Quá căng.
Quá kích thích.
Đào Nhuyễn trước nay không nghĩ tới còn có kiểu làm tình như thế này, hai cây côn th*t lớn một trước một sau mà cắm vào nhục huyệt.
“A…”
dương v*t liên tục thúc đẩy trong hoa huy*t.
Quy đầu to như trứng vịt chống lấy miệng huyệt, đẩy mị thịt ra, hướng vào bên trong hung hăng thọc, không ngừng ra vào.
côn th*t ở cúc huyệt cũng bắt đầu thọc vào rút ra.
Quy đầu lui ra khỏi hậu môn, đâm mở nếp uốn rồi lại toàn bộ cắm vào.
“A a ~”
Đào Nhuyễn gian nan ngửa đầu hô hấp, lông mi thấm đẫm nước mắt.
Cô cảm thấy mình bị lấp đầy, bị xỏ xuyên qua, hai cây dương v*t ở thân dưới không ngừng náo loạn, lục phủ ngũ tạng đều bị bọn họ đâm muốn lệch khỏi vị trí.
Cô vừa khó chịu, nhưng cũng thoải mái, cô như là một con cá chìm ở trong nước, khoái cảm cực hạn phân không rõ được là vui sướng hay thống khổ, chỉ có thể rên rỉ thở dốc.
“Ư… A a ~ a…”
“Thoải mái không? Bị hai cây gậy th*t lớn thao huyệt thoải mái không?”
Cố Chi Châu phía trước hôn lên mặt Đào Nhuyễn, một dường dọc xuống phía dưới, tới xương quai xanh.
Hai bầu nhũ của cô bị Cố Chi Châu phía sau nắm lấy, bàn tay to lại có lực mang theo vết chai mỏng, mỗi một lần lướt qua núm vú đều có thể làm cả người cô run lên, tiểu huyệt cũng chịu không được mà co chặt…
“A ~”
“Thật biết cắn, tiểu tao hóa bị niết núm vú thì nộn bức phía dưới sẽ càng chặt lại sao?”
“Đúng vậy, đúng là bé con lẳng lơ.”
Hai người câu trước câu sau trò chuyện, như là vì để kiểm chứng đầu v* Đào Nhuyễn có thật mẫn cảm hay không, bọn họ bắt đầu thay phiên nhau chơi đùa bầu ngực trắng kiều nộn kia.
Núm vú bị ngón tay không ngừng kẹp, lại bị hàm răng gặm cắn, quầng vú cùng đầu nhũ bị môi lưỡi hai người thay phiên liếm láp.
“Quả nhiên núm vú sướng rồi thì nộn bức sẽ càng kẹp chặt.”
Nói xong Cố Chi Châu liền nắm lấy đầu nhũ kéo căng.
“A!!”
Đào Nhuyễn thét chói tai, hai cái huyệt phía dưới cũng đồng thời co rút lại.
Hai Cố Chi Châu bị cô kẹp hít khí lạnh, rồi sau đó bọn họ giống như lập thành ước định, lại bắt đầu một vòng công kích mãnh liệt.
Điểm mẫn cảm phía trước bị thao, điểm mẫn cảm đằng sau bị đụng phải, một Cố Chi Châu đâm mở tử cung của cô, một Cố Chi Châu đem côn th*t nhét kín, mạnh mẽ ra vào làm tinh hoàn không ngừng đánh vào bên ngoài cúc huyệt.
“Không cần… Hư mất… A ~ ô ô… Ư, a ~”
“Nhuyễn Nhuyễn thân thể dẻo dai như vậy, sao có thể hư được?”
Cố Chi Châu phía trước hôn lên miệng cô, hai bàn tay to cũng không rảnh rỗi mà xoa bóp mông vào hoa hạch.
“A… Ưm…”
Hai cây gậy th*t vẫn tiếp tục làm.
Một trước một sau đồng thời trừu lộng, hai căn dương v*t như thi đua với nhau, bạch bạch bạch mà làm liên hồi.
Muốn tới…
Đào Nhuyễn cảm thấy mình muốn tới…
Hai Cố Chi Châu ra sức làm cô, còn đem cô ôm càng ngày càng chặt.
Phía trước là vòm ngực Cố Chi Châu, hai bầu nhũ bự của cô bị cơ ngực anh ép chặt, mà phía sau lưng lại là một Cố Chi Châu khác, cũng một vòm ngực đó đè sát lên xương cánh bướm của cô.
Quá chật.
Quá chặt.
Quá nhanh.
Cô bị hai cây côn th*t đưa lên cao trào.
“A ~”
Cổ Đào Nhuyễn ngã ra phía sau, đồng tử mơ hồ, yết hầu nghẹn lại, trước mắt xuất hiện một mảng sáng trắng, phía dưới hai cái huyệt đều phun ra dâm dịch, huyệt thịt không ngừng co rút.
Hai cây côn th*t đều chịu không nổi bị siết chặt như vậy, một trước một sau mà ở hoa huy*t và cúc huyệt của cô bắn tinh.
Đào Nhuyễn bị tinh dịch bắn đến run lên, thân mình hoàn toàn xụi lơ ở trong lòng ngực Cố Chi Châu.
Cô thật lâu mới một lần nữa tìm về ý thức, bị hai cây côn th*t trước sau thao lộng quá mức kích thích, lúc ấy quả thực rất sướng, nhưng xong việc nhớ lại làm cô nhịn không được xấu hổ.
“Anh… Còn không rút ra sao?”
Hai cái hôn đồng thời dừng ở bên má cô, đồng thanh nói: “Nhuyễn Nhuyễn muốn ai rút ra trước?”
Cây gậy th*t ở phía trước đã mềm xuống, đằng sau không biết vì cái gì vẫn cứng.
Đào Nhuyễn không rõ nguyên do quay đầu lại đi xem, lại bị Cố Chi Châu phía sau hôn lên môi.
Đầu lưỡi lưu luyến ở môi cô quét mấy vòng, côn th*t lại hướng vào sâu trong cúc huyệt đâm một cái.
“A ~ anh…”
“Thầy nhịn không được, Nhuyễn Nhuyễn, nước tiểu cũng bắn cho em được không?”
Đào Nhuyễn mở to hai mắt nhìn, Cố Chi Châu biết chính mình đang nói cái gì không?
Nhưng không đợi Đào Nhuyễn ra tiếng ngăn cản, cột nước hữu lực đã từ côn th*t anh phun ra, toàn bộ bắn thẳng vào vách động vừa mới cao trào của cô.
“Không… A ~”.