Thương Nguyệt nhìn Lục Vân không nói, Lục Vân chầm chậm lắc đầu, nhẹ trả lời:
- Lúc này ta không thể quay về, lần này trở lại ngoài việc thông báo tin tức, còn có một điểm đề tỉnh, Đạo Viên cùng Phượng Hoàng Thư Viện đã bị diệt, mục tiêu tiếp theo còn chưa biết, ta có thể cảm nhận Dịch Viên cuối cùng cũng sẽ giống thế. Vực chi tam giới thực lực bắt đầu bộc lộ, tình thế trước mắt đã cho thấy chúng còn cường đại hơn chính đạo nữa. Thái Âm Tế Nhật hiện tại chưa xuất hiện, chính đạo vẫn còn một tia hy vọng. Nhưng một khi Thái Âm xuất hiện, lúc đó khắp Nhân gian sẽ tràn ngập khí chí âm chí tà, chưa biết sẽ ra sao.
Thần sắc trầm trọng, Lâm Vân Phong nói:
- Đệ đã minh bạch ý của huynh, đệ sẽ chuyển cáo chưởng môn sư bá, huynh cần bảo trọng, đừ ng để chúng tôi lo lắng.
Lục Vân nhãn thần phức tạp nhìn Lâm Vân Phong khẽ đáp:
- Được rồi, đệ hãy trở về, nhớ rằng tin tức là do Thương Nguyệt chứ không phải ta cáo tố, còn nữa, ta muốn nói với đệ Âm Dương Pháp Quyết là tu luyện chi pháp, hãy cố gắng tu luyện, tương lai tất hữu dụng, bảo trọng.
Dứt lời cùng Thương Nguyệt biến mất tại thiên không. Còn lại một mình, Lâm Vân Phong cấp tốc chuyển thân bay đi. Vừa về Dịch Viên, Lâm Vân Phong tìm ngay Trương Ngạo Tuyết nhờ nàng giúp đỡ tìm Huyền Ngọc cùng Tử Dương hai người tới Dịch Thiên Các có sự việc cần thương nghị.
Khi Huyền Ngọc chân nhân, Tử Dương chân nhân đến, Lâm Vân Phong thần sắc ngưng trọng nhìn ba người, trầm giọng nói:
- Hai vị sư bá, đệ tử mới nhận được một tin tức xấu, Phượng Hoàng Thư Viện đã bị Ma Vực Hắc Ám Tôn Chủ suất lĩnh thuộc hạ tập kích, một ngày quyết chiến, ngoại trừ Thương Nguyệt sư tỷ, toàn bộ đều tử trận.
- Cái gì?
Ba tiếng kêu kinh hoàng đồng thời từ ba người phát ra, như bị một đạo thiên lôi gián g xuống, ba người thần sắc đại biến, mãnh nhiên khởi thân, kinh hãi Lâm Vân Phong. Trầm mặc không nói, không ai khai khẩu, im lặng tiêu hóa tin tức đáng sợ đó. Một tiếng thở dài từ miệng Huyền Ngọc chân nhân phát ra. Tử Dương chân nhân và Ngạo Tuyết vô lực ngồi xuống, sắc mặt đầy nét kinh hãi, nhãn thần bất động chờ ý kiến của người đứ ng đầu.
Huyền Ngọc chân nhân nhìn Lâm Vân Phong, trầm giọng nói:
- Việc này xảy ra khi nào. Con nghe tin tức này ở đâu?
Lâm Vân Phong nét mặt tang thương khẽ nói:
- Thưa sư bá, việc này xảy ra vào hôm qua. Chúng ta là người đầu tiên biết tin tức này. Mới vừa rồi Thương Nguyệt sư tỷ có tới đây nói cho con biết. Sư tỷ muốn chúng ta đem việc này nói với liên minh. Con muốn mời sư tỷ đến Dịch Viên, sư tỷ thần tình thất lạc, nói rằng không còn tâm tình nào gặp gỡ mọi người rồi bỏ đi.
Nghe xong, Huyền Ngọc chân nhân thở dài nói:
- Với tâm tình của cô ta hiện giờ, thật sự đúng là không thể ngồi đượ c. Sự việc xảy ra quá đột ngột, mọi người thật khó mà tiếp thụ. Cách đây mấy ngày, Đạo Viên bị Yêu vực cao thủ tập kích đến nỗi chỉ còn cái danh chứ thực sự xem như đã diệt vong. Bây giờ Phượng Hoàng Thư Viện cũng bị Ma vực tiêu diệt. Không biết mục tiêu kế tiếp là ai đây? Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, Lục Viện đã bị mất đi một phần ba lực lượng. Nếu cứ tiếp tục có lẽ Nhân gian chính đạo thật sự sẽ bị hủy diệt. Lục Viện tụ, thiên hạ li, lời tiên đoán này đang bắt đầu ứng nghiệm, chỉ là không biết khi nào thì đến Dịch Viên của chúng ta.
Tử Dương chân nhân lên tiếng:
- Cái gì đến thì sẽ đến, có muốn trốn cũng không trốn đượ c. Cứ nhìn Đạo Viên và Phượng Hoàng Thư Viện thì sẽ rõ. Vì muốn tiêu diệt yêu ma tà ác, đã phái xuất cao thủ tham gia Lục Viện Liên Minh. Kết quả thì sao? Liên minh thực lực rất mạnh nhưng cuối cùng có bảo vệ được hai viện đó không? Ngay từ đầu Thiên Chi Đô Bách Linh công chúa đã nói rõ: "Lục viện tụ, thiên hạ li, thiên niên hạo kiếp, vô nhân khả tị".
Huyền Ngọc chân nhân lắc đầu thở dài không nói. Bên cạnh Ngạo Tuyết đang trầm tư, lúc này chợt mở miệng hỏi:
- Lâm sư đệ, đệ nói Phượng Hoàng Thư Viện trừ Thương Nguyệt ra tất cả đều chết hết. Khi đó đệ có hỏi tỷ ấy làm thế nào mà thoát được không?
Lâm Vân Phong nghe xong thần sắc bối rối, đắn đo trả lời:
- Đệ không hỏi nhưng đệ biết. Ba người nghe xong lập tức nhận ra trong việc này có ẩn tình.
Huyền Ngọc chân nhân trầm giọng nói:
- Vân Phong, có điều gì mà ngươi lại giấu sự thật với chúng ta, còn không mau nói ra!
Thần sắc Vân Phong vụt biến nhẹ nói:
- Thật ra cũng không có gì quan trọng. Đệ tử không nói vì không muốn khơi lại hồi ức của mọi người, khiến mọi người không vui. Nhưng sư bá đã hỏi thì đệ tử cũng nói thật. Thương Nguyệt sư tỷ nhờ Lục Vân giải cứu mới có thể thoát thân, nếu không cũng khó mà thoát khỏi tay Hắc Ám Tôn Chủ.
Nghe đến tên Lục Vân, cả ba người đều chấn động, thần tình biểu lộ phức tạp. Tử Dương chân nhân hỏi dồn:
- Ngươi đã gặp hắn, đúng không? Hắn có khỏe không?
Lâm Vân Phong nhìn lão ta, gật gật đầu nói:
- Huynh ấy rất tốt. Mọi người đừ ng lo lắng!
Huyền Ngọc chân nhân khẽ kêu lên một tiếng cảm thán, chuyển người đi và nói:
- Tin này ta phải cử người đi báo lại cho Liên minh ngay lập tức. Các ngươi sau này phải cẩn thận đề phòng yêu ma đột nhiên tập kích. Hiện tại không cần phải nói, không để sự tình tái diễn nữa.
Dứt lời bỏ đi để lại ba người nhìn nhau, không ai nói một lời.
Tại Nhã viên, Kiếm Vô Trần đang cùng mọi người ở đại sảnh thảo luận về kế sách trừ ma, bỗng thấy môn hạ đệ tử hồi báo rằng Thái Phượng tiên tử và cao thủ của Nho Viên, Bồ Đề Học Viện dang gấp rút trở về hiện chỉ còn cách khoảng một dặm.
Kiếm Vô Trần nghe xong thần sắc vui mừng, cao hứng nói:
- Họ trở về thật quá tốt. Sau khi mọi người đông đủ, chúng ta sẽ lấy ý kiến chúng nhân một lần nữa để hoàn thàn h kế hoạ ch rồi gấp rút tiến hành. Bây giờ mọi người theo ta đi đón họ thôi.
Vừa ra tới cổng, Kiếm Vô Trần, Diệp Tâm Nghi và mọi người đã thấy Thái Phượng tiên tử, Hạo Vân cư sĩ, Pháp Quả đại sư dẫn theo cao thủ hai viện, vội tới chào mừng. Sau khi hai bên nói vài câu khách sáo, tất cả cùng đi tới đại sảnh. Trên đường, Kiếm Vô Trần hỏi:
- Tình hình hai viện như thế nào? Có tổn thất nghiêm trọng không?
Hạo Vân cư sĩ thần sắc ưu thươ ng, khẽ than nói: :
- Mặc dù không tồi tệ như Đạo Viên nhưng Nho Viên cũng tử thương gần hai trăm đệ tử, hai mươi môn hạ kiệt xuất và ba vị sư đệ. Bây giờ bổn viên chỉ còn một nửa thực lực so với lúc trước. Có lẽ sau này phải cần các vị xuất lực ra tay tương trợ.
Chúng nhân nghe xong lộ vẻ trầm mặc, hiển nhiên tất cả đều cảm thấy kinh hãi trong tâm. Bên cạnh đó, Pháp Quả đại sư trầm giọng tiếp lời:
- Bồ Đề Học Viện cũng tương tự, mất đi một phần ba thực lực. Bây giờ tình hình ngày càng trở nên xấu đi. Tuy nhiên, dù có thế nào đi chăng nữa, chỉ cần bổn viện chưa bị diệt thì chắc chắn vẫn cùng mọi người đấu tranh trừ diệt yêu ma, tạo phúc cho Nhân gian.
Vào tới đại sảnh, sau khi mọi người đã ngồi xuống, Kiếm Vô Trần lên tiếng:
- Sự việc xảy ra như thế này là do chúng ta đã không phòng bị, vì vậy mới để cho bọn yêu ma chiếm thế thượng phong. Sau hai ngày chúng ta thảo luận, ta đột nhiên có ý này muốn đưa ra cho mọi người thương nghị xem có được hay không. Thứ nhất, chúng ta Lục Viện thanh danh vang khắp thiên hạ, phải đề phòng yêu ma thừa cơ tập kích thật không hợp với thực tế bây giờ. Để ngăn chặn việc này, ta nghĩ là phải tấn công thay vì phòng thủ và tấn công với toàn bộ sức mạnh của chúng ta. Thứ hai, bây giờ Đạo Viên, Nho Viên, Bồ Đề Học Viện trước sau đã bị yêu ma quỷ tập kích, ta nghĩ ba viện còn lại sớm muộn gì cũng sẽ bị tấn công thôi. Nếu chia ra thì lực lượng yếu, khó chống lại bọn chúng, nên theo ý ta, toàn bộ lực lượng của Lục Viện phải hợp lại làm một, lúc đó thực lực chúng ta gia tăng rất nhiều, sẽ tìm tới thâu tập Vực Chi Tam Giới. Ta nghĩ hẳn các vị không phản đối?!
Nói xong, Kiếm Vô Trần nhìn qua Lục Viện chưởng giáo để xem phản ứng của họ. Hiện tại Lý Trường Xuân không có ở đây, mọi chuyện của Thiên Kiếm Viện tự nhiên do Kiếm Vô Trần làm chủ. Đạo Viên bây giờ chỉ còn có ba người nên không có gì để nói. Bây giờ chủ yếu tùy thuộc vào Nho Viên, Dịch Viên, Phương Hoàng Thư Viện và Bồ Đề Học Viện mà thôi.
Ngọc Vô Song, Hạo Vân cư sĩ, Pháp Quả đại sư, Càn Nguyên chân nhân cùng nhìn nhau không nói một lời. Tất cả đều đang suy nghĩ về đề nghị mà Kiếm Vô Trần đưa ra.
Diệp Tâm Nghi thấy cả đại sảnh im lặng liền nhẹ nhàng nói:
- Thật ra việc này cũng có điểm thuận lợi và điểm bất lợi. Thuận lợi là chúng ta có thể làm gia tăng sức mạnh của mình để đối phó với yêu ma quỷ quái. Tuy nhiên cũng cần phải lưu ý một điểm là Lục Viện có lịch sử khác nhau, môn quy của mỗi viện cũng khác nhau. Nếu bây giờ thống nhất lại thì rất khó khăn. Trước mắt, Vô Trần đề xuất ý kiến như vậy, chúng ta cần phải phân tích tình thế lợi hại. Như trong trận giao phong với Yêu vực Hắc Sát Hổ Vương, dù chúng ta thực lực cường mãnh xuất chinh, nhưng nếu không suy nghĩ cẩn thận sẽ bị tiêu diệt, hối hận cũng không kịp. Vì vậy theo ta, mọi người nên ủng hộ ý kiến Kiếm minh chủ, chúng ta tập trung lực lượng lại, đối với các phải nhỏ khác thì thương lượng cùng hợp tác, nếu không tin rằng sẽ khốn khó.
Thấy Diệp Tâm Nghi lên tiếng, Ngọc Vô Song hiểu là im lặng không thể giải quyết được vấn đề, liền nói:
- Việc này xảy ra quá đột ngột, bọn ta cần có thời gian để suy nghĩ, tạm thời chưa thể trả lời Kiếm minh chủ được. Phải biết rằng Lục Viện được thành lập hơn cả ngàn năm nay, bây giờ kêu tụ lại không phải là chuyện dễ dàng. Chờ ta về hỏi ý kiến của chúng môn hạ rồi sau đó sẽ trả lời sau.
Nghe xong, Kiếm Vô Trần thần sắc chợt lạnh lùng. Chỉ có Hạo Vân cư sĩ và Pháp Quả đại sư tỏ vẻ ủng hộ, còn Càn Nguyên chân nhân vẫn trầm tư không nói. Cảm thấy mục quang của Kiếm Vô Trần đang nhìn mình, Càn Nguyên chân nhân trong tâm chấn động. Mặc dù hiểu ý của hắn muốn sát nhập Lục viện, tăng thêm sức mạnh của chính đạo, nhưng thật sự lúc này không phải là thời điểm để tranh luận với hắn. Trấn định tinh thần, Càn Nguyên chân nhân bình tĩnh nói:
- Sự việc này quá quan trọ ng. Rất tiếc chưởng giáo tệ phái lại không có ở đây. Vì vậy Càn Nguyên vô phương hồi đáp với Minh chủ. Xin chờ tôi về bẩm báo với chưởng giáo rồi sau đó sẽ trả lời Minh chủ sau.
Thần sắc không hài lòng, Kiếm Vô Trần bình tĩnh nói:
- Bổn tọa chỉ tùy tiện đề xuất ý kiến, tạm thời để nó qua một bên. Bây giờ chúng ta cần phải thương lượng đại kế trừ ma, còn việc đó khi nào có thời gian sẽ bàn lại. Điểm thứ nhất, bổn minh có tiền bối Ngũ phái gia nhập thực lực đại tă ng. Vì vậy ta muốn hoàn chỉnh kế hoạch, thực hành phương pháp dương đông kích tây, tiêu diệt thế lực của Ma Vực. Chi tiết cụ thể là...
Đổi chủ đề, Kiếm Vô Trần không nhắc lại việc sát nhập, bắt đầu thương nghị đại kế trừ ma.