Edit: Thanh Thành
Beta: Rheni
Cố Chi Châu thật sự rất biết cách sờ.
Cặp vú của cô bị Cố Chi Châu nắn bóp, rất nhanh liền dâng lên một cảm giác căng trướng không nói rõ được, hơn nữa đầu nhũ cũng nhanh chóng dựng đứng lên.
"Ưm...!a~ "
Cho dù vú bị nắn bóp thì bên trên nụ hôn của Cố Chi Châu vẫn không ngừng lại, hai người tiếp tục hôn, dùng đầu lưỡi câu lấy lưỡi của đối phương dây dưa, tiếng nước tí tách vang lên trong phòng tắm ẩm ướt chật chội, càng làm lộ ra vẻ ám muội dâm mĩ.
"Ư~ "
Đào Nhuyễn cảm thấy tiểu huyệt bên dưới lại ướt rồi, không biết từ khi nào đôi chân cô đã vòng quanh eo Cố Chi Châu, bởi vì khoái cảm từ tiểu huyệt, cô không tự chủ được kẹp chặt chân lại, cũng tiện kẹp chặt eo Cố Chi Châu.
Vòng tay Cố Chi Châu đang ôm cô trong nháy mắt siết chặt, ngay sau đó, áo của cô bị người thiếu niên mạnh mẽ xé đứt, áo lót bị ném vào trong bồn rửa tay.
Bàn tay anh nâng vú cô, bắt đầu một trận hôn mút kịch liệt.
"Ư~ a......"
Đào Nhuyễn cảm thấy mình thật sự không ổn rồi.
Cô cảm nhận rõ ràng tiểu huyệt của mình lại tiếp tục phun nước, quần lót bị d*m thủy chảy ra ướt nhẹp, dán chặt vào miệng huyệt, làm cô vừa sướng đến thoải mái nhưng cũng vô cùng khó chịu.
Cô thật phóng đãng.
Cô muốn được thao.
Ngay giây phút đó cô thậm chí muốn được như trong giấc mơ, không chút cố kị mà cầu hoan, cầu xin dương v*t Cố Chi Châu hãy hung hăng đâm chọc nộn huyệt, giúp cô hết ngứa....!
Cô sắp không chịu được nữa rồi.
Đặc biệt là khi Cố Chi Châu dùng răng cắn mút đầu v*, tiểu huyệt cô lại càng phun nhiều nước không thể ngừng lại.
"A!"
Đào Nhuyễn ngửa cổ nũng nịu kêu rên, cô không muốn giả vờ rụt rè nữa.
Cô cũng không cần phải xấu hổ, vì dù sao trong mơ hai người cũng đã làm nhiều lần như vậy rồi.
Hôm nay bọn họ cũng đã làm đến bước này, vậy thì tiến thêm bước nữa cũng không sao, trực tiếp làm tình thôi.
Đào Nhuyễn nhảy xuống khỏi bệ rửa tay, một bên nỗ lực hôn đáp lại Cố Chi Châu một bên cởi thắt lưng của anh, cô có thể cảm giác được cây gậy của anh to đến thế nào, giống hệt như trong giấc mơ, nhưng mà...!
Tại sao nó vẫn còn mềm?
Bọn họ hôn nhau kịch liệt như vậy, cô đã sướng đến phun nước rồi, vậy mà Cố Chi Châu vẫn chưa cứng ư?
Hình như có gì đó không đúng, chẳng lẽ cô phải dùng tay sờ, tuốt thì mới cương lên sao?
Ngay khi Đào Nhuyễn muốn tiến thêm một bước nắm lấy cậu bé của Cố Chi Châu, Cố Chi Châu đột nhiên giật mình, sau đó đẩy cô ra.
Đào Nhuyễn ngơ ngác trừng mắt nhìn anh.
Tại sao lại đẩy cô?
Cô làm gì không đúng sao?
Có lẽ là ý thức được động tác của mình hơi quá đáng, Cố Chi Châu sửa soạn lại thắt lưng, sau đó nhận lỗi với cô: "Anh xin lỗi".
Đào Nhuyễn không hiểu vẫn cứ mở to mắt nhìn anh, Cố Chi Châu cởi áo trên người ra, che lên người Đào Nhuyễn.
"Xin lỗi, hành động ngày hôm nay của anh hơi quá trớn."
Người đàn ông nhẹ nhàng hôn lên trán cô, lại khôi phục bộ dáng dịu dàng lễ độ thường ngày.
Nhưng đập vào mắt Đào Nhuyễn lại là lồng ngực cường tráng và cơ bụng săn chắc của anh.
Mặt Đào Nhuyễn nóng lên, bỗng có cảm giác hơi chóng mặt.
Không được rồi.
Thân hình người trước mặt này cũng quá mê hoặc rồi.
Có điều, trọng điểm không phải là chuyện này.
Đào Nhuyễn cảm nhận được độ ấm của cơ thể người đàn ông còn vương trên áo, bất giác cảm thấy ngại ngùng.
Nói thật, cô không hề trách Cố Chi Châu đã quá trớn với cô.
Nếu nói cô tức giận điều gì, thì có lẽ là cô bực Cố Chi Châu vậy mà không làm tới cùng...!
Hôn đến mức này rồi, ngực cũng sờ rồi, vậy mà Cố Chi Châu vẫn có thể ngừng lại ư...!Không đúng, vấn đề không phải là Cố Chi Châu kiềm nén được hay không kiềm nén được, mà Cố Chi Châu......!căn bản không cứng lên.
Tại sao?
Chẳng lẽ do cô không xinh đẹp?
Dù sao đi nữa cũng không thể là không cứng được đấy chứ? Trước đó Cố Chi Châu còn dùng nick ảo gửi cho cô đoạn video quay dương v*t anh bắn tinh cơ mà.
Đào Nhuyễn tin tưởng cậu bé của anh không có vấn đề gì.
Vậy lí do là gì? Là vì bệnh tâm thần phân liệt?
Một người ôn nhuận như ngọc, quan tâm chăm sóc nhưng lại không cứng được, người kia vừa điên loạn vừa biến thái, nhưng lại cứng được?
Đào Nhuyễn mơ hồ phỏng đoán, càng đoán càng mông lung, đợi đến khi cô phản ứng lại, đã bị Cố Chi Châu dắt ra ngoài phòng khách.
"Em ngồi đi, anh đi thay quần áo."
Tầm mắt Đào Nhuyễn không nhịn được liếc nhìn bộ vị dưới háng Cố Chi Châu, trông rất to mà, tại sao lại không cứng lên?
Cố Chi Châu xoa đầu cô, quay người rời đi.
Đào Nhuyễn ngồi một mình trong phòng khách, ngồi một lúc lâu bỗng phát hiện điều gì đó sai sai.
Ngay sau đó Đào Nhuyễn liền giật mình đứng dậy, khuôn mặt cũng trở nên đỏ bừng.
Cô suýt nữa đã quên mất, khi nãy cô bị anh hôn đến bên dưới chảy nước giàn giụa, giờ ngồi lên ghế, có khi nào đã thấm xuống làm ướt ghế sô pha của Cố Chi Châu mất rồi không?
_________________
Một chút thịt vụn cho ngày cuối cùng của tuần.
Các thám tử vào suy đoán thử xem vì sao Cố Chi Châu ngừng lại đi:vvvv.