Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn FULL


“Rồi bây giờ hai người đến đây để khám bệnh hay để ân ân ái ái?”
Lý Hạo Nam nãy giờ đứng xem cẩu lương của vợ chồng bọn họ đến phát ngấy, bộ hai người không thấy có tên cẩu độc thân đang đứng ở đây sao?
“Đương nhiên là đến khám rồi.” Bạch Phong Thần hắng giọng lấy lại dáng vẻ nghiêm túc.

“Được rồi vậy hai người đi theo tôi.” Lý Hạo Nam cầm theo một tập hồ sơ gì đó rồi dẫn vợ chồng họ đi về hướng khoa phụ sản.

Tiểu Nghiên được đưa vào một căn phòng để thay đồ, trong lúc ấy Bạch Phong Thần cùng vị viện trưởng kia đang cùng nói chuyện.

“Mấy năm không gặp, cậu với con nhỏ em họ kia thế nào rồi?”
“Vẫn như cũ, cô ta vừa mới ra viện thì ngay lập tức về nước để đeo bám tôi.” Hắn không mặn không nhạt nói.

Trong lòng đang thầm suy nghĩ lý do vì sao cô ta lại ra nước ngoài, theo như kết quả do người của hắn tra ra được thì Bạch Thanh Vy đã bay sang Thuỵ Điển thăm Bạch Thanh Phong.

Nhưng đột nhiên cô ta lại rời đi như thế chắc chắn phải có nguyên do, nhưng trước mắt hắn vẫn không thể hiểu được cô ta đang mưu toan cái gì.


Tiểu Nghiên mặc bộ quần áo bệnh nhân để tiện cho quá trình siêu âm thai nhi, sau đó cô với Bạch Phong Thần được đưa tới phòng siêu âm.

Bác sĩ nữ vừa thấy hắn bước vào liền bị hút hồn đến mê người, nhưng sau khi nhìn thấy cô liền thay đổi sắc mặt.

“Đan Tiểu Nghiên, cô nằm lên lên giường đi.” Lý Hạo Nam thấy hai người họ đang rất lúng túng, vì bọn họ là lần đầu đến khám nên anh sẽ ra mặt giúp họ.

Cô nghe theo, nằm trên chiếc giường bệnh vén áo lên để hở cái bụng phẳng lì.

Sau đó vị bác sĩ nữ kia có bôi lên bụng cô một chất gel man mát dùng để giúp đầu dò tiếp xúc chắc chắn với cơ thể.

Bác sĩ bắt đầu đặt đầu dò lên bụng cô, hình ảnh hiển thị trên màn hình kia là những gì trong bụng cô.

Nữ bác sĩ chỉ vào cục máu nhỏ trên màn hình rồi nói “Xin chúc mừng, hai vị chính thức trở thành bố mẹ rồi.”
Bạch Phong Thần với Tiểu Nghiên lúc này đều có trung một tâm trạng hồi hộp đến nín thở, khi nhìn thấy hình ảnh bé con cả hai người họ đều không khỏi nghẹn ngào.

Bác sĩ nhìn tập hồ sơ bệnh án mà trước đấy khi vào phòng thay đồ Tiểu Nghiên có ghi để xem qua, dựa vào hình siêu âm với thông tin mà cô cung cấp lần dụng dâu cuối thì em bé này đã được hơn một tháng.

“Em bé mới được một tháng hơn.

Trong ba tháng tới, hai vị phải hết sức cẩn thận, tránh những đồ ăn không lành mạnh, tránh chuyện vợ chồng…” Nữ bác sĩ kia không ngần ngại nói liệt kê ra những thứ cần tránh trong thai kỳ đầu.

Sau đó hẹn tái cho cô lịch tái siêu âm vào hai tháng sau.

Cả hai người họ đều nghe rất chăm chú những gì bác sĩ chỉ định, mắt vẫn không rời hình ảnh bé con ở trên màn hình.


Tiểu Nghiên được bác sĩ đưa cho tờ giấy siêu âm và hình ảnh siêu âm của bé, tiếp theo sau đấy cô còn bị đưa đi làm một gói khám tổng quát.

Phải gần hai tiếng sau họ mới xong.

“Vất vả cho em rồi.” Bạch Phong Thần tiến đến ôm cô, còn không quên đấm bóp vai cho vợ hắn đỡ mỏi.

“Hai người cứ ở đây ân ái đi, tôi sẽ đi lấy vitamin cùng một số loại thuốc bổ khác.” Lý Hạo Nam kiếm cớ chuồn khỏi đấy, đối với loại cẩu lương như này anh thực sự không muốn lại gần chứ đừng nói muốn xem.

Hai người hạnh phúc thì tốt rồi, nhưng có biết tấm thân già này đã nhiều năm như thế rồi nhưng chưa bao giờ biết hẹn hò nó là như nào.

Thật là trớ trêu đi.

“Em nghe bác sĩ nói gì chưa, trong ba tháng đầu này không được đi lại hay vận động nhiều, vậy nên em cứ ở trên giường nghỉ ngơi cho anh.

Việc của em bây giờ chỉ là ăn với ngủ thôi.” Hắn dặn lại lời vị bác sĩ kia nói.


“Rồi, rồi em biết rồi thưa ông xã đại nhân.” Bình thường thì Tiểu Nghiên sẽ nhảy dựng lên cho hắn một đấm đấy, nhưng nghĩ kỹ lại thì Bạch Phong Thần nói cũng rất đúng.

Tâm trạng của cô ảnh hưởng đến sự phát triển của bé con trong bụng vậy nên cung kính không bằng tuân mệnh.

Cô còn muốn nhân cơ hội nghỉ ở nhà tìm một số thứ mới để học ví dụ như tiếng Pháp,…
“Hay anh sẽ thu xếp đem hết việc của công ty về nhà làm, vừa có thể chăm sóc em vừa đỡ nhớ em.” Đột nhiên hắn nảy ra ý nghĩ rất tuyệt đỉnh, có thể giải quyết tất cả những bất an trong lòng hắn.

“Thôi bớt khùng cho em nhờ, em mang thai chứ có phải bại liệt đâu mà phải chăm sóc đặc biệt như thế chứ.

Đúng là biết cách tạo thêm công việc cho bản thân.”
Cô nhanh chóng dập tắt ngay cái suy nghĩ điên rồ kia đi của hắn, đặc thù công việc của hắn phải duyệt rất nhiều giấy tờ, hồ sơ đủ loại không làm ở công ty đi vác về đây làm gì nữa trời.

Chưa kể Bạch Phong Thần hắn còn phải lên trường nữa, đâu có rảnh rỗi gì mà về nhà phụ cô chứ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận