Sáng sớm hôm sau, Kiều Vinh Vinh uống thuốc ức chế rồi mới đến trường.
Quả nhiên lúc trời xế chiều, thân thể nàng bắt đầu phát nhiệt, nội tâm xao động.
Tuy nói thuốc ức chế không có tác dụng phụ, nhưng nó không thể giúp dập tắt hoàn toàn ảnh hưởng của kỳ động dục, cơ thể khó tránh khỏi cảm thấy không dễ chịu.
Nhưng một chút không thoải mái này vẫn không thể gây cản trở tới công việc thường ngày của nàng, chỉ là trong người thấy có chút mệt hơn mọi khi.
Khi đang đứng lớp thì Kiều Vinh Vinh được báo có đứa nhóc lớp nàng chủ nhiệm gây gỗ với học sinh lớp kế bên, còn đánh nhau rất quyết liệt, lúc nàng chạy tới nơi thì hai bên cũng bị đánh cho thương tích đầy người.
Trước tiên nàng đưa học sinh đến phòng y tế, sau đó gọi điện thoại thông báo cho phụ huynh.
Phụ huynh hai phía rất nhanh đã chạy đến trường, thân thể nàng không thoải mái nên để cho chủ nhiệm lớp kế bên trình bày, hỏi rõ nguyên nhân thì biết tiểu hài tử trong lúc chơi đùa bị kích động lên liền đánh người, do học sinh lớp mình động thủ trước.
Tính chất sự việc không mấy nghiêm trọng, nên xin lỗi thì xin lỗi, nên bồi thường thì bồi thường, do vậy mà việc này đều xem như bỏ qua.
Phía người nhà học sinh Kiều Vinh Vinh là một nữ Alpha xinh đẹp, cô nói mình là chị gái của thằng bé, trông trẻ tuổi mà rất hiểu chuyện, bắt tiểu tử nhà mình làm kiểm điểm, còn muốn bồi thường hết tất cả chi phí thuốc men, không như những nhà khác gặp chuyện như vậy thường sẽ làm náo loạn lên.
Sự việc mau chóng được giải quyết ổn thỏa.
Vừa hay đến giờ tan học, Kiều Vinh Vinh trở về lớp dặn dò vài câu thì dự định tan tầm về nhà.
Nữ Alpha lúc nãy lại đến tìm nàng, có vẻ ngượng ngùng muốn mời nàng ăn một bữa cơm, sẵn tiện nói về tình hình của tiểu nam hài trong lớp.
"Hà Vũ tỷ tỷ, bình thường Hà Vũ luôn rất nghe lời, hôm nay cậu nhóc này chỉ là có chút cáu kỉnh, không có việc gì đâu.
Cô trở về cũng đừng có trách mắng thằng bé nữa, nên không cần thiết phải mời tôi ăn cơm." Kiều Vinh Vinh kỳ thực đang rất mệt, chỉ muốn nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi nên uyển chuyển từ chối.
"Tôi là Hà Cung, cứ trực tiếp gọi tên tôi đi." Hà Cung vẫn cứ cố chấp, "Chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, tôi đã chọn được nơi khá tốt, trưởng bối trong nhà chúng tôi cũng muốn tìm cơ hội đa tạ cô đã dạy dỗ Hà Vũ."
Kiều Vinh Vinh nghe vậy khó mà từ chối chỉ đành chấp nhận, gửi tin nhắn cho Lâm Sơ Lan nói tối nay nàng không về nhà ăn cơm.
Khi đến điểm hẹn thì chỉ có hai người các nàng.
Cũng may Hà Cung là một Alpha nhiệt tình, có khiếu hài hước, còn Kiều Vinh Vinh lúc này chỉ thấy uể oải, trầm mặc hơn so với bình thường, đa phần là nhờ Hà Cung nói chuyện nên cũng không mấy tẻ nhạt.
Sau khi dùng bữa xong, Hà Cung đề nghị đưa nàng về nhà, trước khi tạm biệt còn xin trao đổi WeChat.
Trong kỳ động dục Omega rất dễ mệt mỏi, Kiều Vinh Vinh vừa về đến nhà liền tắm rửa rồi đi ngủ sớm.
Hôm sau tỉnh dậy, nàng mở di động ra, thấy Hà Cung tối qua đã nhắn cho nàng mấy tin trên WeChat:
'Tới nhà rồi.'
'Thực ra tôi muốn nói với chị điều này, tôi thích tin tức tố của chị, càng yêu thích chị hơn.'
'Tôi muốn theo đuổi chị.'
Kiều Vinh Vinh đã nhiều năm rồi không gặp phải người trực tiếp thổ lộ muốn theo đuổi mình, trong phút chốc chẳng biết trả lời thế nào.
Cơ thể nàng hình như lại phát sốt, trước mắt uống thuốc ức chế cho hôm nay rồi mới hồi âm, 'Tôi đã kết hôn.'
Đối phương không có nhắn lại, Kiều Vinh Vinh cho rằng cô biết khó mà lui, kết quả khi đến trường học thì thấy Hà Cung đang đứng trước cổng trường.
Trong tay Hà Cung còn cầm bữa sáng, vừa thấy nàng lại gần thì kín đáo đưa cho nàng.
Kiều Vinh Vinh đem bữa sáng nhét về trong tay cô, có chút bất đắc dĩ, "Cô không nhìn thấy tin nhắn tôi gửi cho cô sao?"
"Có thấy a." Hà Cung vẫn là bộ dáng đầy nhiệt tình, cười hì hì, "Ăn điểm tâm trước đi."
"Cô ăn đi, tôi không thấy ngon miệng." Kiều Vinh Vinh bây giờ thật sự không có khẩu vị, lại trông thấy nụ cười trên mặt Hà Cung thì tâm tình giống như bị cảm hóa theo, trong người tốt hơn chút, thế nhưng nên từ chối thì vẫn phải từ chối, "Cô không nên theo đuổi tôi."
"Nhưng em thấy mình còn có có hội." Hà Cung đột nhiên tiến lại gần ngửi cổ nàng, đè thấp giọng: "Em ngửi thấy trên người chị có tin tố của Alpha, nhưng mùi tin tức tố của chị lại nồng như thế, hẳn là đang trong kỳ động dục đi? Người ấy không bên cạnh cùng chị sao?"
Nhiệt khí của cô phun trên cổ Kiều Vinh Vinh, có chút ngứa, Kiều Vinh Vinh lùi về phía sau một bước, "Tôi phải đi làm đây."
Nàng không muốn cho Hà Cung lại có cơ hội nói gì đấy, vội vàng cáo từ: "Sắp tới giờ lên lớp, tôi xin phép."
Nàng nhanh chân bước đi, gần như là chạy trối chết.
Nhưng câu nói của Hà Cung vẫn lẩn quẩn trong đầu nàng.
Cô ấy không bên cạnh bồi chị sao?
Kiều Vinh Vinh cũng không nhớ rõ bản thân dựa vào thuốc ức chế để trải qua kỳ động dục bao nhiêu lần, có vẻ ban đầu vì nàng muốn lên lớp, không chịu xin nghỉ do sợ phiền phức nên mới sử dụng thuốc ức chế.
Có lần một thì sẽ có lần hai, đợt học kỳ đó nàng đều dùng thuốc ức chế trong kỳ động dục.
Sau đó nàng được nghỉ Đông lại gặp kỳ động dục, kết quả Lâm Sơ Lan lại chuẩn bị đi công tác, thế nên nàng tiếp tục dùng thuốc ức chế.
Hai người đều quá bận, hơn nữa sinh hoạt tính ra cũng không ít nên chẳng mấy khi để ý đến kỳ động dục.
Vì lẽ đó mà Kiều Vinh Vinh cũng không lưu tâm đến mấy việc này.
Nhưng sau khi nói chuyện với Hà Cung, trong lòng nàng mau chóng hiện lên một cảm xúc kỳ lạ không thể nói rõ, cũng không lý giải được tại sao mình lại thấy tủi thân, có lẽ do bị quấy nhiễu từ kỳ động dục, chắc là như vậy, nàng đột nhiên cảm thấy oan ức.
Các nàng mới vừa ở chung được hai năm, bất luận trong tình huống nào Lâm Sơ Lan cũng sẽ cùng nàng trải qua kỳ động dục, vì vậy còn hoãn không ít khóa dạy.
Nhưng mà hiện tại vẫn như thường lệ, nên đi làm thì đi làm, nên đi công tác thì đi công tác, đã có rất nhiều rất nhiều những ngày tháng cứ bình bình trôi qua như thế.
Nàng nói mình dùng thuốc ức chế thì Lâm Sơ Lan liền thuận theo để cho nàng dùng thuốc ức chế ư!
Alpha đều là tên lừa đảo!
Lâm Sơ Lan càng đúng là đồ đại ngốc!
Lúc này Lâm Sơ Lan chẳng hề hay biết ý nghĩ của vợ mình, cô còn đang bàn chuyện làm ăn.
Đối tác là một nữ Beta, họ La, nhìn sơ tuổi tác so với cô lớn hơn, trưởng thành lại khôn khéo, mỗi lần giơ tay nhấc chân đều mang theo vẻ phong tình, tiểu trợ lý mới tốt nghiệp Đại học của Lâm Sơ Lan vừa nhìn thấy đối phương đã đỏ mặt.
Riêng Lâm Sơ Lan thì không có phản ứng gì, nàng gặp qua quá nhiều phụ nữ xinh đẹp.
Ở trên thương trường, loại phụ nữ càng sắc sảo thì ngược lại càng khó dây vào.
Quả nhiên, vị La tổng này cũng không phải nhân vật đơn giản, cùng các nàng đề ra hai ngày hội nghị dài ròng rã, vạch ra không ít vấn đề.
Cũng may Lâm Sơ Lan đã chuẩn bị mọi thứ kĩ càng, thành thạo ứng đối từng cái một.
Buổi chiều ngày kế tiếp, La tổng rốt cục cũng thỏa mãn, đáp ứng xong thì bắt tay hợp tác, đồng thời mời Lâm Sơ Lan cùng ăn tối.
Đồng ý hợp tác chỉ là bước thứ nhất, Lâm Sơ Lan đi công tác lần này còn muốn quyết định hợp tác thêm một vài hạng mục, tạo mối quan hệ cùng vị La tổng này là điều tất yếu, thoải mái chấp nhận lời mời ngay.
Đang lúc giữa bữa cơm, Lâm Sơ Lan nhận được 'yêu cầu cuộc gọi Video' từ Kiều Vinh Vinh.
Nàng treo cuộc gọi Video không nhận, nào ngờ di động lại reo lên, Lâm Sơ Lan lấy cớ vợ gọi có việc gấp, không thể làm gì khác hơn hướng La tổng xin lỗi, đi đến một bên nghe điện thoại.
"Lâm Sơ Lan, có phải chị phiền chán em rồi đúng không?"
Lâm Sơ Lan bất ngờ không hiểu gì cả, "Sao đột nhiên em lại hỏi việc này? Tôi hiện giờ còn đang xã giao."
"Sao chị lại không phủ nhận chứ? Chị chắc chắn là phiền chán em."
Lâm Sơ Lan:...
(Nguồn: Wattpad @OshimaMio).