Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove]

Môi Kim dính chặt vào môi Kamol.  Chiếc lưỡi nóng bỏng của Kamol đưa vào khoang miệng nhỏ của cậu một cách say mê. Một bàn tay mạnh mẽ đưa lên, kéo tóc Kim về phía sau.  Điều này khiến da đầu của Kim cảm thấy hơi đau. Nhưng cậu cũng cảm thấy một cảm xúc dâng trào.

"Ưmmm… uh" một tiếng rên khàn khàn phát ra từ cổ họng của Kim khi một bàn tay chạm vào ngực và bụng cậu. Kamol say đắm hôn Kim, ngoài miệng cắn chặt môi Kim.

"Chờ một chút" Kamol nói, trước khi ra khỏi bồn tắm.

"Chúng ta sẽ chơi theo cách chúng ta thích" Kamol nói với một nụ cười trước khi nắm lấy cánh tay của Kim và trượt chúng trở lại. Sau đó hắn dùng một chiếc khăn để buộc nó thành một nút. Kim nhìn Kamol với ánh mắt ngọt ngào. Kamol ngồi trên thành bồn nơi có chỗ để đồ. Kim quỳ trong bồn tắm vẫn còn đầy nước ấm.

"Anh định làm gì?" Kim hỏi nhỏ.  Kamol nắm lấy tóc của Kim và kéo nó đến gần cậu nhỏ của mình.

"Cho tôi thêm một chút để tôi cảm thấy tốt hơn. Sau đó, tôi sẽ cho em những gì em muốn" Kamol nói nhỏ.  Tim Kim đập liên hồi. Cả hai tay đều không thể chống đỡ cơ thể hay chạm vào bất cứ thứ gì vì chúng bị trói sau lưng. Kamol nắm tóc Kim để giữ cho đầu Kim ở vị trí thích hợp. Kim nhìn thanh nóng nảy nở của Kamol với khuôn mặt đỏ bừng.

"A" Kim hét lên khi Kamol kéo tóc cậu.

"Làm đi, con yêu*" Kamol nói với nụ cười trên môi. Kim cho phép Kamol kiểm soát mọi thứ. Khi Kamol thả lỏng lực kéo tóc Kim. Kim chồm tới dùng đầu lưỡi non nớt. Nhẹ nhàng chạm vào que nóng của Kamol.

(*Nó tình thú vãi ra)

"A" Kamol rên rỉ thỏa mãn ngay đầu lưỡi của Kim. Chiếc lưỡi nhỏ liếm khắp cây gậy nóng bỏng, kéo qua kéo lại chiều dài của cây gậy nóng bỏng.  Khi thứ nóng bỏng của Kamol đã cứng lại hoàn toàn, Kim ngậm lấy đầu nó.

"Ugh… đau quá, Kamol" Kim hét lên khi Kamol kéo cậu lên một lần nữa.  Ngay cả khi đắm chìm trong sự phấn khích của mình, Kamol không quên những gì hắn muốn và Kim thích.

"Đau, nhưng em không thích sao?" Kamol hỏi, Kim cắn môi, bởi vì cậu không thể phủ nhận cảm giác của chính mình, họ thực sự cảm thấy rất dễ chịu. Kamol giảm bớt căng thẳng một lần nữa. Kim cũng cúi xuống dùng miệng ngậm lại cây gậy nóng hổi của Kamol. Kamol ấn đầu Kim và lần lượt dừng lại. Khiến Kim ngậm lấy cây gậy nóng hổi của Kamol trong miệng.

"Ư ... ư ..." Tiếng rên rỉ vang lên trong cổ họng Kim khi cậu dùng môi mình để di chuyển que nóng của Kamol. Kim thường xuyên khóc thành tiếng mỗi khi Kamol giả vờ kéo tóc Kim.  Khi Kim liếm môi với thanh nóng của Kamol.

"Tốt quá… Đủ rồi, Kim. Tôi không muốn ra ngay bây giờ" Kamol trả lời, trước khi mấp máy môi để vẽ nó ra.  Quỳ trong bồn tắm, Kim nhìn Kamol với đôi mắt run rẩy. Khóe mắt cậu rưng rưng. Kamol cúi xuống hôn nhẹ lên khóe mắt Kim.

