Thầy Bói Thiên Khẩu


Lời Của Tác Giả


Tác giả: Thiên Bảo


Hôm nay thứ năm ngày 1 tháng 6, quốc tế thiếu nhi. Vào chính ngày này em xin ra một quyết định chính là phong ấn câu truyện “Thầy Bói Thiên Khẩu” này, không vì lý do gì khác mà là vì chính em không hiểu thế nào là tiểu thuyết, không hiểu chính nhân vật mình tạo ra, không biết em đang viết cái gì nữa, đây không phải là điều em muốn.


Càng viết, em càng nhận ra rằng mình không khác gì kiểu học “đối phó” với giáo viên khi còn trên trường lớp, em không muốn viết câu chuyện ngay cả chính mình cũng có cảm giác ràng buộc, em muốn viết một câu chuyện tự do, thoả sức sáng tạo, vì thế em mới chọn nghiệp viết này.



Nhưng giờ đây, em làm cái gì đấy không biết nữa, đây không phải là nhân vật “Thiên Khẩu” theo lý tưởng của em, nó đã dần mất đi cái cốt của mình rồi.


Em là một người tệ hại, là một tác giả viết nên câu chuyện, một thế giới mới cho nhân vật sinh sống và làm việc, được là chính mình. Thế vậy mà em đã nhầm lẫn ai mới là nhân vật chính, cách viết lưa thưa, cố ý kéo dài cho đủ chữ, không liền mạch, xoáy vòng vòng không vào nội tâm, làm mất đi phẩm giá của ông thầy bói và các nhân vật khác,… Suy cho cùng em đang để người đọc một tác phẩm “rác” phải không?


Em không tôn trọng độc giả, cũng không tôn trọng chính nhân vật của mình, em ràng buộc quá nhiều rồi, để cho Thiên Khẩu không có được cái cốt của nó.


Em thật sự xin lỗi, em thật vô trách nhiệm, tệ hại.


Cảm ơn anh quản trị viên đã mời em vào nhóm này, rồi đọc, cho ý kiến, nhiều lần động viên em, bản thân em học được nhiều điều lắm.



Từ những điều mà em học được, em biết rằng mình chưa đủ hành trang, tâm lí vững, trách nhiệm với tác phẩm.


Vậy nên hôm nay, em muốn phong ấn nó (câu chuyện Thầy Bói Thiên Khẩu), em sẽ học, không ngừng trau dồi kiến thức văn, viết lách. Em muốn làm một tác giả thực sự, chứ không phải kiểu nữa vờ như này nữa.


Thật sự xin lỗi anh quản trị viên rất nhiều và cũng cảm ơn anh đã giúp em nhận ra những điều đó, nếu không sau này trên đất thánh văn chương Việt Nam sẽ không thể nào lưu tên em ở đó được.


Em sẽ sớm trở lại giải ấn cho ông thầy bói này, trước hết thì em sẽ học làm một người có trách nhiệm vậy, thành một độc giả có tâm, thành một người viết dũng cảm, và cuối cùng là tác giả xứng với những ai những gì mà mọi người đã giúp em trên quá trình tiếp nhận với nghiệp viết này.


(GIÀ)



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận