Thất Phu Nhân

Biệt viện nhã trí Dương gia đổi thành “Tùy Tâm cư”, đây là theo yêu cầu của Dương Á Sơ, hạ nhân dọn dẹp mọi nơi, dán chữ hỷ, treo đèn lồng đỏ… tất cả đều đã chuẩn bị đâu vào đấy chỉ đợi lệnh bắt đầu, hai canh giờ đã qua, chờ lễ thành hôn cử hành.

Dưới mái hiên bên ngoài các gian đều được treo đèn lồng đỏ, đôi chữ hỷ, cả biệt viện giăng đèn kết hoa, chỗ nào cũng vui mừng cung hỷ.

Dương Viễn Chi hài lòng gật đầu, đây cũng coi như đã trang trí ổn thỏa, trù phòng cũng đã chuẩn bị xong tiệc rượu, tân phòng đã bố trí kĩ càng, mặc dù hơi vội nhưng Dương gia không thiếu nhất chính là… bạc cùng hạ nhân, chưa tới hai canh giờ đã chuẩn bị hoàn hảo vô khuyết, chỉ đợi tân nương tiến vào mà thôi!

“Đại thiếu gia, trong phòng đã trang trí lại rồi, mời ngài xem lại xem đã hài lòng hay chưa” một phụ nữ trung niên tiến lên bẩm báo.

“Ân, rất tốt, các ngươi quét dọn lại cả trong lẫn ngoài một lần nữa đi”

“Dạ”

Dương Viễn Chi nhìn lại một chút, tất cả không có gì sai sót, như vậy cũng đã tới lúc đi đưa thiếp mời. Nghĩ như vậy, khóe miệng hắn hơi lộ ra cười, có lẽ rất nhiều người sẽ không tưởng tượng được ra chuyện này a?

“Đại thiếu gia, lão gia nói ta đem cái này đưa đến tân phòng” Dương quản gia nói lại đám nô tài cẩn thận một chút.

Dương Viễn Chi nhìn thấy pho tượng quan âm bằng ngọc không khỏi kinh ngạc! Cha cũng không phải không biết…thôi, đây là tâm ý của cha, tốt nhất là nên làm theo, ít nhất việc cha sai Dương quản gia đến đem thứ như vậy tới đây cũng coi như là đã chấp nhận hôn sự này. Mặc dù sáng nay cha tức giận nhưng mà hắn biết cha nhất định sẽ đến! Bởi vì cha hiểu Á Sơ rõ nhất, sẽ không để cho Á Sơ bị người khác dị nghị bàn tán.

“Hoa thẩm, ngươi dẫn bọn họ đem ngọc tượng này vào trong phòng”

“Dạ, đại thiếu gia”

“quản gia, ngươi ở đây lo liệu mọi thứ, xem chỗ nào chuẩn bị chưa tốt thì an bài người dưới làm lại, ta đi phát thiếp mời”

Á Sơ nói chỉ cần một vài người quan trọng, như vậy sao hắn không tự đi mời, dù sao mấy người này lai lịch cũng không nhỏ.

“Được, Đại thiếu gia, người cứ đi đi, nơi này giao cho ta là được” Dương quản gia cũng rất vui cho tiểu thiếu gia, nhớ đến vẻ mặt lão gia lúc sai hắn đem ngọc tượng này đến, Dương quản gia khẽ thở dài, thật ra thì lão gia vẫn không từ bỏ được thể diện, dù tức giận, thậm chí còn quát mắng Đại thiếu gia nhưng thật ra hắn biết lão gia cũng rất vui mừng, nếu không lão gia cũng không vội vàng sai người chuẩn bị bộ y phục mới, chắc chắn tối nay lão gia sẽ đến.

Sương phòng Du Nhiên cư

Lộ Tùy Tâm nhìn mũ phượng khăn trùm Dương Á Sơ mang đến không khỏi kinh ngạc, đúng là nhanh quá đi! Quả thật có tiền thì chuyện gì cũng làm được a! lại còn cả một đống kim ngân ngọc khí, muốn cài hết trên đầu nàng sao? Quá kinh khủng a, cái này tối thiểu cũng phải mười cân.

“Tiểu thư, để nô tỳ giúp người búi tóc thay y phục” hai phu nhân đáng tuổi mẹ nàng cũng là do Dương Á Sơ mang đến, chuyên đi búi tóc cho tân nương. Trong lòng Lộ Tùy Tâm âm thầm oán, Dương Á Sơ này dám nói chỉ chuẩn bị có một chút thôi sao? Còn nói hôn lễ đơn giản? nếu để bọn họ từ từ chuẩn bị thì không biết sẽ hoành tráng tới cỡ nào a?

“Tiểu thư, người không nghe thấy ma ma nói gì sao, những thứ này nhất định phải cài” Tử Vân gắng sức khuyên nhủ, Dương công tử thật đúng là hao tâm tổn sức. Cái gì cũng chuẩn bị xong xuôi, nếu để nàng làm thì không biết bao giờ mới xong. Xem ra Dương công tử đã có ý định lấy tiểu thư từ lâu rồi.

“Sư phụ, người cứ từ từ a, ha ha~” Linh nhi cũng ở một bên mà ồn ào, trong lòng quả thực kính nể vị sư thúc này, thành hôn cũng không nói cho một người, đến lúc lại đùng một phát tuyên bố hắn muốn thành hôn! Ha ha, đợi đến lúc nàng thành hôn nhất định phải dùng chiêu này mới được.

Lộ Tùy Tâm nhìn một chút, rồi lại nhìn vẻ mặt kiên trì của hai vị phu nhân, khẽ thở dài, xem ra không cách nào chối được.

“Vậy….vậy đến đây đi…”



“Ngươi nói gì?” Vũ Mặc Nhiên khiếp sợ nhìn nam tử trước mắt, tới mức muốn túm lên nắm lấy y phục của hắn.

“Lộ vương gia, xin người bình tĩnh một chút có được không? Tại hạ biết chuyện này quả thật hơi đường đột nhưng Vương gia cũng không cần khiếp sợ như vậy! Đây là khát vọng từ trước của Á Sơ. Giao tình của Á Sơ và Vương gia không nhỏ, vì vậy ta thay mặt hắn tới đưa thiếp mời cho Vương gia, dĩ nhiên chuyện này xảy ra quá bất ngờ, Vương gia nếu không tiện đi thì cũng không cần tự trách mình” thần sắc Dương Viễn Chi vẫn bình thản nói.

“Ngươi…”

“Đây là thiếp mời, Viễn Chi xin cáo từ”

Nhìn người vẫn đứng ngây ra ở đó, Dương Viễn Chi đứng dậy hành lễ.

“Tiễn khách”

“Đa tạ Lộ vương gia”

“Dương công tử, mời” Lộ Nguyên lo lắng nhìn Vương gia rồi lại chuyển hướng nam nhân bình tĩnh này nói.

“Đa tạ, xin dừng bước, Viễn Chi tự đi là được rồi” Dương Viễn Chi coi là không thấy sắc mặt Lộ vương gia, trong lòng than nhỏ: xem ra Lộ vương gia rất lâu sau mới có thể hoàn hồn lại.

Hiên vương phủ

Vũ Mặc Hiên nhìn tấm thiếp màu đỏ trên tay không khỏi giật mình, tiện đà bật cười, Dương Á Sơ đúng là không coi Hoàng thượng ra gì! Bất quá, như vậy cũng tốt, chỉ là tại sao trong lòng hắn lại trống rỗng như vậy? cảm giác trống không để cho tay hắn phát run lên! Qua tối nay, nàng sẽ là nương tử của Á Sơ, vĩnh viễn sẽ không là của hắn!

Khóe môi than nhỏ, Tùy Tâm…..

(em Vote cho Hiên ca một phiếu,hu hu *lau nước mắt* T_____T)

“Nếu Vương gia đã nhận thiếp mời, vậy tại hạ xin cáo từ” Dương Viễn Chi lại thầm than,hai người này đều như vậy, bất quá Hiên vương vẫn khá hơn so với Lộ vương!

“Được, Bản vương nhất định sẽ đến” hắn nghĩ nàng mặc hỉ phục nhất định sẽ rất đẹp, chỉ là…người đứng bên cạnh nàng không phải là hắn.



