Nghĩ đến đây, Lục Vân cười âm trầm một tiếng, thân thể đột nhiên xuất hiện cách Sát Huyết Diêm La vài trượng. Bình thản liếc nhìn hắn, Lục Vân lên tiếng:
- Không ngờ hôm nay chúng ta lại gặp mặt, mà cũng không ngờ ngươi lại thành ra hình dạng như vậy, đại quân Quỷ vực của ngươi bị tiêu diệt cũng khá nhanh đấy. Mộng tưởng thì rất đẹp, nhưng sự thật thì thường rất tàn khốc, khâu quan trọng nhất trong giấc mộng tranh giành bá chủ Thất giới của ngươi là trận chiến hôm nay.
Nghe ra được ý châm biếm trong lời nói của chàng, Sát Huyết Diêm La giận dữ gầm lên:
- Lục Vân, ngươi hãy khoan châm chọc, hiện tại chưa đến thời điểm cuối cùng, ai thắng ai bại cũng chưa nói trước được.
Cười ha hả một tiếng, Lục Vân không để ý đến hắn nữa, mà lại chăm chú vào sắc mặt lạnh tanh của Kiếm Vô Trần, cười lạnh lùng nói:
- Ta đã nói qua, chọc giận ta thì ngươi sẽ hối hận sau này. Không chỉ là hiện tại, cho dù trong tương lai, ngươi hẳn sẽ hối hận không kịp vì toàn bộ những việc ngươi đã làm. Hôm nay, thật ra ta cũng không muốn đến đây, nhưng ngươi đã ép ta đến. Bây giờ ngươi không nói ra Trương Ngạo Tuyết đang ở đâu, ta sẽ hủy diệt Chánh Đạo liên minh của ngươi tại nơi đây.
Trợn mắt giận dữ nhìn lại, Kiếm Vô Trần gầm lên:
- Lục Vân, ngươi thật khinh người quá đáng, có gan thì hãy phân cao thấp với ta, ngươi thắng thì ta sẽ nói ra Trương Ngạo Tuyết đang ở nơi đâu, ngươi mà thua thì để cái mạng của ngươi lại, ngươi dám không?
Trong giờ phút này, bị bức bách không làm gì được, Kiếm Vô Trần bất đắc dĩ phải dựa vào Trương Ngạo Tuyết để khích Lục Vân cùng với mình giao phong trực tiếp.
Lục Vân nhìn thẳng vào mắt hắn trầm giọng nói:
- Lời nói của ngươi từ trước đến giờ không hơn đánh rắm là mấy, phần nhiều là không tin được, ngươi tưởng ta có thể tin tưởng ngươi sao?
Kiếm Vô Trần vô cùng giận dữ, sắc mặt tàn bạo đáp:
- Vậy ngươi muốn sao?
Lục Vân cười tà mị một tiếng, hừ giọng đáp trả:
- Không có muốn gì nhiều, chỉ muốn ép ngươi phát cuồng, rồi chỉ nhấc tay một cái tiêu diệt Chánh Đạo liên minh của ngươi. Lục viện đã không còn nữa, Tam phái cũng nên ẩn cư rồi. Nếu như hôm nay cao thủ của Tam phái đều tử trận, ngươi nói Chánh Đạo liên minh còn lại cái gì nữa đây.
Nghe ra ý đồ độc ác trong lời nói đó, Kiếm Vô Trần càng không thể bình tĩnh được, giận dữ rống lên một tiếng phi thân bay lên, hai tay múa lên tử mang như điện, quang nhận màu tím mãnh liệt rạch trời xé đất, làm cho cả không gian như bị tê liệt, điên cuồng bao phủ lấy Lục Vân.
Theo sự xuất thủ phẫn nộ của hắn, bề mặt hồng vân sắc máu xung quanh lập tức tỏa ra một tầng sương mù màu tím, vô số khí mang màu tím giống hệt như có sinh mệnh vận hành chuyển động theo những phương thức khác nhau, cuối cùng tạo thành Thiên Tinh trận pháp, toàn bộ nhanh chóng tràn ra.
