Những ngày cực khổ.
- Reng.... Chuông báo hết giờ đã vang lên. Nó vội khoác cặp lên vai liếc ngang liếc dọc ...tính chuồn.
- Bộp... Cậu ở lại đợi thầy Duy Khánh nhé ! - Thuỳ Chi lớp trưởng vỗ vai nó cười cười rồi lên tiếng.
- Áááá... - nó hét toáng lên vì giật mình. Quay lại thì thấy bóng lưng cô nàng lớp trưởng tận dưới sân nên thôi. Nó mon men qua lớp bên cạnh xem lén. Ô, 1 nam 1 nữ đang ôm hôn nhau ...
- Suỵt. Bỏ tay ra cho ta xem trộm cái. - Nó lên tiếng khi nghe ai đó khều khều vào vai nó. 1 bàn tay đặt lên vai nó. Nó vẫn vô tư lấy tay gỡ ra rồi nhòm vào để xem tiếp. Miệng không ngừng càu nhàu.
- Em hèm. - Hắn đứng sau nó khẽ đằng hắng giọng.
- Á, thầy...thầy làm gì ở đây ? - Nó chợt giật nảy mình khi thấy hắn đang đứng phía sau lưng.
- Cái này tôi phải hỏi em mới đúng. Em đang làm gì ở đây. - Hắn hỏi.
- Ơ thì... À, không phải thầy nói có chuyện muốn nói với em xao. Mau vào lớp đi. - Nó ù té chạy thẳng vào lớp. Hắn cũng bước theo.
- Có chuyện gì thì thầy nói nhanh lên. Em còn phải về nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, chăm mẹ, chăm em,... (@@ ...Ở đâu ra thế) - Nó bô bô cái miệng nói.
- Tôi không cần biết em phải làm gì. Cái đầu tiên là em viết bản kiểm điểm về việc ngủ trong lớp. - Hắn ngồi xuống ghế giáo viên oai phong lẫm liệt nói.
- Được rồi. Ngày mai em sẽ photo trước cho thầy 1 trăm bản luôn. Ok. Giờ em về trước. - Nó cũng không vừa. Đáp lại luôn. " Photo 1 trăm bản trước sao ? Cô ta bị điên xao ?" hắn nhìn nó ngờ vực suy nghĩ. Thấy nó sắp về hắn bước ra chặn đường lùi nó vào tường. Khuân mặt cách nhau 20cm ... 10cm ... 5cm. "Anh ta muốn làm gì nhỉ ? Không lẽ ... " trong đầu nó chợt hiện ra cảnh tượng 1 nam 1 nữ khi nãy. Lắc đầu nguầy nguậy nó thấy gương mặt hắn sắp đến gần.