẹ giọng nói:
- Được rồi, ngươi đã kiệt sức rồi, hãy để cho ta đi.
Nói rồi thân thể lóe lên, ảo hóa thành ngàn vạn bóng hình bố trí ở từng vị trí trên tầng không của Cự Linh thiên thú, các hình bóng đều kết nối khí tức như một thể vậy.
Một tiếng rống "ào" giận dữ rung chuyển trời đất. Khi cảm ứng được khí tức của Tứ Linh thần thú, Cự Linh thiên thú dường như cảm nhận được nguy hiểm, lập tức gào thét điên cuồng, cả thân hình nhanh chóng nhúc nhích, ngàn vạn xúc tu múa lên nhanh chóng phối hợp với sự nhấp nhô co rút của da thịt, lập tức áp chế được thần long bảy màu của Hải Nữ, công thẳng về phía Tứ Linh thần thú.
Lúc này, Hải Nữ thân thể run lên, rơi vào bên trong Tỏa Long đỉnh, thân thể bị thương theo Tỏa Long đỉnh bay đi.
Tứ Linh thần thú lại gào lên một tiếng, âm ba chói tai của nó không hề thua kém tiếng rống giận dữ của Cự Linh thiên thú, khiến cho mặt biển sóng dâng lên cao, khiến cho Cự Linh thiên thú cảm thấy uy hiếp rất lớn.
Hai cánh giang ra, đao sáng vun vút. Hai cánh hai vuốt của Tứ Linh thần thú đồng thời múa lên, ngàn vạn hình bóng cùng một động tác, trong phương viên trăm dặm, vô số bóng đao sáng hình thành một dòng sông ánh sáng đỏ rực quét sạch mọi thứ.
Đối mặt với công kích của Tứ Linh thần thú, Cự Linh thiên thú gào nhẹ một tiếng, những xúc tu dựng đứng nhanh chóng thu nhỏ lại như những cột nước chìm xuống vào trong cơ thể.
Đương nhiên, tốc độ thu hồi của Cự Linh thiên thú không nhanh bằng tốc độ tiến công của Tứ Linh thần thú, vì thế có quá nửa số xúc tu bị chém đứt, khiến Cự Linh thiên thú gào lên liên tục.
Giữa không trung, bớt đi ngàn vạn xúc tu, bầu trời lập tức trong sáng. Ảo ảnh của Tứ Linh thần thú quy về làm một, ánh mắt đỏ hồng nhìn xuống bên dưới mơ hồ có chút bối rối.
Lúc này, toàn bộ xúc tu của Cự Linh thiên thú đã rút vào trong cơ thể, cả thân nhìn hệt như một quả cầu da lấp lánh ánh sáng, lộ ra một cái mồm to như chậu máu, những con mắt xung quanh trong lúc nhắm mở phát ra ánh sáng lạnh, hiểm ác nhìn Tứ Linh thần thú.
Thấy vậy, Tứ Linh thần thú an nhiên không sợ, lạnh lùng ngạo nghễ nhìn Cự Linh thiên thú.
Hai con thú, một trên trời, một dưới biển, con nào cũng trầm lặng ngóng nhìn đánh giá đối phương.
Như vậy, hai con vật cùng là thần thú mạnh cực mạnh của Hải vực đã gặp nhau, trận chiến tiếp theo thắng bại thế nào, ai mạnh ai yếu đây?
Trên tầng mây, cuồng phong gào thét, hào quang chói lòa.
Lục Vân và Âm Đế đối chọi với nhau, chân nguyên mạnh mẽ nhấp nhô biến động khiến cho Thái Cực Bát Quái kia lúc sáng lúc mờ, lộ ra sự nguy hiểm trong quỷ dị. Đồng thời, theo sự đối chọi giữa hai bên, Thái Cực Bát Quái vốn rực rỡ dần dần phát sinh uốn vặn.
Thấy vậy, vẻ mặt Âm Đế âm trầm, hừ lạnh nói:
- Không hổ là kẻ nghịch thiên, quả nhiên có vài phần thực lực.
Lục Vân lãnh đạm trả lời:
- Không có thực lực sao dám đến tìm ngươi?
Âm Đế tiếp nối:
- Đừng đắc ý, đây mới là bắt đầu, tiếp theo mới là lúc quan trọng.
Trong lúc nói liếc nhìn xuống dưới, vừa hay thấy Hải Nữ cứu được mấy người Lục Doanh.
Ngưng nhìn, Âm Đế lại quan sát Lục Vân, phát hiện chàng không chút lay động, dường như đã sớm biết kết quả như vậy.
Thấy vậy, Âm Đế trong lòng khó chịu, hừ giọng nói:
- Đến đây, chúng ta hãy thật sự giao chiến, xem thử ngươi có thể làm thế nào được?
Dứt lời, khí thế thu lại, thân thể dời ngang trăm trượng trong chớp mắt né tránh được khí thế đang khuếch tán của Lục Vân, tà binh trong tay chuyển động, một lưỡi đao sáng hình cung phóng vút ra chém thẳng Lục Vân.
Ngạo nghễ đứng yên, khóe miệng Lục Vân hơi nhếch lên, đợi cho một chiêu đó của Âm Đến đến gần mới đưa tay phải ra trước, lòng bàn tay phát ra một luồng điện lập lòe đón thẳng một chiêu của Âm Đế.
Lúc này, giữa hai người ánh sáng mạnh mẽ chớp lòe, sét cực mạnh cực dương gặp phải khí rất âm rất tà đạo, hai bên tương sinh tương khắc phát nổ kịch liệt.
Trên tầng mây, sau một chiêu, Âm Đế liên miên công kích, vô số lưỡi đao ánh sáng lấp lánh sắc đỏ thẫm, xanh lục thẫm, đen thẫm bao phủ lấy Lục Vân, hình thành một kết giới ba màu quỷ dị, nhanh chóng thu nhỏ lại.
Bên ngoài, hình bóng Âm Đế xuyên qua xuyên lại, thế công liên miên không ngừng đánh vào trong kết giới, khiến uy lực của nó càng lúc càng mạnh mẽ.