~ Vào lớp nó còn luyên thuyên mắng chửi hắn té tát. Cho tới lúc tiếng chuông báo vào lớp nó mới chịu ngậm miệng.
...Tiết Toán...
- Cả lớp cất sách vở. Lấy giấy ra làm bài kiểm tra 15p cho tôi. - giọng ồm ồm sát thủ của bà cô vang lên khi mới đặt cặp xuống bàn giáo viên. Bà cô liếc qua cả lớp 1 lượt rồi cầm phấn viết 1 vài bài toán nâng cao lên đó. Từ xưa đến nay ai mà không biết bà cô này ghét lớp 11a1.
Nó cầm bút hí hoáy 5p là làm xong. Tính quậy phá không bỏ được. Môi nó khẽ nở thành 1 nụ cười đểu cáng chưa từng thấy. ( rợn hết cả tóc gáy ) lấy từ cặp ra 1 lọ gì đó. Nhìn kỹ thì hóa ra trong đó toàn ...sâu và gián. Con nào con nấy béo núc ních ( @.@ phát khiếp ). Nhân lúc bà cô đi ngang qua nó với tay bỏ con sâu và con gián vào trong cổ áo của bà cô. Nghe nhột nhột mát mát trên cổ, bà cô đưa tay lên sờ thấy mềm mềm đưa xuống.
- Aaaaa,.. Sâu, sâu... - bà cố hét toáng lên tay bóp chặt làm con sâu lòi ruột ra. Và thế là kết liễu đời con sâu. Bà cô chưa hết hoảng sợ thì lại nghe nhột nhột. Tay run run đưa lên thì ra đó là 1 con gián. Bà cô vứt con gián xuống sàn. Chân không ngừng đạp vào con gián xấu số, miệng không ngừng la hét:
- Gián,...gián ...Aaaaa...
Rồi xách cặp phi thẳng ra khỏi lớp.
Cả lớp được 1 trận cười vỡ bụng. Hết thời gian 15p làm bài mà không thấy bà cô đâu. Đành ra kiểm tra 15p mà thành 1 tiết luôn. Còn nó đang xót xa cho số phận của con gián và con sâu khi nãy " Huhu. Em sâu, em gián chị sorry 2 em. Vì bất đắc dĩ nên chị phải ...&%£€$¤#§.... " ( con này khùng)