Tô Mạt thả hạc giấy vỗ cánh lạch bạch bay về phía nhà Văn Huyên. Nói cũng kỳ lạ, trên đường có rất nhiều người đi lại, song không một ai thấy được con hạc giấy bay trên đỉnh đầu họ. Có thể bởi vì phần lớn đều là người bình thường, vì vậy không nhìn thấy được cũng là lý do bình thường thôi. Nếu như ai ai cũng thấy được thì sợ rằng sẽ dẫn đến khủng hoảng rồi. Dù sao việc hạc giấy có thể bay thật sự cũng là chuyện lạ.
Mà lúc này, cô gái áo đỏ Mạc Ly theo sát bên cạnh con hạc, không hề để ý đám người huyên náo xung quanh.
Hình ảnh trở lại buổi sáng.
"Mạc Ly, người hôm nay đến tìm tôi giúp đỡ cần phải đi đến nhà cô ta xử lý một số việc. Đến lúc đó, cô đi thay tôi nhé. Khi đó, tôi sẽ thả hạc giấy dẫn đường, cô đi theo nó là được rồi. Nếu như trên đường có gì, thấy được dấu hiệu của tôi trên hạc giấy, có lẽ sẽ không làm khó dễ cô. Tôi cũng có thể biết tin tức của cô, nếu đến lúc cần tôi ra mặt, tôi sẽ chạy đến." Tô Mạt nhìn Mạc Ly trước mặt, nói nghiêm túc.
"Muốn tôi đi à? Tôi có thể đi được không?" Hiển nhiên Mạc Ly không có lòng tin, hơi bất an.
"Cô còn chưa tin tôi ư? Tôi nói được là được. Nói cho cùng, chuyện này cũng coi như là then chốt của cô, hơn nữa căn nhà mà hôm nay cô đến cũng sẽ có liên quan vô cùng mật thiết đến cô trong tương lai."
Mạc Ly nhìn Tô Mạt, hơi ngạc nhiên với ý nghĩa trong lời nói của cô: "Cô nói là….? Lẽ nào…?"
Tô Mạt nhìn Mạc Ly, "Suỵt. Phật viết, không thể nói, không thể nói. Trong lòng cô đoán ra là được rồi, tôi đã tiết lộ thiên cơ cho cô rồi, những thứ khác phải xem năng lực lý giải của bản thân cô. Được rồi, chúng ta đi thôi."
Bởi vì gần đến tháng cô hồn, dù là ban ngày, trên đường cái cũng sẽ có một số ít âm binh tồn tại, đợi chờ đến tháng cô hồn lúc quỷ môn quan mở cửa ra, để duy trì cân bằng hai giới âm dương. Nhưng bởi vì có hạc giấy mở đường, cho nên dù có nhìn thấy Mạc Ly, chúng cũng sẽ không tiến lên ngăn cản, một đường không hề trở ngại.
Mạc Ly nhanh chóng đi theo hạc giấy nhỏ đi đến dưới lầu nhà Văn Huyên.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, Mạc Ly không làm chậm trễ thời gian, nhanh chóng tìm được căn nhà Văn Huyên ở. Mới vừa đến gần cửa nhà, Mạc Ly đã bị một loại cảm xúc đau khổ sâu sắc bao trùm. Đây là xảy ra chuyện gì, ngay cả mình cũng cảm thấy rất khó chịu.
Mạc Ly chợt lắc đầu, để mình tỉnh táo một chút, sau đó tiến vào trong nhà.
Trong phòng khách trống rỗng, cảm giác này dường như từ phòng ngủ truyền đến. Nếu như vậy, vậy thì tra xét phòng ngủ trước đã.
Càng đến gần phòng ngủ, cảm giác đau khổ này càng mãnh liệt. Mạc Ly đẩy cửa phòng ngủ ra, có một cô gái ngồi trên ban công trong phòng. Mà cô gái nghe thấy tiếng mở cửa, quay đầu lại, nhìn thấy Mạc Ly, dường như cô ta cũng không kinh ngạc lắm. Ngược lại đôi mắt mang theo cảm xúc đau khổ sâu sắc lại thêm một chút cảm xúc vui mừng. Điều này khiến Mạc Ly bất ngờ.
Mạc Ly lẳng lặng quan sát cô gái trước mắt. Cô ta rất đẹp, cũng rất trẻ tuổi, dáng vẻ như chừng hơn hai mươi. Có điều là sự đau khổ hiện ra trên người cô ta khiến Mạc Ly vô cùng hoài nghi.