Ý niệm lóe lên, Lục Vân đã phân tích thấy thế công này vô cùng đáng sợ, trong lòng không nhịn được liền gia tăng sự đề phòng. Thu liễm tâm thần lại, Lục Vân quát nhẹ một tiếng, thần kiếm bên người bay vụt lên không, ngàn vạn luồng kiếm mang dưới sự điều động của chàng trong chớp mắt liền phân bố khắp nơi trên trời dưới đất, sử dụng phương thức vạn kiếm quy nguyên (1) , cùng với các pháp quyết Phật gia "Tâm Kiếm Vô Ngân", Đạo gia "Thái Huyền Liệt Thiên kiếm quyết", Nho gia "Hạo Thiên Thiên Cương kiếm quyết" bộc phát ra ba phương thức công kích khác nhau, nghênh tiếp một chiêu sắc bén của Kiếm Vô Trần.
Lục Vân vừa động thủ đã khiến mọi người xung quanh chú ý. Còn Sát Huyết Diêm La cũng nhân cơ hội này mà vung tay múa lên Huyết Sát Chiến Phủ, một luồng huyết mang kinh trời rạch nát không gian bắn ra, theo chuyển động nhanh chóng của tay phải hắn mà hình thành bốn luồng phong trụ xoay tròn có màu đỏ chói mắt, phân ra công kích Thiên Kiếm Khách và Tam Tài Tà Sát.
Một chiêu phát ra, tay trái Sát Huyết Diêm La lập tức kết ấn trước ngực thành một pháp ấn kỳ lạ, thúc động khí huyết sát trong cơ thể mãnh liệt phát ra một phong trụ đỏ máu phóng thẳng lên trời cao khoảng trăm trượng, rồi lại chia ra đổ xuống bên dưới hệt như núi lửa phun trào tạo thành vô số huyết mang.
Cùng với huyết mang nhanh chóng tỏa ra, một quang cầu ánh máu đường kính cả trăm trượng mờ hiện giữa không trung bao phủ toàn bộ mọi người hiện diện. Ngạo nghễ đứng yên giữa không trung, Huyết Sát Diêm La lúc này toàn thân đỏ như máu, tựa như một bá chủ của trời đất, toàn thân cuồn cuộn phát tán khí thế ra xung quanh, vô số huyết mang phát ra dưới sự thúc động của hắn biến thành những cái đầu quỷ đầy máu, mở cái miệng to như những cái bồn, rống lên khiến trời đất hôn ám, tấn công tất cả những địch nhân xung quanh.
Cảnh giác quan sát toàn bộ cảnh tượng trên, Thiên Kiếm Khách sau khi phá tan chiêu tấn công thứ nhất của Sát Huyết Diêm La, liền hô to:
- Mọi người cẩn thận, đây là Vong Hồn Huyết giới trong truyền thuyết, có thể ảo hóa ra vô số lệ quỷ, có thể thôn phệ hồn phách của con người. Để đối phó với bọn lệ quỷ này, mọi người phải giữ vững tinh thần, ai nấy sử dụng pháp quyết tu luyện của bản thân toàn lực phản công, đừng để ngoại cảnh ảnh hưởng.
Kế bên, Địa Tà Sát Đoạt Hồn Quỷ cất tiến:
- Việc này hãy giao cho ta xử lý, chỉ cần giây lát thôi, ta sẽ phá vỡ kết giới của hắn.
Nói xong đoạn đao trong tay liền múa lên, mũi đao phía trước không ngừng co giãn đột nhiên rung lên, tức thì hóa thành ngàn vạn, hình thành một quang trụ rực rỡ tựa như chim khổng tước xòe cánh, chém thẳng vào từng tấc không gian xung quanh.
Thấy lão tự tin vô cùng như vậy, Thiên Kiếm Khách hơi cảm thấy an tâm, đổi lại toàn lực tấn công để kiềm chế Sát Huyết Diêm La. Bốn phía, Thiên Tà Sát và Nhân Tà Sát cũng đồng thời phát động hỗ trợ Thiên Kiếm Khách một lượt, mạnh mẽ khống chế Sát Huyết Diêm La trong một phạm vi.
Hai mắt trừng lên, huyết mang như điện, Sát Huyết Diêm La cười âm lạnh một tiếng, miệng hét lên một tiếng rung động đất trời, toàn thân sát khí tuôn trào, cuồn cuộn bất tận quét ngang không gian, hình thành một phong nhận (2) vô hình có uy lực phá trời rạch đất, chém từng vị trí bên trong kết giới.
Đứng giữa Vong Hồn Huyết giới, ba đại cao thủ Quỷ vực khí thế tăng lên rất mạnh, nhất thời xoay chuyển cục diện, đánh đến nổi cao thủ của Chánh Đạo liên minh tay rối chân loạn. Còn những người đang phòng bị giới nghiêm bao gồm cả năm người Thương Nguyệt chưa từng giao thủ, gặp phải công kích bằng phong nhận sắc bén của Sát Huyết Diêm La, không thể nào toàn lực phòng ngự lập tức bị rơi vào tình trạng chấn động rung rinh.