Thân gia tại kinh thành

“Này, Nhị công tử Dương gia xem ra rất quyết tâm..” cầm thiếp mời trong tay, vẻ mặt Thân lão gia đầy phức tạp! Thân gia cũng là một đại gia tộc, tuy nhiên vẫn kém hơn một đoạn so với Dương gia! Lần này Dương gia lại lấy về một nữ nhân từng bị vứt bỏ, như vậy…

“Lão gia, ngài muốn đi sao?” Thân phu nhân mày liễu khẽ nhíu, Dương công tử này chính là một nhân tài, vì sao nhất đinh phải lấy một nữ nhân như vậy?

“Như Ca, ý ngươi như thế nào?”

Cô gái trong trẻo cao ngạo lạnh lùng trong đầu nhớ lại nữ tử hôm đó, một thân khí chất lạnh nhạt, rồi còn không sợ hãi cái gì! Nàng quả thật rất đặc biệt, khó trách Dương Á Sơ lại vì nàng mà từ bỏ tất cả.

“Như Ca?” Thân phu nhân khẽ gọi nữ nhi như đang đi vào cõi thần tiên.

“Nga, cha, người tự quyết định đi” Dương gia đã phát thiếp mời, dĩ nhiên phải đi.

“Ngươi có muốn đi hay không?” Thân lão gia nhìn nữ nhi mình yêu thương nhất, vẻ mặt tràn đầy sủng nịch.

Trầm tư một hồi lâu mới ngẩng đầu lên: “Có a” nàng muốn nhìn xem cô gái vô cùng dũng khí kia sẽ hạnh phúc như thế nào, như vậy có lẽ nàng sẽ có thêm dũng khí tự mình theo đuổi hạnh phúc. Nghĩ đến bóng dáng kia, trong lòng nàng khẽ rung động! Vì sao hắn không dứt được ngăn cách thân phận?



Vũ Mặc Phong nắm chặt tay thành quyền để cho Ám vệ trong lòng run sợ, vội vã cúi đầu. Từ lúc hắn bẩm báo chuyện này cũng không dám nhìn vẻ mặt của Hoàng thượng.

“Đi xuống”

“Dạ”

Dương Á Sơ, ngươi…ngươi hành động cũng thật nhanh a! Vũ Mặc Phong nghĩ lại tin tức vừa nãy không khỏi khí huyết sôi trào! “phanh” một tiếng lớn đập trên mặt bàn.

Tối nay nàng sẽ thành thân cùng hắn! nghĩ như vậy Vũ Mặc Phong ngay cả chính mình cũng không hiểu nổi tâm trạng bây giờ, hắn lại bại bởi tay Dương Á Sơ sao?

Tùy Tâm…

Tâm hắn rất đau! Hắn cũng không rõ mình đau lòng là vì Tùy Tâm không chọn hắn? hay là vì bại bởi Dương Á Sơ?



“Ngươi nói gì?” không…không thể nào, hắn không thể đối xử với nàng như vậy được! không…thân thể Hà Tĩnh Nhi chậm rãi ngồi dưới đất! nàng không tin!

Ngày mai, chỉ ngày mai thôi thánh chỉ sẽ đến, hắn thành hôn tối nay là muốn thị uy nàng sao? Nàng chỉ là đã yêu hắn mà thôi a? điều này cũng là sai sao? Nàng chỉ muốn gả cho hắn, vậy cũng sai lầm sao? Vì sao? Vì sao nhất định phải như vậy đối với nàng?

“Lão gia, người đi xin Hoàng thượng hủy bỏ chuyện tứ hôn này đi” Hà phu nhân cũng khiếp sợ như vậy nhưng còn đau lòng hơn a! Nam nhân trong lòng đã có người khác, vì sao Tĩnh nhi còn cố gắng nhảy vào hố lửa này bằng được như vậy?

Còn lão gia cũng thật là, đã không khuyên nhủ lại còn hỗ trợ Tĩnh nhi?

“Phu nhân, ngươi cho rằng thánh chỉ tứ hôn của Hoàng thượng muốn hủy là hủy được sao, không biết thì đừng ở đấy nhiều lời” Hà học sĩ tức giận như trước, buổi thành thân tối nay ở Dương gia rõ ràng là muốn làm xấu mặt Tĩnh nhi. Bây giờ bá quan văn võ đều biết chuyện Hoàng thượng tứ hôn, vậy mà Dương gia còn làm cái chuyện này,rõ ràng là không để Hà học sĩ hắn vào trong mắt.

“Cha, thánh chỉ kia có thể tới Dương gia bây giờ không?” Hà Tĩnh Nhi ngẩng đầu lên hỏi một câu mà chính nàng cũng cảm thấy buồn cười.

“Tĩnh nhi…” Hà học sĩ nhìn Tĩnh nhi thương tâm cũng không biết nói gì! Chính Hoàng thượng đã nói sớm mai lên triều mới sai Lộ Vương đi truyền chỉ, tất nhiên không thể truyền trước được.

“Không, ta phải tìm Lộ vương, ta muốn hắn lập tức đi truyền chỉ” Trong đầu Hà Tĩnh Nhi chỉ có duy nhất một ý nghĩ là muốn ngăn cản bọn họ thành thân.

“Tĩnh nhi…”

Nhìn bộ dạng của nữ nhi mình thế này, Hà phu nhân đau lòng nhịn không được khóc thành tiếng!

“lão gia, Dương đại thiếu gia đang ở bên ngoài cầu kiến”

“Cái gì…”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, ngay cả Hà Tĩnh Nhi cũng bình tĩnh lại, trong lòng nổi lên nghi vấn, Dương đại thiếu gia tới đây là muốn làm gì?

“Hà đại nhân, Dương Viễn Chi mạo muội tới quấy rầy, kính xin Hà đại nhân tha lỗi” Dương Viễn Chi nhìn thấy Hà đại nhân còn có cả phu nhân và tiểu thư, khóe miệng cười như không cười, e rằng những người này đều đã biết hết chuyện.

“Dương công tử khách khí, chỉ là…không biết Dương công tử tới đây là có việc gì a?”

“là thế này, bảo đệ Á Sơ của tại hạ tối nay sẽ thành thân, đây là thiếp mời, mong Hà đại nhân có thể bớt chút thời gian đến chúc mừng” lúc Á Sơ nói hắn đến cả Hà phủ, hắn còn rất kinh ngạc nhưng cũng liền hiểu rõ, đây là Á Sơ muốn cho Hà tiểu thư một cơ hội cuối cùng, hy vọng nàng tỉnh ngộ!

“Dương công tử vì sao lại vội vã thành hôn như vậy?” mày nhíu chặt lại, Hà học sĩ tò mò hỏi.

“ha ha, chuyện này a, tính tình Á Sơ vốn cố chấp, tại hạ cũng không biết vì sao hắn lại đột nhiên muốn thành thân như vậy! Huống chi Á Sơ lại thành hôn với cô gái mà hắn yêu tha thiết, cho nên mới mừng rỡ vạn phần, nhờ Viễn Chi tới đưa thiếp mời tới những vị đức cao vọng trọng trong kinh thành đến chung vui cùng hắn a!” mắt khẽ liếc Hà tiểu thư tay đang trắng bệch lại, Viễn Chi làm như không thấy lại nói: “Đúng rồi, Viễn Chi còn phải thay Á Sơ đi quý phủ đón khách, xin cáo từ”

“Khoan đã, không biết Dương công tử nói quý phủ là nơi nào?” Hà học sĩ ra vẻ tò mò hỏi.

“Nga, là thế này, đệ đệ của tại hạ thật đúng là si tình cho nên đã chuyển ra khỏi Dương gia, lấy biệt viện Dương gia thành phủ đệ của phu thê bọn họ! Á Sơ còn đổi tên thành Tùy Tâm cư, chính là khuê danh của đệ muội!”

Dương Viễn Chi vừa nói cũng không để ý đến sắc mặt bọn họ, trên mặt lễ phép nói: “Tại hạ đã nói xong”

“Không tiễn”

Đợi người đã đi xa, sắc mặt Hà học sĩ âm trầm đáng sợ: “Dương gia này thật quá đáng”

“Lão gia, nghĩ cách nào cầu xin Hoàng thượng xem sao, hủy bỏ hôn sự này có được không, Tĩnh nhi vào Dương gia chắc chắn sẽ không hạnh phúc” Hà phu nhân khóc lóc van xin.

“Này…” Hà học sĩ nhất thời cũng bị làm khó.

“Không, uất hận này ta nuốt không nổi, nương, ta nhất định phải gả vào Dương gia” móng tay Hà Tĩnh Nhi đâm sâu vào lòng bàn tay, nàng không cam lòng, tại sao lại đối với nàng như vậy? hắn cũng chưa từng cho nàng cơ hội, sao biết nàng không phải người hắn muốn?

“Tĩnh nhi…” Hà phu nhân mở to mắt, nàng không cách nào hiểu được Tĩnh nhi lại lại nói như vậy, sao nàng hết lần này tới lần khác vẫn không hiểu, bước vào đó là không có hạnh phúc a! Một nam nhân trong lòng đã có một nữ nhân khác thì sao có thể có hạnh phúc được!

“Các ngươi sẽ phải hối hận” Hà phu nhân nhìn hai người, một cố chấp không thể nói lại, một sĩ diện cho tới lúc chết! đây chính là nữ nhi và phu quân của nàng!

“Không, nương, ta sẽ không hối hận, người hối hận phải là hắn, ta sẽ khiến cho hắn phải yêu ta, ta phải làm cho nàng ta biết ai mới là người xứng đáng nhận được tình yêu của hắn” nghĩ đến bọn họ tối nay thành thân, trong lòng Hà Tĩnh Nhi nóng như có lửa đốt! Đôi mắt lộ ra vẻ kiên quyết!

“Ta muốn đi Du Nhiên cư” nàng muốn gặp Uông Tùy Tâm, nàng muốn cho nàng ta thấy được quyết tâm của nàng.

“Tĩnh nhi…” Hà phu nhân hô lớn nhưng không thể gọi người đang khuất dần trở lại.

Du Nhiên cư

“Tiểu thư…” nhìn tiểu thư như vậy, đột nhiên Tử Vân lại khóc nức nở, tiểu thư thật là đẹp!

“Làm sao vậy? ta nhìn rất dọa người đúng không?” Nhìn nước mắt của Tử Vân, mũi Lộ Tùy Tâm cũng thấy hơi ê ê. Nàng nhớ đến lúc nàng mới đến nơi này, người đầu tiên nhìn thấy chính là tử vân, nhờ Tử Vân chăm sóc giúp đỡ nàng mới có thể sống sót ở trúc viện tới tận bây giờ! cũng chính Tử Vân làm cho nàng cảm thấy ấm áp! Hôm nay nàng xuất giá, Lộ Tùy Tâm không biết trong lòng mình đang là cảm giác gì nữa, thật giống như một giấc mộng! Ngay cả chính nàng cũng không tin mình đang tái giá!Kiếp trước nàng đối với tình cảm nam nữ đã không còn tin tưởng. Nhưng bây giờ nàng vẫn là dấn thân vào tình ái thế này.

Nghĩ đến việc nàng sẽ gả cho nam nhân ôn nhu kia, trong lòng khẽ vui sướng! nàng biết nàng thích hắn, cũng có thể cho là yêu!

Trải qua một cuộc hôn nhân thất bại, Lộ Tùy Tâm từng nghĩ hôn nhân có lẽ sẽ không có tình yêu! Có lẽ Dương Á Sơ sau này sẽ lấy rất nhiều nữ nhân, nhưng giờ phút này hắn chỉ muốn lấy nàng, cho nên những chuyện chưa xảy ra nàng sẽ không nghĩ quá nhiều, nàng chỉ biết đến một ngày tình yêu kia chấm dứt thì nàng sẽ bình tâm bỏ đi! Đến một nơi vĩnh viễn không ai biết!

“Không, tiểu thư, rất đẹp rất đẹp” Tử Vân lau lau nước mắt, cười nói.

“Tiểu thư, bây giờ người chỉ cần ngồi ở chỗ này, đợi lát nữa kiệu hoa sẽ đến” Tử Vân sung sướng nói.

Nhiễm Linh Nhi từ ngoài một cước đạp cửa đi vào rồi lại đem cửa đóng kín lại. Linh nhi cô nương này lúc nào cũng hấp tấp, một chút cũng không giống một tiểu cô nương nhu mì.

“Sư phụ, ngươi có đẹp không a~?”  nàng nghe nói là nương tử thì sẽ xinh đẹp nhất thế gian a! nàng nhìn sư phụ bị người ta đeo cái này cài cái kia thấy cũng hơi mệt nên ra ngoài đi dạo một chút, đi vào mới thấy sư phụ như thay đổi thành một người khác.

“Linh nhi, ngươi ở ngoài đó làm gì vậy?” Lộ Tùy Tâm nghe thấy bên ngoài có động tĩnh.

“Ai nha, ngươi không biết sư thúc của ta nói, hôm nay là đại hỉ nên hôm nay khách nhân tới Du Nhiên cư đều được ăn uống miễn phí” không nghĩ tới lời này nói ra lại dọa người như vậy! nàng hoài nghi chắc toàn bộ dân chúng kinh thành đều kéo tới đây. Phòng bếp cũng loay hoay bận rộn không dứt.

“Dương Á Sơ đang làm gì vậy?” Lộ Tùy Tâm cũng không biết tại sao đột nhiên thấy nhớ hắn.

“trời ạ, sư phụ, sao người khẩn trương muốn gặp sư thúc ta như vậy a?” Linh nhi cười nghịch ngợm trêu đùa nói.

“Linh nhi tiểu thư, sao này nên gọi tiểu thư là sư mẫu” Tử Vân nhìn Linh nhi đứng đắn nói.

“Tại sao? Ta cứ gọi là sư phụ a”

“Nha… nha, hừ, ta không thèm nói với ngươi nữa” mỗi lần nói chuyện với nàng, Tử Vân biết điều cũng im miệng một chút! Dù sao Linh nhi tiểu thư cũng không có nói lời nào không tốt,còn nếu như nàng ta nói, thì thật đúng là da mặt dày muốn chết.

Bên ngoài có người nhẹ gõ cửa.

“Phu nhân, Hà tiểu thư muốn gặp ngài” chưởng quỹ bên ngoài cung kính nói, ngay cả cách gọi cũng đã sửa lại.

Hà Tĩnh Nhi? Lộ Tùy Tâm híp hai mắt lại, nàng ta tới đây làm gì?

Nhiễm Linh Nhi chuyển động đôi mắt to tròn, nữ nhân kia tới làm gì? Sư thúc đã đặc biệt giao nhiệm vụ bảo vệ sư phụ cho nàng, dĩ nhiên không thể để cho người ngoài gặp sư phụ rồi. Cho nên mới bật thốt: “Không gặp, phải rồi, mời nàng tới Tùy Tâm cư, đến lúc đó sẽ được gặp tân nương”

“Dạ” chưởng quỹ ở ngoài cửa nghe thấy tiếng của Nhiễm cô nương thì vội vàng trả lời, chủ tử cũng đã phân phó trước, Nhiễm cô nương nói gì cũng phải tuân theo như trời a.

Lộ Tùy Tâm đưa mày lên, nha đầu này hôm nay thái độ thật khác thường nha!

Nhìn ánh mắt quái lạ của Lộ Tùy Tâm, Linh nhi cười hì hì nói: “sư thúc ta đã nhờ cậy ta là phải bảo vệ thật tốt cho ngươi”  nàng còn đặc biệt cường điệu hai chữ “nhờ cậy”.

Tử Vân liếc mắt, Linh nhi cô nương này thật giống như tiểu hài tử, lại còn nói bảo vệ tiểu thư? Dương công tử không biết nhìn người sao? Không biết chừng chỉ đánh được kiếm gỗ a?

Nếu để Linh nhi biết được Tử Vân đang nghĩ gì thì chắc chắn sẽ lập tức nhảy dựng lên thể hiện chứng minh cho Tử Vân thấy. Nên nhớ rằng nàng hết lần này tới lần khác là nguồn gốc gây ra phiền phức, hơn nữa còn thích trêu đùa người khác, cho nên với độc dược y dược lại càng tinh thông! Là ma nữ khiến người trên giang hồ nghe thấy tên đã liền biến sắc. Cho nên có nàng ở bên cạnh Lộ Tùy Tâm, Dương Á Sơ mới có thể yên tâm như vậy.