Tại sao phải đau khổ?
Cô gái để mặc Mạc Ly quan sát mình, giống như đang đợi Mạc Ly cất tiếng.
Mạc Ly nhanh chóng quan sát xong, nhìn chằm chằm vào cô gái hỏi: "Cô thấy tôi cũng không kinh ngạc, có lẽ cũng biết được mục đích tôi đến phải không? Tại sao muốn hù dọa Văn Huyên vậy? Cô ta chính là thai phụ, lẽ nào các người có thù oán sao?"
Cô gái nhìn Mạc Ly hơi nổi giận, khẽ nói: "Tôi không có ý muốn làm hại cô ta, tôi chỉ muốn cô ta giúp tôi thôi. Nếu như muốn làm hại cô ta, cô ta đã sớm chết rồi. Tôi và cô đều là ma. Tôi nghĩ cô không biết rõ lắm. Tôi biết cô đến làm gì, tôi từng đi tìm Tiểu Tô, tôi hi vọng cô ấy có thể giúp tôi. Nhưng cô ấy nói cơ duyên chưa đến, cô ấy cũng không làm được. Hôm nay thấy được cô xuất hiện, tôi nghĩ chuyện này cuối cùng cũng có thể giải quyết rồi. Cuối cùng tôi đã có thể đoạn tụ với người yêu và con của tôi."
Con? Người yêu? Tiểu Tô?
Mạc Ly không nghĩ đến, cô gái thoạt nhìn trẻ tuổi như vậy mà lại đã có con. Có lẽ Tiểu Tô chính là Tô Mạt, bởi vì chỉ có cô nàng kia mới có thể quan tâm đến mấy chuyện ma quỷ vớ vẩn.
Có điều, người yêu và con của cô gái này cuối cùng là ở đâu? Hiện tại Văn Huyên đang mang thai, lẽ nào? Cô ta đang có ý định với Văn Huyên ư?
"Không phải là cô định chim gáy chiếm tổ chim khách (1), muốn lấy thân thể của Văn Huyên chứ?"
(1): Chim gáy rất vụng về, không biết làm tổ, nên thường chiếm tổ chim khách để đẻ trứng, nhờ chim khách ấp hộ.
Cô gái nhìn Mạc Ly, lắc đầu: "Không, tôi không muốn làm hại bất cứ ai. Tôi nói chính là con của tôi, nó bị người ta phong ấn trong căn phòng này, nhưng tôi lại bất lực."
Mạc Ly sửng sốt, "Bị phong ấn? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra chứ? Cô có thể kể với tôi không?"
Cô gái nhìn Mạc Ly, kể ra câu chuyện của mình một cách xa xăm.
Cô gái có một cái tên rất hay, là Tử Ngâm. Bởi vì trong dòng họ chỉ có một mình cô là con gái, vì vậy từ lúc mới ra đời, Tử Ngâm đã được cả dòng họ vô cùng yêu chiều.
Có lẽ bạn sẽ nghi ngờ nhà người khác không phải là vì sinh được con trai mới vui vẻ sao? Tại sao đến chuyện của Tử Ngâm ngược lại thiên vị con gái chứ?
Trên thực tế, trong nhà Tử Ngâm có ba người chú, ông nội và bà nội của cô tổng cộng cũng chỉ có ba đứa con trai này. Nhưng lúc ba người chú sinh đều sinh ra con trai, vì vậy ông bà nội mới hy vọng có cháu gái. Mà Tử Ngâm vừa ra đời, dĩ nhiên cũng nhận được sự quan tâm của tất cả mọi người trong nhà.
Bất kể là bậc bề trên hay là các anh trai đều vô cùng yêu chiều cô bé duy nhất trong dòng họ này. Có thể nói là muốn gì được đó. Mặc kệ là Tử Ngâm muốn gì, trong nhà cũng sẽ nghĩ cách làm được cho cô.
Cứ như vậy, đến khi Tử Ngâm đến tuổi thi đại học, vốn là thành phố cô ở cũng có vài trường đại học, nhưng Tử Ngâm khăng khăng muốn trải nghiệm cuộc sống bên ngoài một chút, vì vậy cô không quan tâm đến người nhà cố gắng phản đối, dự thi vào một trường đại học cách nhà rất xa. Đến cuối cùng, người nhà không lay chuyển được cô, cộng thêm việc Tử Ngâm cũng nhận được giấy báo tuyển sinh của trường đại học, họ cũng đành phải cho cô đi.
Nhưng không nghĩ đến, chuyến đi này của Tử Ngâm lại là bắt đầu một cuộc bi kịch. Nếu như có thể biết trước, có lẽ dù thế nào bọn họ cũng sẽ không để Tử Ngâm đi. Có lúc thật sự không cách nào chống lại được vận mệnh.
Đối với Tử Ngâm lần đầu tiên xa nhà, tất cả đều mới mẻ. Cô cũng giống như bao cô gái khác, ảo tưởng có thể có được một câu truyện tình yêu lãng mạn và tuyệt đẹp ở đại học.
Theo cuộc sống đại học bắt đầu, Tử Ngâm thật đúng là nghênh đón mùa xuân tình yêu của cô. Đối tượng yêu đương với Tử Ngâm chính là nhân vật mưa gió trong trường đại học - Kiều Dật. Ban đầu cô quen anh trong một buổi vũ hội hóa trang của hội học sinh tổ chức.
Ngày đó, Tử Ngâm từ chối rất nhiều người mời mình khiêu vũ, chỉ trốn trong góc phòng uống nước. Lúc nhìn các bạn học cùng khóa và mấy anh chị khóa trên ăn mặc quái dị khiêu vũ trong sàn nhảy, cô đột nhiên cảm giác bụng hơi đau. Không thể nào, Tử Ngâm ca thán trong lòng một tiếng, chuẩn bị rời khỏi đi về phòng ngủ xử lý một chút.
Vừa mới đứng dậy thì không cẩn thận va phải bạn học bên cạnh, lại càng không may chính là Tử Ngâm mang giày cao gót lại vì cú va chạm này mà bị mất thăng bằng. Vào lúc Tử Ngâm sắp ngã xuống, Kiều Dật đã xuất hiện.
Đúng vậy, nội dung vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân cũ rích đã xảy ra trên người bọn họ. Kiều Dật muốn đỡ lấy Tử Ngâm ngã xuống, mà Tử Ngâm cũng bởi vì một loạt động tác nên dẫn đến việc rơi mặt nạ xuống, hiện lên khuôn mặt xinh đẹp.
Câu chuyện tiếp theo không cần tôi nói mọi người cũng đoán được. Đúng vậy, Kiều Dật bắt đầu theo đuổi Tử Ngâm. Mà Tử Ngâm cũng bắt đầu hẹn hò với Kiều Dật trong sự ghen tỵ và tiếng bàn tán của các nữ sinh trong trường.
Trong thoáng chốc, Kiều Dật đã tốt nghiệp. Cũng không như đa số các cặp tình nhân khác, đến khi tốt nghiệp thì mỗi người mỗi ngả. Ngược lại hai người ước hẹn, đợi đến khi Tử Ngâm tốt nghiệp, bọn họ sẽ kết hôn.
Bởi vì ký túc xá trong trường học đều có quy định giờ đóng cửa, mà Kiều Dật vì đã tốt nghiệp, bắt đầu đi làm cho công ty nên tương đối bận rộn. Hai người cũng không cách nào thường xuyên gặp gỡ. Vì vậy hai người bàn bạc, rồi dựa theo cách làm của tình nhân đương thời, quyết định sống chung.
Ban đầu, Tử Ngâm hơi có chút do dự về nguyên nhân nhà ở. Sau đó Kiều Dật nói cho cô biết, cha mẹ đã sớm mua được nhà cho anh, là tòa nhà thương mại mới xây tại khu Nam. Mặc kệ bảo vệ tài sản hay môi trường xanh hóa, hoặc giao thông bên ngoài của khu chung cư đều tốt vô cùng. Ngày mai đúng lúc anh có thời gian, có thể đưa cô đến xem thử.
Ngày hôm sau, Tử Ngâm đi theo Kiều Dật đến nhà anh. Đầu tiên vừa nhìn thấy căn nhà, Tử Ngâm đã thích nơi này.
Vì vậy lúc xế chiều, dưới sự giúp đỡ của Kiều Dật, Tử Ngâm chính thức vào ở trong căn nhà mới của anh, bắt đầu cuộc sống chung của họ. Đôi tình nhân trong thời gian ngọt ngào không nghĩ đến rằng cơn ác mộng sắp bắt đầu mở màn.