Trên không, Kiếm Vô Trần và Lục Vân đang kịch liệt giao chiến. Bên ngoài thân thể của hai người đều hình thành khí trường (3) bên trong kết giới sắc máu, phảng phất như hai phong cảnh kỳ diệu tồn tại song song.
Qua lần giao thủ thứ nhất, Lục Vân bình tĩnh đối phó chờ đợi, khiến cho Kiếm Vô Trần trở nên giận dữ. Lần thứ hai giao chiến, hai người cơ hồ tương đương, không một ai chiếm được ưu thế hơn ai. Đến lần thứ ba, hai người dường như đặc biệt cẩn thận, cũng không dám khinh thường xuất thủ.
Ở khoảng cách năm trượng, Kiếm Vô Trần lạnh lùng hừ giọng nói:
- Tu vi ngươi tiến bộ rất nhanh, rất tiếc là hôm nay ngươi không thắng được ta.
Lục Vân phản kích lại:
- Ngươi cũng thay đổi rất lớn, chỉ có điều ngày càng tà ác hơn. Ta nghĩ sẽ có một ngày, Cửu Thiên Hư Vô giới sẽ đối địch với ngươi, đến lúc đó ngươi nghĩ xem kết quả như thế nào đây?
Sắc mặt giận dữ, Kiếm Vô Trần quát lên:
- Câm miệng. Bổn minh chủ tâm linh ngay thẳng, sao ngươi có thể nói như vậy được. Ngược lại ngươi càng ngày càng âm hiểm, hôm nay lại ngang nhiên giúp đỡ Quỷ vực đối phó lại chánh đạo của thiên hạ, ngươi đúng là đáng chết vạn lần.
- Thiên hạ Chánh Đạo? Ngươi đang nói ngươi phải không? Chỉ e rằng ngươi tự đề cao mình quá rồi. Qua ngày hôm nay, Chánh Đạo liên minh tất nhiên là sẽ suy bại. Đến lúc đó, Vực chi tam giới hoành hành nhân gian, các ngươi có khả năng gì để cản trở được. Nếu những kẻ gọi là Chánh Đạo đều tự tư tự lợi như ngươi, mọi chuyện đều đặt trên cơ sở ân oán cá nhân, thì không bị hủy diệt thì còn đợi cái gì nữa?
Ngang nhiên đáp lại, ngữ khí của Lục Vân rất lạnh lùng.
Không chút động đậy, Kiếm Vô Trần lúc này cực kỳ bình tĩnh, chỉ nhịn không được cười gằn một tiếng, lợi dụng lúc chàng mở miệng nói để phát động đợt công kích thứ ba. Hai tay hoa lên phía trước, hai quang dực ánh tím kinh trời chia làm hai bên giáp kích. Sau đó, Kiếm Vô Trần bay lên ngồi khoanh gối, hai tay kết ấn trước ngực, toàn thân tức thời hào quang lấp loáng, một luồng liệp diễm kinh người từ trên đỉnh đầu phun ra, hình thành một đóa hoa hồng sắc máu, chớp mắt đã xuất hiện trên đỉnh đầu Lục Vân.
Đóa hoa này vừa hiện ra, tức thời xung quanh Lục Vân liền hiện ra một kết giới trong suốt, vây khốn chàng giữa không trung. Đối lại, Lục Vân chỉ lạnh lùng cười nhạt như không để ý, tự nghĩ là kết giới này không vây khốn được mình.
Nhưng chỉ giây lát sau, sắc mặt Lục Vân hiện lên vẻ kinh hãi, nhãn thần lộ vẻ kinh dị, thân thể cấp tốc bay lên, xoay chuyển giống hệt như phương thức của Kiếm Vô Trần, vừa xoay tròn, vừa phát xuất ra liệt diễm sắc máu đỏ, tự hình thành một kết giới khác bảo hộ quanh thân.
Một ngược một xuôi, một trên một dưới, hai người giống như hai hình ảnh đối xứng với nhau, cùng phát động một dạng phòng thủ cũng như tiến công. Liệt hỏa lúc này dưới sự thúc động của hai bên đã hòa lẫn vào nhau, chân nguyên tương tự nhưng lại không giống nhau nên sinh ra lực bài xích, hoàn toàn không phát sinh tiếng nổ, chỉ tương hỗ giản ra, lần lượt dung hợp, cuối cùng hình thành một quang trụ rực rỡ xuất hiện trong Vong Hồn kết giới của Sát Huyết Diêm La.
Nhìn xa xa, thì thấy quang trụ đó phảng phất do hai người cùng đồng tâm hiệp lực tạo ra. Nhưng Lục Vân và Kiếm Vô Trần đang nằm bên trong lại hiểu rõ vô cùng, biểu hiện bề mặt hoàn toàn không có ý nghĩa thực tế. Lục Vân đang thi triển đó chính là pháp quyết của Nho gia "Hạo Nhiên Thiên Cương" phối hợp với luồng địa tâm liệt diễm chàng thu được trong Hắc Vực bí giới. Còn Kiếm Vô Trần thi triển lại là tuyệt học của Hỏa Vân năm xưa, về tính chất hoàn toàn khác biệt với pháp quyết của Lục Vân.
Trong đó, pháp quyết của Lục Vân là dựa vào hậu thiên liệt hỏa, còn của Kiếm Vô Trần chính là tiên thiên liệt hỏa, bản tính của chúng có nhiều khác biệt. Hậu thiên liệt hỏa vốn không bằng tiên thiên liệt hỏa. Nhưng liệt hỏa chân nguyên trong cơ thể của Lục Vân có hỏa hầu mạnh hơn hẳn chân nguyên trong cơ thể của Kiếm Vô Trần, vì thế hai người rơi vào cảnh giằng co.
Bên ngoài, giao chiến kịch liệt liên miên không ngừng, Sát Huyết Diêm La sử dụng thực lực to lớn mạnh mẽ, vững chắc chiếm được thượng phong, không cho Tam Tài Tà Sát và Thiên Kiếm Khách có cơ hội liên thủ.
Còn ở các nơi khác, cao thủ của Chánh Đạo liên minh xem ra chiếm số lượng lớn, tuy rơi vào hoàn cảnh rất bất lợi, nhưng dưới kết trận phòng ngự của mọi người cũng không bị tổn thất gì lớn, duy chỉ có mấy người tâm thần bất định là Tĩnh Nguyệt đại sư, Càn Nguyên chân nhân và Phong Viễn Dương là bị thương.
May là tình huống này chỉ duy trì được một lúc, Địa Tà Sát đã dựa vào thanh đao gãy trong tay phá vỡ kết giới, đánh tan cấm chế của Sát Huyết Diêm La. Kết giới vừa bị phá, Diệp Tâm Nghi liền phân tán mọi người ra xung quanh, trừ những người đang giao chiến, còn lại đều tránh qua một bên, để không phải bị tổn thương một cách vô ích.
Do vậy, bầu trời trở nên sáng sủa, giữa không trung chỉ còn lại Lục Vân và Kiếm Vô Trần, Tam Tài Tà Sát và Sát Huyết Diêm La, ba đại cao thủ Quỷ vực cùng với ba đại cao thủ của Chánh Đạo liên minh đang giao chiến sinh tử.
Quan sát cuộc chiến của hai bên, sắc mặt của Diệp Tâm Nghi trở nên trầm trọng, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lên trên trời. Nơi đó, tuy Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh Khách ẩn giấu thân hình, nhưng vì nghĩ đến thân phận của bản thân nên không ẩn giấu khí tức, vì thế khiến cho Diệp Tâm Nghi phía dưới có chút lo lắng, không biết hai người đến đây có mục đích gì.
Kế bên, Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa hỏi:
- Tâm Nghi, phải chăng con đang lo lắng về hai người phía trên kia?
Diệp Tâm Nghi hơi gật nhẹ nói: Bạn đang đọc truyện được tại
- Đúng vậy, tình huống hôm nay trở nên vô cùng cổ quái. Sự xảo trá của Lục Vân khiến cho kế hoạch của chúng ta đã bị động rất lớn, thêm vào sự đáng sợ của Sát Huyết Diêm La, mọi thứ đều biến thành không thể khống chế được nữa, con cũng không đoán được kết cuộc sẽ như thế nào. May mà cao thủ của Ma Vực không xuất hiện, nếu không hôm nay chúng ta đã nguy hiểm rồi.
Ghi chú:
(1) Vạn kiếm quy nguyên = hàng vạn thanh kiếm quy về một mối.
(2) Phong nhận = lưỡi đao hình thành bằng gió hay gió sắc bén như một lưỡi đao.
(3) khí trường = trường không khí, tương tự như từ trường nhưng hình thành từ không khí.