Bên ngoài lại truyền tới tiếng gõ cửa.

“Không phải nói để nàng đi Tùy Tâm cư sao?” Nhiễm Linh Nhi vô cùng thiếu kiên nhẫn.

“Không phải a, là phụ thân của phu nhân nói muốn gặp người”

Uông Chấn? tròng mắt Lộ Tùy Tâm lóe lên,không đợi Linh nhi lên tiếng: “Hắn có nói có chuyện gì hay không?”

“Bẩm phu nhân, không có”

“Mời hắn đến Tùy Tâm cư, nếu như hắn có thời gian hoặc là đồng ý tới đó” nàng không thừa nhận Uông Chấn là phụ thân nàng, nói như vậy cũng chỉ là theo lễ nghĩa mà thôi, dù sao thân thể này cũng có một chút dính dấp đến hắn, nhưng nàng là Lộ Tùy Tâm, có thiếu cũng là thiếu tình của Uông Tùy Tâm, cho nên đối với Uông Chấn ham mộ hư vinh, lúc nào cũng vì tư lợi bản thân, Lộ Tùy Tâm căn bản không cần phải để ý.

“Vâng, phu nhân”

Đại sảnh Du Nhiên cư

“Tiểu thư, chúng ta vẫn nên trở về thôi” nghe thấy lời cự tuyệt, Thanh Liên tiến lên khuyên nhủ tiểu thư.

Khuôn mặt dịu dàng của Hà Tĩnh Nhi lộ ra vẻ lo lắng! Nhìn những người bên trong Du Nhiên cư, nhiều đến kỳ quái!

“Đi” muốn nàng đi Tùy Tâm cư, được, cho rằng nàng không dám đi sao?

“Tiểu thư, trở về phủ sao?” Thanh Liên thấy vẻ mặt tiểu thư như vậy bèn thử dò hỏi. Mặc dù tiểu thư luôn cười nhưng nàng biết tính tình của tiểu thư rất lãnh, cũng biết tình cảm của tiểu thư dành cho Dương công tử, nhưng người ta sẽ thành thân tối nay, tiểu thư…

“Đi…Tùy…Tâm…cư…” từng chữ từng chữ nói rõ ra.

“A…vâng” Thanh Liên bước lên phía trước mở đường cho tiểu thư, hôm nay Du Nhiên cư không lấy bạc của khách, khó trách lại nhiều người như vậy.

Giờ lành đã đến, một đoàn rước dâu cũng đến, tiếng kèn trống vang động cả trời đất, những người đang ở bên trong Du Nhiên cư liền chạy ra cửa như ong vỡ tổ nhìn đoàn rước dâu long trọng đến dọa người kia, tất cả đều há miệng ra thật to.

Thiên a, không hổ là Dương gia đón dâu, trận thế này quả thực là dọa người a! mọi người đều có cảm giác như vậy!

Phía trước là một tân lang một thân hỉ bào tuyệt mỹ làm cho người ta nhìn không dời được ánh mắt, mái tóc đen búi lên, phía trước buộc một dải lụa màu đỏ, trên mặt vui sướng như hoa như ngọc! mày kiếm khẽ nhếch lên, tinh mâu lưu chuyển khẽ cười như một cỗ trầm mê hoặc chết người, hai má lúm đồng tiền làm cho người ta thấy choáng váng! Khuôn mặt tinh xảo tuyệt luân, vóc dáng cân đối ngồi trên lưng ngựa, này…..này……..nam nhân này quả là một đả kích không nhỏ tới nữ nhân a. Có hắn ở đâu thì mỹ nữ thiên hạ cũng phải buồn bã thất sắc.

Mọi người đều tò mò không dứt về tân nương, có thể làm cho một nam nhân tuyệt sắc động lòng người yêu thương như vậy rốt cuộc có hình dáng ra sao? Chẳng lẽ là tiên tử hạ phàm sao? Nếu không sao có thể lọt vào mắt vị công tử này?

Nhìn bên trong Du Nhiên cư chăng đèn kết hoa, ngoài cửa dán câu đối đám cưới cùng dải lụa đỏ trên bức tranh, trong mắt Dương Á Sơ lóe ra ôn nhu như nguyệt, tối nay nàng chính là tân nương của hắn. Nghĩ như vậy, Dương Á Sơ sung sướng như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực! Tối nay người nào cũng không thể ngăn cản chuyện chung thân đại sự của hắn, người nào cũng không được!

“Tiểu thư, Dương công tử tới rồi, à không, là cô gia tới đón dâu” Tử Vân cao hứng không biết làm gì, nàng muốn làm cái gì a? đúng rồi, trùm khăn voan, khăn voan ở đâu? Tử Vân tìm càng lâu càng đổ đầy mồ hôi trên trán.

“Ngươi đang tìm cái gì?” Linh nhi kì quái hỏi Tử Vân đang loay hoay ở đó.

“Tìm khăn voan a”

Linh nhi liếc mắt,  “không phải là đang trên tay ngươi sao?”

“A..tiểu thư, trùm lên”

Lộ Tùy Tâm nghe thấy tiếng kèn trống bên ngoài cũng không thể tin được. Nàng, Lộ Tùy Tâm, ở nơi cổ đại này lập gia đình! Hình như cảm giác đang nằm mơ thì phải! Tùy nhiên nó lại rất chân thực làm cho nàng rõ ràng cảm nhận trong lòng ngọt ngào.

Một vị phu nhân tiến lên hạ mình nói: “Phu nhân, chủ tử lập tức lên ngay, xin phu nhân chuẩn bị sẵn sàng”

Lộ Tùy Tâm nghe vậy không biết tại sao lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi! Này, cũng thật hồi hộp a! Nàng sao lại khẩn trương như vậy? người nàng lấy chính là Dương Á Sơ, không phải người xa lạ nào khác.

Hít sâu một hơi, nhận lấy khăn voan từ tay Tử Vân trùm lên đầu, nhất thời trước mắt một màu đỏ làm cho nàng thấy hơi choáng ngợp.

Tử Vân vẫn khẩn trương hít vội một hơi, chỉnh lại y phục trên người, mở cửa ra, cũng không dám nhìn thẳng người trước mắt mà khom lưng cung kính nói: “Cô gia mạnh khỏe”

“Tử Vân mời đứng lên” đưa cho Tử Vân một phong bao lì xì thật to, mặc dù nói với Tử Vân nhưng mắt vẫn hướng vào người đang ngồi bên trong, trên mặt tràn ngập hạnh phúc, thỏa mãn, vui sướng cùng cảm động!

Nhận lấy phong bao đỏ thẫm, Tử Vân đứng thẳng lại hướng Dương Á Sơ nói: “Mời cô gia dẫn tiểu thư lên kiệu”

Dương Á Sơ chậm rãi đi tới, Lộ Tùy Tâm thấy một đôi chân xuất hiện ở trước mắt, bên trên còn thêu đôi uyên ương làm cho nàng cảm giác càng hồi hộp.

“Tùy Tâm…” Dương Á Sơ nhẹ nhàng nói.

“Ân”

Chậm rãi quỳ một chân xuống, Dương Á Sơ mở đôi bàn tay nàng ra đưa lên cổ hắn, ánh mắt ôn nhu như nước chờ nàng tiến vào trong ngực.

Lộ Tùy Tâm nhìn hai cánh tay thon dài, trên mặt cười một tiếng ngọt ngào, thân thể nhẹ nhàng dựa vào trong ngực hắn.

Dương Á Sơ ôm nàng thật chặt, nhẹ nhàng nói vào bên tai nàng “Tùy Tâm, thê tử của ta”

Trong nháy mắt Lộ Tùy Tâm cảm giác mình sắp khóc, nam nhân ôn nhu này sắp trở thành phu quân của nàng!

“chúc mừng tiểu thư, cô gia hỷ kết liên ý, vĩnh kết đồng tâm” Tử Vân đem lời ma ma vừa dạy nàng hô to lên.

Dương lão gia cùng Dương phu nhân vẻ mặt phức tạp ngồi trên ghế thượng! Bọn họ giờ phút này như ngồi trên đống lửa, vậy mà vẫn phải tươi cười chào hỏi khách khứa một cách chu toàn.

Các vị khách tới đây đều là vì uy tín danh dự, nhìn biểu hiện trên mặt Dương lão gia,liên tưởng tới thân phận tân nương, trên mặt đều bừng tỉnh đại ngộ. Xem ra Dương lão gia vẫn là không địch lại được Dương công tử a! bất quá nhìn vị Lộ vương gia ngồi kia vẫn có vẻ mặt bình tĩnh, có chút không hiểu sao Dương công tử lại mời Lộ vương gia đến đây? Phải biết rằng tân nương đã từng là thiếp của Lộ vương gia.

Lại nhìn Hiên vương trên mặt chỉ cười nhạt, các vị khách trong lòng đều có cảm giác quỷ dị! Dương công tử thật đúng là làm cho người ta không hiểu nổi.

Đã từng uống qua vô số rượu mừng nhưng lần này rượu mừng thật đúng là đặc biệt! trong lòng tất cả mọi người đều xuất hiện một tia mong đợi! không biết hỉ đường này có bái thành hay không?

Thân Như Ca nhìn vẻ mặt âm trầm của Lộ vương gia cùng vẻ cười nhạt u buồn của Hiên vương gia,cũng cảm thấy tò mò với Uông Tùy Tâm!

Bất quá, sắc mặt Lộ vương vô cùng không tốt, hắn là đang rất kiềm chế mới được như vậy. Thân Như Ca không khỏi nghi ngờ hắn có thể kiềm chế không lật tung bàn lên hay không?

Vũ Mặc Phong đi tới nhìn không khí quỷ dị như thế, thấy Lộ vương cùng Hiên vương, trong con ngươi xẹt qua một tia tinh quang.

Dương Viễn Chi nhìn vị khách vừa tiến vào, con ngươi chợt lóe lên nhưng khuôn mặt vẫn tươi cười như trước! trong lòng thầm bội phục Á Sơ liệu việc như thần.

Dương lão gia thấy người sắc mặt liền biến đổi phức tạp! bất quá cũng không tiến lên chào hỏi bởi vì có quá nhiều khách, hơn nữa Hoàng thượng còn đích thân ngự giá! Cho nên hắn chỉ có thể toát hết mồ hôi ngồi một chỗ, coi như không thấy.

Dương Viễn Chi âm thầm liếc mắt về phía đằng xa, chỉ chốc lát đã có mười mấy nha hoàn nâng khay lên bắt đầu mở tiệc, cho nên cũng không có ai chú ý tới nam tử vừa tiến vào! Cũng không ai chú ý tới phía trên bàn tiệc có hai nam nhân đang chấn động vô cùng, điểm tâm bày trên bàn cũng dọa người ta phải khiếp sợ.

Đó là…

Trong mắt Vũ Mặc Phong hiện lên bén nhọn, ngay cả Vũ Mặc Nhiên trên mặt bình tĩnh cũng lóe ra tinh quang, còn trong mắt Vũ Mặc Hiên chỉ là suy nghĩ sâu xa.

Cả ba người đều cùng có một câu đang nghĩ trong đầu: Dương Á Sơ thật là điên rồi! Dám uy hiếp Hoàng thượng!

Thật ra thì cũng rất đơn giản, bây giờ một bàn điểm tâm đang bày ra, hai khối chuyển công cam điểm, một đạo khác vẫn đồng quan điểm, cho nên chung quanh đều vỡ nát tan tành.Dương Viễn Chi thấy sắc mặt ba người như vậy liền đưa mắt ý bảo nha hoàn đi thu hồi điểm tâm.

(đoạn này ta chẳng hiểu, hình như 3 anh này tâm trạng bức xúc gì gì đó thế là trút hết vào mấy khối điểm tâm trên bàn, có thể hiểu như thế nha)

Bên ngoài Tùy Tâm cư

“Tiểu thư, người không vào sao?” Thanh Liên nhìn phủ đệ phía trước.

Trong lòng Hà Tĩnh Nhi cảm thấy rất đau, nhìn tấm biển đề Tùy Tâm cư làm cho nàng hận không đem được chúng xuống đập vỡ ngay lập tức.

Tận mắt thấy nàng mới biết trong lòng lại khó chịu đến như vậy!

Cách đó không xa truyền đến tiếng kèn trống ồn ào, là đoàn rước dâu của hắn!

Hà Tĩnh Nhi liền kéo Thanh Liên lui ra sau một cái cây lớn.

Đoàn rước dâu từ từ dừng lại, nam nhân một thân hỉ khí tuyệt sắc ngồi trên lưng ngựa, Hà Tĩnh Nhi nhìn nam tử tao nhã mặc hỉ phục trên người trong lòng không khỏi nổi lên ghen tỵ! Đây vốn là cảnh nàng vẫn thấy trong giấc mơ, vì sao người trong kiệu lại là người khác? Nàng không cam lòng.

Dương quản gia nhìn thiếu gia vội vàng hô to: “Tân nương tới”

Một tiếng “tân nương tới” cũng làm cho ánh mắt của những vị khách có tâm tư ác ý sáng lên! Có trò hay để xem rồi! Càng làm cho Hà Tĩnh Nhi bên ngoài tay hung hăng nắm lấy khăn lụa! Vũ Mặc Nhiên nghe xong hai bàn tay bất giác nắm chặt lại!

Bên trong đại đường, Lộ Tùy Tâm hướng phía trước đi vào, dưới khăn lụa đỏ nàng có thể cảm giác được có rất nhiều ánh mắt đang chăm chú nhìn vào nàng. Dương Á Sơ không phải nói mời một số người thôi sao? Sao lại có nhiều khách như vậy, hơn nữa ánh mắt không giống như là đang chúc mừng?

Dương lão gia nhìn thấy một đống người như thế trong lòng rất không vui, hôn lễ của nhi tử hắn không phải như thế? Vừa đơn giản lại có không khí này, thật khó chịu.

Nhưng trong lòng hắn hiểu, Á Sơ lần này là thực lòng, vì thế hắn mới chấp nhận chuyện này, nếu không Á Sơ rời đi là chuyện hắn không mong muốn nhất! nên chỉ có thể chịu thua, dễ dàng chấp nhận nữ tử này bước chân vào Dương gia.

Thân Như Ca chú ý tới vẻ mặt căng thẳng của Lộ vương gia, khẽ híp híp mắt, nam nhân này đang rất khống chế cảm xúc, nhưng năng lực của hắn còn có thể kiềm chế được bao lâu nữa, nhìn hắn nắm chặt quyền như vậy, trên mặt căng thẳng không khéo sẽ lật tung tất cả. Thân Như Ca kinh ngạc, Lộ vương vẫn còn có tâm với Uông Tùy Tâm, tại sao lại dẫn đến tình cảnh như hiện nay? Bất quá đây không phải điều nàng tò mò, nàng tò mò chính là Lộ vương gia rốt cuộc có khống chế được mình hay không?

Thời điểm nàng đang định đứng dậy thì nhìn thấy một nam tử ngồi bên cạnh Lộ vương gia, tuấn mỹ nam tử một thân phong thái tôn quý làm cho ánh mắt nàng lộ ra một đạo tinh quang.

Trong lúc nam tử lạnh nhạt nhìn qua Lộ vương, sau đó nói một câu! Chỉ thấy Lộ vương trở nên âm lãnh! Hiên vương gia thì lại vui vẻ cười! Đây..?vị Uông Tùy Tâm này càng làm cho lòng hiếu kì của nàng dâng cao.

Dương Viễn Chi thấy người tiến vào vội bảo Dương quản gia chuẩn bị cử hành lễ bái đường thành thân.

Người cử hành vốn thấy không khí bên trong mà không biết làm gì, nhận được chỉ thị vội vàng hắng giọng một cái, nói lớn:

“Nhất bái thiên địa” thanh âm vang cả phủ đệ không chỉ làm cho các vị khách chấn động mà còn làm cho người bên ngoài toàn thân phát run! Không…không thể nào…Lộ vương gia không truyền chỉ?. Hà Tĩnh Nhi cắn chặt đôi môi đỏ mọng không muốn tin! Lộ vương gia không truyền chỉ?

“Nhị bái cao đường”  hai người hướng Dương lão gia, lão phu nhân quỳ lạy! Dương Á Sơ đứng dậy nhẹ nhàng đỡ lấy Tân nương đứng dậy.

“Phu thê giao bái” đôi mắt Lộ Tùy Tâm có chút ươn ướt, theo phong tục thời đại này, nàng gả cho Dương Á Sơ, gả cho nam nhân ôn nhu che chở nàng.

Dương Á Sơ giờ phút này hoàn toàn không quan tâm tới bất kì kẻ nào, chỉ nhìn thật sâu vào Tùy Tâm đang trùm khăn trước mặt hắn, thê tử của hắn.

“Đưa vào động phòng” thanh âm kết thúc buổi lễ vang lên, các vị khách quái lạ nhìn tân lang tân nương đã thuận lợi bái đường, cứ nghĩ là được xem kịch vui, trong lòng đang rất mong đợi được thỏa mãn nhưng bây giờ lại thấy hơi thất vọng.

Không biết tại sao Thân Như Ca lại thở phào nhẹ nhõm trong lòng, bọn họ rốt cuộc cũng bái đường thuận lợi, bất quá…một lần nữa nhìn bóng dáng tôn quý kia, lễ thành thân này sở dĩ hoàn thành là nhờ hắn đã chế trụ Lộ vương! Mặc dù không biết từ ý nghĩ nào nhưng nam nhân này đang giúp Dương Á Sơ, bất quá…như vậy cũng tốt! ít nhất cũng không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn.

Dương Á Sơ quét mắt về phía một bóng người,trong mắt hiện lên tinh quang, hắn biết Vũ Mặc Phong sẽ đến, hắn cũng muốn nhìn xem thánh chỉ kia, Vũ Mặc Phong làm thế nào ban xuống? Bất quá, Hoàng thượng tới uống rượu mừng của hắn, hắn không đáp lễ thì thật là sẽ bị người đời chê cười a?

Nghĩ như vậy, trên mặt Dương Á Sơ khẽ mỉm cười, nhẹ đỡ tân nương bên cạnh hướng một vị khách quỳ xuống: “Thảo dân Dương Á Sơ đưa thê tử Uông Tùy Tâm tới tham kiến, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”

Lời vừa nói ra trong nháy mắt mọi người đều kinh sợ, đợi đến khi phản ứng lại liền quỳ xuống mặt đất: “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”

Trong lòng đều giật mình, Dương công tử thành thân mà ngay cả Hoàng thượng cũng tới tham gia sao? Cái này…là biểu đạt ý gì a?

Tròng mắt Lộ Tùy Tâm lóe lên, Vũ Mặc Phong cũng tới? mà giờ phút này Dương Á Sơ cùng mọi người đều hướng hắn quỳ lạy…khóe miệng chậm rãi cười một tiếng, nam nhân này suy nghĩ thật chu toàn.

Vũ Mặc Phong nhìn mọi người, rồi nhìn bóng dáng đang trùm hỉ khăn bỗng ngạc nhiên, tiện đà nói; ‘Trẫm đang cải trang vi hành, Á Sơ không cần phải tiếp đón long trọng như thế, hôm nay là ngày thành thân của Á Sơ, trẫm cũng vui thay cho Á Sơ, mọi người hãy bình thân đi”

Das, ngươi ngay cả trẫm đến cũng đã tính toán trước, hôn sự này thật đúng là hoàn toàn chuẩn bị chu đáo a? Thánh chỉ kia của trẫm không những không ngăn cản được mà còn giúp ngươi lấy được nàng…

“Tạ Hoàng thượng…”

Dương Á Sơ ôn nhu đỡ tân nương dậy, lấy ly rượu trên tay Dương Viễn Chi hướng Vũ Mặc Phong cung kính nói: “lễ thành hôn của thảo dân chỉ có ly rượu nhạt, kính mời Hoàng thượng nâng ly”

Vũ Mặc Phong lấy ly rượu trên bàn giơ lên: “Trẫm chúc mừng Á Sơ”

“Hôm nay có thể được Hoàng thượng đích thân tới đây quả thực là phúc phận kiếp trước phu thê Á Sơ tu luyện được, Á Sơ xin một lần nữa kính Hoàng thượng một chén”

“Ha ha, Á Sơ không cần khách khí” nhìn Vũ Mặc Phong uống hết ly rượu trong tay, ánh mắt Dương Á Sơ cũng lộ ra nụ cười. Trong lòng Hoàng thượng chỉ sợ đang tức muốn hộc máu a?

Xoay người, hướng mọi người giơ ly rượu lên: “Hôm nay Á Sơ thành thân, xin kính các vị một chén”

“Dương công tử nhân tài hiếm có, phu nhân lại càng là một tài nữ, có thể nói là xứng đôi trời ban a”

“đúng nha, lễ thành hôn của Dương công tử còn được Hoàng thượng đích thân tới chúc mừng, Dương gia phúc khí thật lớn nha”



Tiếng bàn luận của mọi người làm cho nụ cười trên mặt Vũ Mặc Phong sắp duy trì không nổi nữa.

“Lộ vương gia, bãi giá hồi cung” Dương Á Sơ này…!

Vũ Mặc Nhiên nhìn thoáng qua Dương Á Sơ, rồi lại nhìn tân nương bên cạnh, trong lòng lửa giận hừng hực. Dương Á Sơ lại dám lấy dân chúng ra uy hiếp Hoàng thượng, uy hiếp hắn! thật đúng là to gan!

“cũng tiễn Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”

Mọi người cũng quỳ trên mặt đất hô lên.

Vũ Mặc Hiên nhướng cao mày nhìn Dương Á Sơ, trong lòng than thở không dứt,thật đúng là Dương Á Sơ!

“Á Sơ huynh, bản vương cáo từ, xin chúc mừng Á Sơ huynh, Dương phu nhân, cáo từ” một tiếng Dương phu nhân làm đau nhói tâm mấy người, bao gồm cả hắn!

“Tạ Hiên vương gia!” đối với Hiên vương, Dương Á Sơ thật tâm cảm tạ, còn Lộ Tùy Tâm gật đầu!

Trong tân phòng trang hoàng đỏ rực, Lộ Tùy Tâm ngồi trên mép giường, khăn trùm đầu cũng chưa được bỏ ra nên nàng cũng không biết căn phòng này hình dáng ra sao, bất quá chiếc giường này cũng thật hoa lệ, ba tầng trướng mạn che kín bên trong, chăn bông mới tinh chỉnh tề bên trên, cái giường này mang lại cho nàng lực hấp dẫn cực lớn, nàng muốn ngủ ngay lập tức trên này a!

Nhưng mà khăn này khi nào mở được bỏ ra a? nhất định phải đợi Dương Á Sơ vén lên sao? Nghĩ đến chuyện này Lộ Tùy Tâm nhíu mày, đại sảnh nhiều tân khách như vậy, Dương Á Sơ mà mời rượu thì đến khi nào mới xong? Nàng không thể như thế này được, nàng muốn bỏ hết mấy thứ đồ lỉnh kỉnh bát nháo trên đầu nặng đè chết người này, còn cả đống trang sức đeo tay nữa a.

“Tử Vân?” nàng khát sắp chết rồi, có người nào ở đây mang trà cho nàng uống không?

“tiểu thư, có chuyện gì vậy?” Tử Vân đứng ở bên ngoài nghe thấy thanh âm của tiểu thư, vội vàng chạy vào, nhìn bên trong căn phòng xa hoa lộng lẫy mà hoa hết cả mắt, Oa, cô gia thật là quá tốt với tiểu thư a, gian phòng này thật quá là đẹp! so với căn phòng trúc viện thô sơ thì hơn gấp ngàn lần ý chứ, ha ha, thật là đẹp,quá tốt rồi a!

“Lấy chút nước cho ta uống” nghe thấy giọng nói vui vẻ của Tử Vân, Lộ Tùy Tâm khẽ mỉm cười, nhưng bây giờ nàng đang tò mò Dương Á Sơ làm thế nào có thể bái đường thuận lợi như vậy, được rồi, lát nữa sẽ hỏi.

“không được a, tiểu thư, người phải đợi cô gia đi vào nữa. Còn có a, tiểu thư, người không được nói chuyện” như thế sao, đã có dặn trước, cô gia chưa vào phòng thì bảo tiểu thư tốt nhất không được nói gì, lại càng không thể ăn, ai!

Lộ Tùy Tâm cảm giác những thứ trên đầu ngày càng nặng hơn, miệng khát muốn chết, những thứ phong tục cổ đại này thật là phiền phức quá đi!

“Chúc mừng thiếu gia” tiếng nha hoàn bên ngoài làm cho mắt Lộ Tùy Tâm sáng lên, Dương Á Sơ trở lại thật là nhanh a! nàng muốn giải thoát! Nước, nàng bây giờ chỉ muốn uống nước!

“Ân, các ngươi đi chuẩn bị đồ rửa mặt cho Thiếu phu nhân đi” Dương Á Sơ mang nụ cười trên mặt, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, Tùy Tâm có lẽ đang khổ sở trầm trọng với mấy thứ mang trên người a!

“oa, tiểu thư, cô gia thật chu đáo” Tử Vân vui sướng nói.

Lộ Tùy Tâm khóe miệng cười lên, hắn sau này là lão công của nàng, từ yêu thương đến thành thân, bọn họ thật nhanh như tia chớp vậy!

Dương Á Sơ đẩy cửa ra, nhìn người trên giường không khỏi kích động! nàng rốt cuộc cũng là thê tử của hắn, là thê tử duy nhất của hắn!

“Chúc mừng cô gia” Tử Vân vui vẻ hành lễ.

“Tử Vân, không cần đa lễ” Dương Á Sơ khẽ mỉm cười, nha đầu này là người rất quan trọng với Tùy Tâm.

“Dương Á Sơ, ngươi nhanh nhanh đến bỏ mớ trên đầu của ta được không a, ta muốn uống nước” tiếng Lộ Tùy Tâm làm cho Dương Á Sơ ngạc nhiên rồi lại bật cười, cũng làm cho mặt Tử Vân đen lại, tiểu thư cũng thiệt là…

“Cô gia,mời người đến lật khăn trùm đầu cho tiểu thư” Tử Vân nhắc nhở, tiểu thư khát đến như vậy sao?

Dương Á Sơ tiến lên trước, ngồi bên cạnh Lộ Tùy Tâm, nhẹ nhàng xoay người nàng hướng sang phía hắn.

Hai tay lật khăn trùm lên, đôi môi đỏ tươi, mũi trắng ngần, rồi hai má hồng hồng, còn lại là ánh mắt lộ ra thẹn thùng! Dương Á Sơ thấy xuất thần, ánh mắt ôn hòa lộ ra ám quang thâm trầm, nàng thật là đẹp, mà nàng lại là của hắn!

“Trên mặt ta có cái gì sao? Sao lại nhìn ta như vậy?”

Lộ Tùy Tâm nhìn nam nhân trước mắt tự nhiên cảm thấy không được tự nhiên.

“Nương tử của ta thật là đẹp” Dương Á Sơ nhận lấy chén trà trong tay Tử Vân, đưa cho Lộ Tùy Tâm.

“chúng nô tỳ tham kiến Thiếu phu nhân” bốn nha hoàn tiến vào mang theo đồ rửa mặt, thoạt nhìn cũng rất cơ trí khả ái.

Phía sau lại có thêm hai nha hoàn đi vào mang theo y phục: “nô tỳ tham kiến Thiếu phu nhân”.

Lộ Tùy Tâm nhíu mày nhìn về phía Dương Á Sơ, hắn muốn nhiều người hầu hạ nàng như vậy sao?

“Trước tiên đem những thứ trên người này bỏ xuống, nương tử” Dương Á Sơ ôn nhu nói.

Được sự giúp đỡ của mọi người, Lộ Tùy Tâm khôi phục lại trạng thái thoải mái, từ bức bình phong đi ra, vặn vẹo cái cổ đau nhức, nàng hoàn hồn nhìn vào trong phòng, chỉ còn có ánh mắt mỉm cười của Dương Á Sơ đang nhìn nàng, mà những người vừa nãy cùng tử vân không biết đã rời đi từ lúc nào.

Nhìn lại gian phòng này, Lộ Tùy Tâm mới thầm ngưỡng mộ, có bạc đúng là chuyện tốt a~! rộng rãi có thừa a,lại còn bố trí tinh xảo tươi đẹp!

Bất quá nàng vẫn thích nhất cái giường êm ái này.

“Nương tử…” Dương Á Sơ kéo nhẹ, đem Lộ Tùy Tâm ngã vào trong ngực, để nàng ngồi trên đùi hắn, ôm thật chặt lấy nàng: “Nương tử…”

“Tướng công”

Cảm thấy thân thể phía sau đang chấn động, Lộ Tùy Tâm cảm giác mình rất hạnh phúc, nam nhân này thật sự yêu nàng!

“Tướng công” sau này ngươi chính là tướng công của ta.

“Có thể ôm nàng như vậy, thật tốt quá”

“Ngươi không phải cần đi ra mời rượu sao?” phía ngoài còn nhiều khách như vậy, mặc dù mấy người kia đã đi rồi.

“Nương tử mong vi phu ra ngoài sao?” dù sao nên đi phải là bọn họ, lưu lại cũng không cần thiết.

Lộ Tùy Tâm thấy thân mật như thế trong lòng thấy thắt chặt, Dương Á Sơ vẫn luôn ôn nhu che chở nàng như thế! Nhưng thanh âm ôn nhu hàm chứa nụ cười này lại mang theo vẻ cuồng nhiệt. Không cần quay đầu lại nhìn nàng cũng biết hắn như đang phát lửa, bởi vì cánh tay của hắn đang ôm nàng quả thực rất nóng.

Nhiệt khí bên tai làm cho Lộ Tùy Tâm cảm giác trên mặt nóng dần lên. Rũ xuống đôi mi dài, che lại rung động ở trong lòng. Thân thể buông lỏng hoàn toàn dựa vào trong ngực của hắn, hắn là lão công của nàng!

“Nương tử…”

“Ân?”  mùi rượu hơi nồng để cho Lộ Tùy Tâm có chút choáng váng! Hắn chỉ cần dựa vào nàng gần một chút cũng để tim nàng đập nhanh hơn. Thì ra động tâm với một nam nhân tư vị lại giống như vậy! Đó là bên trong Tùy Tâm phát ra nhu tình.

Di chuyển thân thể của nàng, để nàng ngồi hẳn trên người hắn, nhìn khuôn mặt đỏ bừng mang chút thẹn thùng. Có thê tử như thế này, ta còn có gì đòi hỏi nữa?

“Nương tử…” hắn thích gọi nàng như vậy để thỏa mãn cảm giác hạnh phúc.

Lộ Tùy Tâm cảm thấy buồn cười, hai tiếng nương tử này thật tình cảm! Nến đỏ trên bàn đang dần thiêu đốt.

Duỗi hai tay ôm lấy cổ hắn, đầu nhẹ nhàng vùi vào cổ hắn,

ghé lỗ tai nói nhỏ nhẹ: “Tướng công”

Dương Á Sơ đưa tay với lấy trướng mạn trên giường, đem người trong ngực đặt nằm xuống, trướng mạn đỏ rực che lại ánh nến, chỉ còn khung cảnh mông lung rực rỡ! Lộ Tùy Tâm nhìn đôi mắt phát sáng, trên người cảm nhận được sức nặng của hắn.

Trên mặt lộ ra nhàn nhạt đỏ ửng.

Đôi môi ôn nhuận đặt xuống làm cho nàng nhắm hai mắt lại, toàn tâm toàn ý cảm thụ nụ hôn yêu thương của hắn.

Dương Á Sơ muốn ôn nhu với nàng nhưng lúc vừa chạm đến nàng, hắn cảm giác mình gần như mất kiểm soát muốn thưởng thức vị ngọt của nàng, chỉ muốn nhiều hơn nữa!

Lộ Tùy Tâm cảm giác mình hít thở không nổi mà nam nhân này vẫn kịch liệt như vậy, càng hôn càng sâu, nhẹ mút lấy, nhẹ gặm cắn, liền lấy tay đập nhẹ vào lưng hắn. Nàng sắp không thở được rồi a!

Dương Á Sơ đem mặt vùi sâu vào cổ nàng, để nàng hô hấp trở lại, đem thân thể nàng lên trên để không phải khó chịu vì thể trọng của hắn nữa, cười khẽ một tiếng: “Nương tử…”

Lộ Tùy Tâm vội vàng hít thở không khí, một vài lần rồi lấy tay đập thêm hắn một cái. Quả thực là muốn mưu sát nàng mà.

Cảm nhận lực đạo nhẹ ở trên ngực, Lộ Tùy Tâm không thấy được nam nhân đang ôm mình con ngươi ngày càng sâu, cánh tay thon dài hữu lực không chịu ở yên một chỗ, di chuyển trên thân nàng, dừng tại bên hông nơi thắt lưng, nhẹ nhàng cởi ra, Lộ Tùy Tâm cảm thấy y phục trên người đang lỏng dần.

“Nương tử, có phải nên giúp ta bỏ y phục ra không a?” nắm lấy tay nàng để trên người mình.

Bị hắn bỏ thắt lưng bên hông, y phục trên người nàng đang từ từ đi xuống, lộ ra vả vai như ngọc…

“Nương tử…” nghe tiếng kêu rủ rỉ ẩn tình kia, Lộ Tùy Tâm cảm thấy căng thẳng! Đưa tay lên phía trên y phục của hắn…

Cảm nhận được tay nàng, Dương Á Sơ không khống chế được nữa, lại cúi đầu hôn …triền miên bên trong đó! Mà giờ khắc này, những người bên ngoài cũng đang mang tâm trạng bất đồng!

“Tĩnh nhi, nghe lời nương, hủy bỏ hôn sự này đi” Hà phu nhân nhìn nữ nhi vẫn ngu ngơ từ sau khi trở về mà khuyên nhủ.

Đến Hoàng thượng còn tới uống rượu mừng của Dương công tử, Dương công tử đã thành thân, việc gì Tĩnh nhi lại tự mình gánh chịu khổ sở như vậy chứ? Thiên hạ thiếu gì nam nhân, còn sợ không tìm được người nào tốt hơn Dương công tử hay sao?

“không, nương, ta muốn lấy hắn, ta nhất định phải làm cho hắn yêu ta, cho dù…cho dù có làm thiếp….”

“Ba” là cái tát của Hà phu nhân. Hà phu nhân nhìn tay mình, không dám tin mình đã tát Tĩnh nhi,nước mắt lưng tròng.

“Gả cho hắn ngươi biết mình sẽ không hạnh phúc, ngươi…ngươi lại cam chịu làm tiểu thiếp của hắn…..ngươi làm vi nương tức chết…”

“Nương, ta yêu hắn,  nam nhân không phải vẫn tam thê tứ thiếp sao? Ngay cả cha cũng có mấy di nương! Ta sẽ khiến hắn yêu ta, nương, hãy tin tưởng ta”Hà Tĩnh Nhi gần như đang cầu khẩn, hình dáng hắn tối hôm nay đã khắc sâu vào trong lòng của nàng, không bao giờ…có thể biết mất được nữa! cho nên nàng nhất định phải gả cho hắn, hắn sẽ phát hiện ra nàng rất tốt, sẽ phát hiện ra nàng ta không thể so sánh với nàng!

“Ngươi…” Hà phu nhân như sắp ngã lui về phía sau một bước.

“Nương, cầu xin nương chấp nhận” Hà Tĩnh Nhi quỳ trên mặt đất nói.

“Tĩnh nhi…cho dù bị tổn thương nương ngươi vẫn muốn gả làm tiểu thiếp của hắn sao?” Tĩnh nhi không biết nữ nhân chung chồng cuộc sống sẽ rất nhiều thống khổ, nhưng nàng hiểu, đúng, nàng không thể để cho Tĩnh nhi đi trên con đường này!

“Nương…”

“Không được, ta có chết cũng không đồng ý, ta sẽ tiến cung cầu xin Hoàng thượng…”

“Nương, người đi ta sẽ chết ngay lập tức” lấy cây kéo trên bàn kề vào cổ.

Huyết sắc trên mặt Hà phu nhân biến mất, thân thể mềm nhũn trên mặt đất, kinh ngạc nhìn nữ nhi ngoan lệ.

“Vương gia…” Cao dung Y trên mặt diễm lệ có chút kiều mỵ, tối nay Vương gia đến phòng của nàng!

Vũ Mặc Nhiên đẩy nữ nhân trong ngực ra đứng dậy mặc y phục vào! Nàng ta không phải Tùy Tâm.

“Vương…gia…” Vương gia không hài lòng với nàng sao? Khuôn mặt kiều diễm có chút khẩn trương.

“Buông tay” thanh âm lạnh lùng có lãnh khốc! Cao Dung Y bị dọa liền rút tay trở về!

Nghĩ đến giờ phút này, nàng đã là thê tử của Dương Á Sơ, con ngươi Vũ Mặc Nhiên lại càng trở nên sắc nhọn! Hắn sẽ không từ bỏ nàng, tại sao nàng lại có thể gả cho Dương Á Sơ? Tại sao có thể?



Trong bóng đem, một bóng dáng nhanh chóng hiện lên trên không trung, mũi chân nhẹ nhàng đặt trên nhánh cây trên cái cây lớn.

Lưu Tinh nhìn phủ đệ phía trước không khỏi cười khổ! Hắn từ Lạc thành thúc ngựa ngày đêm tới đây, không nghĩ tới nàng đã thành thân, hơn nữa lại là tối nay! Dù sao Thái tử đã dặn phải bảo vệ không cho nam nhân nào nhích gần tới nàng, nhưng lễ thành hôn cũng đã xong, hắn phải bảo vệ nàng như thế nào đây a?

Hay là trước hết cứ xin chỉ thị của Thái tử. Nghĩ như vậy liền vận khí rời đi, trừ nhánh cây khẽ phiêu động, còn đâu không hề có cảm giác có người đã tới!

Tùy Tâm cư một mảnh hỉ khí, khách khứa đã sớm tan hết, đêm đã xuống, trừ hạ nhân rước dâu, còn lại mọi người đều đã nghỉ ngơi.

“Nương tử…”

“Ân” trời ạ, tối nay hắn không gọi nghìn lần thì cũng là trăm lần rồi! ta mệt mỏi, còn phải ngủ a! có chuyện gì mai nói không phải tốt hơn sao?

Dương Á Sơ trìu mến nhìn người trong ngực, mềm nhẹ đấy mái tóc vương trên trán nàng, bàn tay to lớn di chuyển trên lưng ngọc của nàng, híp mắt lại hưởng thụ làn da mềm mịn như gấm lụa. Hắn làm nàng mệt chết!

“Nga, đúng rồi, ngươi làm sao mà để những người đó không quấy rối vậy?” Lộ Tùy Tâm thấy người tuyệt không muốn ngủ kia,liền mở mắt ra hỏi lão công của nàng.

Dương Á Sơ mỉm cười không nói, hắn có thể nói cho nương tử là thật ra hắn uy hiếp Hoàng thượng sao? Không chỉ uy hiếp mà còn hoàn toàn lợi dụng, cho nên hiện tại chỉ sợ Vũ Mặc Phong đang hận hắn đến nghiến răng!

“Ngươi không nói ta cũng biết” Lộ Tùy Tâm ngẩng đầu nhìn Dương Á Sơ, thấp giọng nỉ non nói. Không được, nàng muốn ngủ!

Dương Á Sơ nhìn người trong ngực muốn mở mắt cũng không được, nhẹ nhàng ôm nàng, làm cho nàng ngủ thật ngon!

Trong đầu đang nghĩ không biết ngày mai sẽ phát sinh ra chuyện gì? Hạ tròng mắt xuống, hắn sẽ không để ai xúc phạm tới nàng, nàng là nương tử của hắn, là thê tử của hắn.

Mà ngày mai…khóe môi cong lên đẹp mắt! trong con ngươi lộ ra cười trào phúng! Đừng trách hắn vô tình!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui