Lúc này tên của Lục Tẫn và Lâm Yến đã dắt tay nhau cùng phi lên hotsearch Weibo:# Lục Tẫn tham gia Tâm sự chuyện tình yêu ## Lục Tẫn Lâm Yến ## Lâm Yến đưa đồ ăn cho Lục Tẫn chẳng khác gì đang cho khỉ ăn #……Bên dưới hotsearch đủ náo nhiệt, lượt xem nhanh chóng vượt ngưỡng trăm triệu.
Người qua đường cũng phải giật mình vì độ hot của đội hình lần này.
—— Tui không hiểu, hai người kia không lo đi đóng phim đi, sao tự dưng lại đến tham gia chương trình yêu đương làm gì?—— Tui càng không hiểu, bọn họ thậm chí còn chưa một lần xuất hiện cùng nhau, lần này cư nhiên lại chung khung hình !?—— Đạo diễn chương trình chắc hẳn phải rất gì và này nọ mới có thể đồng thời mời được cả hai người này, tổ tiết mục thực sự có tiền như vậy hả??—— Là một đứa chỉ thích nhìn mặt, tui chỉ muốn hỏi một câu, đường này có thể cắn sao?—— Không được không được! Một người thiếu điều đem luôn chữ “Đạ mú” viết ở trên trán, một người ánh mắt dạt dào “Tình cảm của bọn này rõ tốt, đôi mắt của em là đẹp nhất vì trong đó có tôi” loại đường này, mi thấy thực sự có thể cắn ư??—— CP bằng mặt không bằng lòng hả? Nhưng mà mọi người không thấy, xét về những phương diện khác, bọn họ vẫn có chút… phù hợp ấy chứ?Dương Thụ bỏ thời gian xem qua di động, trong đầu đột nhiên trống không.
Ngay cả Lục Tẫn cũng đồng ý tham gia chương trình này, trong chốc lát, Dương Thụ thực sự hít thở không thông.
Lâm Yến trốn tránh Lục Tẫn suốt ba năm rồi.
Tuy y cũng không biết nguyên nhân là gì, nhưng Lâm Yến đối với Lục Tẫn dường như cực kỳ bài xích, chỉ cần có anh tham gia, dù là bất cứ sự kiện chương trình gì, cậu liền lập tức từ chối, chuyện này người trong vòng đều ngầm hiểu với nhau, cho rằng tính khí bọn họ không hợp.
Không nghĩ tới lại có một ngày đụng phải nhau.
Còn muốn cùng nhau làm nhiệm vụ trong chương trình yêu đương.
Dương Thụ không ngừng liếc qua liếc lại màn hình di động, có chút sợ hãi Lâm Yến sẽ gọi cho mình đòi rút khỏi chương trình.
Này dù sao cũng là phát sóng trực tiếp đó! Vị thế, trình độ, thời gian vào nghề của cậu đều không thể so với Lục Tẫn, nếu ở trong chương trình làm ra sắc mặt quá khó coi, dù cho đám fan của Lục Tẫn không dùng nước bọt dìm chết Lâm Yến, anti fan và người qua đường chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội mắng cậu bất kính với tiền bối.
Dương Thụ đứng ngồi không yên, nơm nớp lo sợ mở phòng phát sóng trực tiếp ra.
Lâm Yến không có tỏ thái độ như trong dự đoán của Dương Thụ, nhưng biểu cảm cũng khó mà nói được là đang thân thiện.
Lâm Yến lúc này đang lật qua lật lại quả táo trong tay, tựa hồ như đang suy nghĩ xem nên ném nó đi theo hướng nào.
Mà Lục Tẫn lúc này một tay cầm chuối, tay còn lại vướng một chùm bóng bay, anh thực sự không có cách nào mọc thêm được cái tay thứ ba để đón lấy quả táo.
Anh chua chát nói: “ Cậu còn là người thì phải tự giữ lại một con đường sống.
Đừng lại trả thù tôi như thế chứ.
”Lâm Yến giương mắt: “Trả thù?”Hắn lại nói: " Cậu không phải còn muốn mua chuộc tôi hả?”Lục Tẫn nhìn cậu mang một cây đen, ánh mặt trời dường như cũng chẳng có cách nào chạm được vào người Lâm Yến: “Sát thủ, thu vũ khí lại đi.
”Lâm Yến chắc cũng không đến mức thật sự ném qua đâu ha.
Cậu đem quả táo một lần nữa bỏ lại vào bao nilon, nhàn nhạt nói: “Xuống đây đi, trái cây đều cho anh.
”Lục Tẫn: “Tôi thật sự không phải khỉ, cậu từng thấy qua con khỉ nào lớn lên đẹp như tôi chưa?”Lâm Yến: “Cung kính không bằng tuân mệnh, anh muốn tôi nghĩ như thế, tôi nào dám cãi lại.
”Lục Tẫn: “……”Lâm Yến nhìn anh vài lần, bỗng nhiên quay đầu rời đi.
Lục Tẫn: “?”Này, cậu thực sự vô tình như zậy luôn?Lâm Yến vừa đi, quay phim đi cùng cũng lui theo.
Lục Tẫn không hiểu nổi mạch não của cậu, chỉ có thể lại tiếp tục ngồi đợi, anh thực sự không có cách nào tự xuống được.
Không lâu sau, đầu hẻm truyền đến một giọng nói đậm chất địa phương.
“Tới rồi đây tới rồi đây, anh đem cho chú một cây thang rất chắc chắn này, chuẩn bị xuống đi nha, đừng sợ đừng sợ.
”Lục Tẫn quay đầu lại, anh nhìn thấy một người đàn ông trung niên điên đang điên cuồng lái xe ba gác chạy qua hướng này, thang ống đập vào má xe từng nhịp trên con đường gập ghềnh.
.
Lâm Yến ngồi trong thùng xe, tay gắt gao nắm chặt mép thùng, như đang sợ chỉ cần cậu buông lỏng tay, người sẽ bay ra khỏi xe, lăn xuống bờ mương.
“Kétt ——”Xe ba bánh phanh gấp ngay dưới gốc cây.
Tay nghề lái lụa của ông chú này thật tốt, chỉ sợ muộn thêm vài giây, Lục Tẫn từ trên cây sẽ được nhờ vào lực tác động lên thân cây mà lộn nhào luôn xuống đất.
Người đàn ông trung niên cứ như vừa hoàn thành sứ mệnh cao cả gì, y hướng Lục Tẫn giơ ngón tay cái lên, “Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt.
”Lục Tẫn sững sờ: “Đại ca anh sao lại…”Người đàn ông xua xua tay: “ Này nha, anh ở gần đây bày sạp hàng bán vài món đồ chơi nhỏ, thằng nhóc này đến hỏi anh nơi nào bán thang, bảo là có người leo lên cây xong không xuống nổi, anh vừa nghe liền biết đó là chú.
”Lục Tẫn: “……”.