"Khuôn mặt của em bây giờ thật gợi tình, em biết không, Kim? Nó khiến tôi muốn làm em khóc nhiều hơn" Kamol nói với vẻ hài lòng.

"Vậy thì làm ơn làm cho tôi khóc thêm chút nữa" Kim khàn giọng cầu xin. Điều này khiến Kamol khá hài lòng. Dáng người mạnh mẽ đứng dậy kéo Kim đến đứng trước gương đối diện với phòng ngủ. Vì cả hai đều không đóng rèm phòng tắm. Kamol đã làm mọi thứ bằng bạo lực. Kamol ấn thân trên của Kim vào gương.  Điều này làm cho vai của Kim, mà cậu ấy đã đặt sau lưng, cảm thấy hơi đau. Kim bị cong hông về phía sau, trước khi được Kamol nhấc lên, một chân của Kim đã được nâng lên.  Điều này khiến Kim phải dựa vào một bên chân của mình. Kim cũng bị đẩy vào tấm kính cho đến khi cậu không thể di chuyển theo ý muốn.

"Oh, oh, oh ... Kamol" Kim gọi Kamol, giọng cậu run rẩy. Kamol dùng cùi chỏ để đẩy người Kim ra và sau đó dùng chính đầu gối của mình để đỡ đôi chân đang giơ lên ​​của Kim. Điều này giúp Kamol có thể rảnh tay để bóp cặp mông tròn trịa của Kim.  Kamol với tay ấn xuống cục xà phòng lỏng gần đó, rồi từ từ xoáy nó quanh ống sống của Kim. Nó đang diễn tả tâm trạng của Kim.

"Ở đây, không quan trọng trước đây em là ai, nhưng bây giờ em chỉ thuộc về tôi" Kamol nói. Bản thân hắn cũng muốn được giải thoát hoàn toàn.  Nhưng trước tiên hắn muốn chơi với cơ thể của Kim nhiều hơn. Kim nuốt khan trong cổ họng. Nhịp tim của cậu rất thất thường, bởi vì cậu không biết Kamol đã đưa một ngón tay nóng hổi vào phía dưới của mình từ lúc nào. Những ngón tay dài vẫn xoắn xuýt như thế này, cho đến khi Kim gần như phát điên lên vì gợn sóng.

"Ahhhh!" Kim kêu lên khi những ngón tay nóng bỏng của Kamol trượt vào phía dưới mà cậu không nhận ra. Nước mắt Kim lại trào ra nơi khóe mắt. Kamol nhếch mép cười trước khi đưa ngón tay nóng hổi ra vào một cách thô bạo. Môi hắn cũng cắn vào vai Kim. Mỗi lần cắn đều để lại dấu vết, Kamol cắn không nhẹ, hắn cắn cho đến khi để lại sẹo và máu chảy ra. Điều này khiến Kim cảm thấy hơi nhột nhạt, mặc dù hơi đau nhưng đó là một cảm giác tốt. Các ngón tay dài nhanh chóng được thêm vào hai và ba. Phía dưới không ngừng ôm chặt lấy những ngón tay nóng bỏng của Kamol.

"Chỉ một ngón tay thôi, đủ chưa Kim?" Kamol giả vờ hỏi. Kim thở hổn hển. Cậu cảm thấy toàn thân tê dại, không thể cử động được. Bên chân chống đỡ run lên.

"Không… không đủ… ah" Kim nói giọng khàn khàn. Kim giật mình khi Kamol nhấn ngón tay mạnh hơn khi cậu đáp lại.

"Vậy bây giờ em muốn gì?" Kamol hỏi lại, hít thở sâu.

"Tôi muốn anh, nào, đưa nó vào ... Ahh," Kim nói, rên rỉ vì tác động của những ngón tay của hắn.

Đền bù...

"Aaaaaaaah!" Kim kêu lên trong phòng tắm khi Kamol rút ngón tay ra và nắm lấy cây gậy nóng hổi của chính mình và đưa nó vào phía dưới của Kim, với một cú đánh cực mạnh cho đến khi Kim kinh hãi, cơn căng thẳng ở bụng dưới của cậu ngay lập tức nổi lên. Kim cảm thấy khó thở.

"Ha" Kamol cười từ phía sau. Kamol sử dụng cánh tay còn lại của mình để đỡ chân Kim đã dựng lên. Điều này khiến Kim có cảm giác nhẹ nhõm giữa người.

*Bốp...ba...*

Cú va chạm vào mông khiến Kim rùng mình trong bụng và chính giữa cơ thể. Phần thân trên của Kim đập mạnh vào gương trong phòng tắm.

"Ah… ah… ah" Kim rên rỉ khi thở hổn hển. Kamol cũng phát ra tiếng gầm gừ từ cổ họng. Sự đau khổ khiến Kim cảm thấy dễ chịu và hưng phấn hơn. Cậu không thể cử động được gì, nó gây ra cho cậu khá nhiều đau khổ.  Kamol cũng có cảm giác ngứa ran ở đầu que nóng của mình, vì nơi tư mật của Kim đã gặm que nóng của Kamol.

"Chết tiệt… để tôi ra một lần trong phòng tắm trước đã, Kim… ah" Kamol nói, khi hắn bắt đầu mất kiểm soát. Thân hình mạnh mẽ đập vào hông Kim một cách không kiểm soát, cho đến khi cơ thể của Kim nứt ra như tấm kính. Kim cũng có cảm giác nhột nhạt nơi đầu ti, mặc dù Kamol chưa chạm vào nó.

*Bốp... Ba... Bốp*

Tiếng thâm nhập càng lúc càng lớn, một lúc sau, cơ thể Kim căng cứng.

"Ahhh" Kim rên rỉ khi tiết ra nước tình yêu của mình. Kamol đánh vào hông cậu vài lần nữa và cơ thể hắn cũng co giật.

"Ahhh" Kamol rên lên vì phấn khích khi hắn xả nước tình vào phía dưới của cơ thể mảnh mai.

Đột ngột...

Kamol không đợi Kim nghỉ ngơi. Hắn rút cây gậy nóng hổi của mình và bế Kim, người vẫn còn vết nước chảy xuống chân, vẫn bị trói từ phòng tắm, rồi đung đưa trở lại giường.

Bùm ...

Sức mạnh của Kamol, mặc dù hơi đau một chút, nhưng Kim cảm thấy tốt. Cậu bị ném úp mặt xuống giường.

"Ugh!" Kim thốt lên khi Kamol theo sau. Cùng với việc hôn lên tóc, Kim còn quay mặt lại để đón nhận một nụ hôn mãnh liệt từ Kamol.

"Hmmm" Kamol gầm lên từ cổ họng khi ham muốn trong cơ thể vẫn còn tồn tại. Cây gậy nóng bỏng của Kamol vẫn đang đẩy mông Kim. Tuy nhiên, không có dấu hiệu cho thấy kích thước đã giảm. Kamol lại quay sang ép Kim nằm ngửa. Hắn di chuyển Kim như một con búp bê, cậu ấy có thể xoay người lại theo ý muốn. Và không phải là Kim không thích những gì Kamol đang làm. Kim cảm thấy lồng ngực mình rung lên vì phấn khích và nhu cầu về sự mãnh liệt này. Cả hai cánh tay của cậu vẫn bị trói sau lưng. Và Kim đang nằm trên tay Kamol, hắn đặt một cái đệm vào hông Kim. Sau đó hắn bế Kim lên và lấy một thứ gì đó trong túi xách của mình. Kim nhìn hắn với một đôi mắt lấp lánh. Kamol nhặt chiếc ruy băng vải dùng để buộc cậu vào giường. Kim không biết Kamol sẽ làm gì.

"Em có thích đau khổ không, Kim?" Kamol cười hỏi, Kim thở hổn hển, cậu không trả lời, nhưng Kamol biết chính xác Kim sẽ trả lời như thế nào.  Kamol thu thập tinh chất của Kim và sử dụng một dải ruy băng vải để buộc chặt lõi của Kim vào các rãnh.

"Oái… đau quá" Kim đột nhiên hét lên bởi vì cậu ấy cảm thấy đau và khó chịu.

"Thật tuyệt phải không?" Kamol nói với một nụ cười hài lòng, cả hai tay Kamol khóa trên hông Kim, hắn nghiêng người về phía giữa cơ thể Kim. Sau đó hắn dùng chiếc lưỡi nóng bỏng của mình chạm nhẹ vào Kim. Kim sợ hãi vì cảm thấy không thoải mái.

"Ồ, Kamol, tôi không thoải mái" Kim nói với giọng run rẩy.

"Chà, tôi muốn em đau khổ, Kim" Kamol nói, trước khi bám vào hông Kim một lần nữa, hắn bắn vào phía dưới của Kim.

"Oooooohhhh…" Hắn đút que nóng của mình vào đó. Vẫn còn nước tình yêu của Kamol trong cậu, nó đã được tiết ra bên trong cơ thể Kim cách đây ít lâu, điều này giúp bôi trơn tốt cho Kim không thể không vặn vẹo.  Khuôn mặt Kim méo mó với vẻ khó chịu sau lưng.

"Ahh… hmm" Kamol rên rỉ nhẹ nhàng cùng với Kim. Kim không thể biết cậu ấy đã lo lắng như thế nào.  Kim cảm thấy căng thẳng vô cùng.  Nước mắt cô bắt đầu trào ra. Cơn đau đớn khiến Kim thở hổn hển. Kamol tiếp tục di chuyển hông của mình không ngừng. Lúc nào cũng nghe thấy tiếng và chạm giòn tan. Kim run lên. Trên người cậu vẫn còn những giọt nước trong veo.

"Giữ tôi lại… Khun Kamol… Ah… Ah… Ugh… Tra tấn" Kim hét lên với giọng run rẩy. Nước mắt bắt đầu chảy dài trên má.

"A ... cầu xin một lần nữa Kim ... Tôi thích nó" Kamol nói với vẻ hài lòng khiến Kim rơi nước mắt. Kim thấy đau khắp vai bởi vì hai tay của cậu ấy vẫn ở sau lưng và sức nặng của hắn đè lên chúng, nhưng nó không dữ dội như bị trói bằng băng dính.

"Khi em khóc, bên dưới đang siết chặt hơn, ah, em có biết ... uh?"  Kamol nói với vẻ rất hài lòng.

"Tôi… tôi… ôm tôi… đau quá… hãy tháo băng ra'' Kim van nài. Kamol tiếp tục đập hông không ngừng. Dù có làm thế nào đi chăng nữa, Kamol vẫn cúi xuống hôn và liếm đi những giọt nước mắt của Kim.

"Khun Kamol ... em ... làm ơn ... em không thể chịu được nữa" Kim cảm thấy hạnh phúc. Nhưng trong niềm hạnh phúc đầy ám ảnh. Kim đã không thể cởi trói cho chính mình.  Khuôn mặt ngọt ngào đầy nước mắt của cậu.

"Tôi sẽ cởi trói cho em. Nhưng trước tiên em phải hứa rằng ... à ... rằng ... Em sẽ là cậu bé tốt của tôi mãi mãi", Kamol nói, xen kẽ với một tiếng rên rỉ. Kim gật đầu ngay. Cơ thể của họ lắc lư vì va chạm.

"Ừ… ừ… ờ… anh sẽ mãi là chàng trai tốt của em, uh" Kim nói. Kamol tháo cuộn băng. Nó khiến Kim cảm thấy như có cái gì đó đang xuyên qua cơ thể mình. Kamol luồn tay dưới lưng Kim và cởi chiếc khăn đang trói tay Kim ra, giải thoát cho Kim. Kim ngay lập tức quàng tay qua cổ Kamol.  Kamol nâng Kim ngồi lên đùi mình.  Kamol dùng một tay để trượt cậu nhỏ của mình một cách đẹp mắt. Kim không thể chịu đựng được, xoay người nhanh chóng vào lòng Kamol mạnh mẽ.

"Gần đến nơi rồi ... Làm tốt lắm Kim ... ohhhhh ..." Kamol rên rỉ đầy thỏa mãn.

"Uhhh… ah… Em không thể chịu đựng được nữa" Kim thốt lên, trước khi thân hình mảnh mai vùi mặt vào bờ vai mạnh mẽ của Kamol. Kamol cũng được thả trở lại cơ thể của Kim.  Hơi nóng trong bụng khiến Kim gần như cạn kiệt sức lực. Cả hai xen kẽ thở hổn hển. Kamol hôn lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Kim. Cơ thể mảnh mai của Kim run lên, cậu đã không cử động trong một thời gian.

"Em kiệt sức rồi hả?" Kamol hỏi nhỏ.  Kim gật đầu nhưng không nói gì.

"Tôi sẽ đưa em trở lại phòng tắm. Sau đó chúng ta có thể đi ngủ" Kamol nói trước khi dẫn Kim vào phòng tắm một lần nữa. Sắp xếp phòng tắm cho hắn và Kim.

Tắm rửa thay quần áo xong, cả hai ôm nhau trên chiếc giường rộng.  Từng chút một, mắt Kim bắt đầu chớp, cậu quá mệt mỏi với cuộc làm tình của họ, cậu quá mệt mỏi vì muốn khóc.

"Chúc ngủ ngon" Kamol nói, nhẹ nhàng hôn lên trán Kim. Thực ra, hắn muốn bắt nạt Kim thêm một lần nữa, nhưng hắn thông cảm cho Kim. Ngày mai họ phải trở lại Bangkok.

"Những giấc mơ ngọt ngào…" Kim nói nhỏ dù cậu đã nhắm mắt lại. Kamol khẽ mỉm cười trước khi chìm vào giấc ngủ, theo sau Kim một cách chậm rãi.

++++++++++++++++++

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Hmm, để tôi mang bữa sáng cho em. Vào phòng ăn đi" Kamol nói, sáng ra thấy Kim bước ra từ phòng tắm với vẻ mặt yếu ớt. Sáng nay Kamol và Kim không xuống ăn sáng với mọi người. Vì Kim dậy muộn nên Kamol đợi ăn với Kim.

"Được rồi" Kim trả lời khi cậu từ từ bước đến để mặc quần áo. Kamol cười nhẹ.

"Thật kỳ lạ, tôi không thấy hôm nay em muốn trốn, hôm qua em đã làm gì với em" Kamol giả vờ hỏi. Kim nhìn hắb ta một chút.

"Anh làm tôi hét lên rồi anh lại làm thế nữa, tôi không giấu được hết'' Kim lẩm bẩm trong lòng, cảm thấy hơi xấu hổ.

"Này, em nói cái gì?"  Kamol nghe thấy, nhưng dám hỏi.

"Đừng nói nữa, đừng hỏi nữa, Khun Kamol."  Kim quay lại với một giọng nghiêm nghị, nhưng không nghiêm trọng như vậy. Cậu đang cố gắng che giấu sự bối rối của mình.

"Này, tôi cảm thấy như chúng ta cần một chiếc giường lớn hơn," Kamol nói một cách thản nhiên.

"Tên điên" Kim nói, không thể không đi vào phòng tắm. Kamol cười nhẹ trong cổ họng. Sau khi Kim thay đồ xong, họ ngồi ăn với Kamol ngoài ban công phòng, vì hôm nay nắng không gắt lắm.

"Hôm nay chúng ta sẽ về nhà cùng nhau?" Kim thản nhiên nói.

"Sao đấy? Em không muốn quay lại hả?", Kamol hỏi.

"Không hẳn. Tôi cảm thấy kỳ lạ, không biết phải nói thế nào. Tôi thức dậy cảm thấy tim mình đập chậm lại. Một phần trái tim tôi muốn ở lại và tôi không muốn quay lại" Kim nói. bởi vì cậu ấy thực sự cảm thấy như vậy.

"Ngủ chưa đủ giấc à? Hay em vẫn còn mệt?" Kamol hỏi, lo ngại rằng các triệu chứng của Kim có thể là do nghỉ ngơi không đủ.

"Tôi không biết" Kim trả lời, thở dài.  Kamol nắm lấy tay Kim và siết nhẹ.

"Nếu em cảm thấy bất cứ điều gì khác, em phải nói với tôi, em nhớ chưa?" Kamol nói với giọng nghiêm túc. Kim gật đầu và cười nhẹ. Sau đó họ ngồi lại và ăn cho đến khi họ no.  Kim đi thu dọn quần áo, đồ đạc vào túi xách để chuẩn bị về nhà. Và cậu ấy cũng cất túi của Kamol.





"Đã kiểm tra hành lý chưa?"  Kamol hỏi mọi người khi họ tập trung trên xe để sẵn sàng quay trở lại Bangkok.

"Rồi ạ" thuộc hạ của Kamol trả lời trước khi lên xe và ngồi xuống như khi họ đến.





"Em bị sao vậy Kim?" Kamol hỏi với giọng khó chịu. Hắn thấy Kim đang nhìn ra khỏi xe với vẻ mặt u ám. Kim quay lại nhìn Kamol với một nụ cười nhẹ.

"Không có gì, tôi chỉ đang nghĩ về điều gì đó" Kim trả lời, trước khi gục đầu vào bờ vai mạnh mẽ của Kamol.  Kim cảm thấy kỳ lạ. Cậu muốn quay trở lại Bangkok, cậu cảm thấy choáng váng, không nói được gì. Khi nói với Kamol về cảm xúc của mình, cậu ấy sợ rằng Kamol sẽ buộc tội Kim quá nhiều.

"Chúng ta có nên đi mua một số thứ cho những người ở nhà không?"  Kamol mời, Kim cười và gật đầu.  Trên đường đi, Kamol dừng chân tại một cửa hàng lưu niệm nổi tiếng.  Mọi người đều mang rất nhiều thứ từ nơi này đến nơi khác. Kamol đã đưa tiền cho Lop để mua quà lưu niệm cho tất cả các thuộc hạ canh giữ ngôi nhà.

"Khun Kamol, ăn thử đi, ngon lắm."  Kim tiến lại gần và chỉ vào miệng Kamol. Kamol mở miệng ăn nó.

"Ừm, ngon thật. Mua đi," Kamol nói, đưa tiền mua cho Kim. Hai người đi mua sắm một lúc rồi ngồi xuống ghế. Sau một lúc, Kom bước qua hơi căng thẳng.

"Uh, thưa sếp. Tôi muốn nói chuyện với sếp một lúc" Kom nói một cách thận trọng khi thấy rằng Kamol đang ngồi với Kim. Kamol nhìn K và quay sang Kim.

"Tôi sẽ quay lại ngay" Kamol nói.

"Anh định nói về công việc? Tại sao hai người không thể nói chuyện ở đây?" Kim hỏi, cảm thấy như cậu ấy muốn biết gần như tất cả các câu chuyện của Kamol.

"Đó là về công việc," Kom trả lời.  Kim đứng lặng một lúc, trước khi gật đầu. Sau đó Kamol đứng dậy và đến nói chuyện với Kom ở xa hơn một chút.

"Là gì?"  Kamol hỏi.

"Sếp tắt điện thoại à?"  Kom hỏi với một giọng nghiêm túc.

"Ừ, thì sao?"!Kamol hỏi.

"Chà… những người bảo vệ ngôi nhà vừa rồi đã gọi cho tôi.  Đó ... trong nhà của chúng ta, chúng ta có một vị khách"  Kom nói với giọng căng thẳng. Lông mày của Kamol nhíu lại.

"Khách? Ai?" Kamol hỏi với giọng nghiêm nghị.





"Khun Daniel," Kom trả lời, khiến Kamol đứng lặng một lúc trước khi nghiến răng nghiến lợi.

"Daniel đến đây một mình, phải không?" Kamol hỏi.

"Người của chúng ta nói rằng ông Daniel đến cùng với 2 vệ sĩ khác, vậy thôi" Kom trả lời, khiến Kamol nhếch mép.

"Này, anh ta chắc đã đến mà không nói với Ivan," Kamol nói.

"Vậy, sếp có định gọi cho ngài Ivan không?"  Kom hỏi.

"Hiện tại Ivan đang tham gia vào việc buôn bán kim cương với người Ả Rập, anh ấy sẽ không trả lời cuộc gọi của bất kỳ ai. Tôi sẽ đợi Ivan làm xong việc vặt. Vậy chúng ta đi nói chuyện với anh ấy sao" Kamol nói với giọng căng thẳng.

"Vậy sếp định làm gì với K'Daniel? Và nếu chúng ta quay trở lại bây giờ, Khun Kim chắc chắn sẽ gặp Daniel" Kom trả lời, Kamol nghĩ về điều đó một chút.

"Chờ một chút, tôi sẽ nhân cơ hội nói với Kim mọi chuyện. Tôi hy vọng Kim hiểu cho tôi" Kamol nói.

"Có lẽ Khun Kim sẽ hiểu. Nhưng còn Daniel thì sao? Anh ấy còn khó hiểu hơn. Tôi sợ rằng Khun Kim sẽ gặp rắc rối", Kom chia sẻ cảm xúc của mình.

(Kim: Chắc xợ)

"Nếu Daniel dám làm phiền Kim, anh ta sẽ không thể thử lần nữa" Kamol nói với giọng nghiêm nghị và quay lại chỗ Kim, lúc này đang ngồi nhìn Kamol và Kom không chớp mắt.  Nhưng cậu ấy không nghe thấy hai người đang nói gì.

"Còn công việc thì sao?" Kim hỏi với giọng nghiêm túc vì cậu thấy cả Kamol và Kom đều có vẻ mặt căng thẳng.

"Không có gì, này Kim, chúng ta có thể ngủ trong căn hộ của em tối nay được không? Em đã không trở lại căn hộ của mình trong một thời gian dài" Kamol nói.

"Sao vậy? Tại sao anh lại rủ tôi đến căn hộ của tôi?"  Kim lo lắng hỏi, và Kamol thở phào nhẹ nhõm.

"Tôi có một vài điều muốn thảo luận với em. Và tôi muốn nói chuyện riêng với em" Kamol nói nhỏ.

"Chúng ta có thể quay lại và nói chuyện tại nhà của anh. Chúng ta có thể nói chuyện trong phòng. Sẽ không có ai làm phiền chúng ta" Kim trả lời.

"Tôi muốn nói chuyện với em trước khi đến nhà" Kamol lại nói, điều này khiến gương mặt của Kim cũng có chút căng thẳng.

"Được rồi," Kim đáp. Bây giờ Kim không dám nói nhiều với Kamol. Bởi vì Kamol cũng bị căng thẳng. Có sự im lặng đột ngột.

Khi mọi người đã hoàn tất, họ được đưa trở lại xe. Ngay khi họ vào Bangkok, trời tối sầm lại và Kamol yêu cầu tài xế đưa họ đến căn hộ của Kim trước.

"Sếp chắc chứ? Sếp sẽ không để tôi ở với sếp chứ?" Kom hỏi lại. Anh ấy đã ra ngoài để đưa Kamol và Kim đến bên xe. Kim bây giờ đang đứng và nói chuyện với Baiboon ở một nơi khác.

"Được rồi, nếu cậu quay lại và Daniel yêu cầu gặp tôi. Nói với anh ta tôi sẽ quay lại vào ngày mai. Nếu cần, hãy gọi vào điện thoại của Kim. Đừng để Daniel biết tôi đang ở đâu" Kamol nói một lần nữa.

"Vâng," Kom trả lời trước khi lên xe, trong khi Kamol đưa Kim về căn hộ chung cư của Kim. Cả Kim và Kamol đều im lặng, không nói gì nhiều.

"Tôi đã lâu không về. Không biết có phải hay không có bụi," Kim giọng điệu nói, bước vào phòng, Kim đem túi đặt ở trong phòng ngủ. Kamol đi theo cậu. Kim vào phòng tắm rửa mặt. Trên đường đi ra ngoài, cậu thấy Kamol đang cầm một chiếc khăn nhỏ đã chuẩn bị sẵn. Bóng dáng cường tráng nhẹ nhàng lau mặt cho Kim. Kim hơi cau mày nhìn Kamol.

''Bây giờ anh có thể nói cho tôi biết được không? Có điều gì muốn nói với tôi không?" Kim nghiêm túc hỏi Kamol thở dài trước khi dẫn Kim đến giường và ngồi ở giường.

"Tôi có một câu chuyện muốn kể với em. Và tôi muốn em hiểu và tin những gì tôi sắp nói" Kamol nói nhỏ.

________

Kim solo trà xanh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui