Như nhìn thấy gì đó ông thầy nhìn ra phía cửa rồi hét lên như trúng số:
-A, Duy Khánh cậu vào đây.
Từ ngoài đi vào là 1 anh chàng rất ư là đẹp trai. Hắn nhìn nó, nó nhìn hắn. 4 mắt chạm vào nhau xoẹt ra tia lửa điện. Mấy chú ruồi, cô muỗi bay ngang qua ngay lập tức trở thành ruồi quay, muỗi chiên giòn, ( Ghê ) Thầy hiệu trưởng khẽ đằng hắng giọng vì ông tưởng 2 người họ nó và hắn bị trúng tiếng sét ái tình ( haiz... Pó tay)
- Em hèm, Duy Khánh đây là Khánh Vy học sinh mới của lớp cậu đấy. -Thầy hiệu trưởng lên tiếng phá tan bầu không khí u ám.
- À, hoá ra em là học sinh của tôi. Tôi là Duy Khánh giáo viên chủ nhiệm lớp em. Rất vui khi lớp có thêm 1 thành viên mới như em. -Hắn khẽ lịch sự nói.
-Dạ, em chào thầy. Em cũng rất vui khi được vào học lớp thầy. - Nó giả bộ niềm nở cũng không kém.
- Reng.... - Tiếng chuông báo vào lớp vang lên inh ỏi.
- Duy Khánh, cậu mau dẫn Khánh Vy về lớp đi. Lát còn vào giờ học nữa. - Thầy hiệu trưởng húng hắng giọng khi thấy nó và hắn lại nhìn nhau trao yêu thương.
- Vâng thưa thầy.- Hắn khẽ lên tiếng rồi đi trước.
- Chào thầy em đi ạ. - nó khẽ cúi đầu rồi lật đật chạy theo hắn. " Bọn trẻ bây giờ đúng thật là ...chả nể mặt người lớn tuổi 1 tý nào cả. " - thầy Hiệu Trưởng khẽ lắc đầu ngán ngẩm khi nó và hắn đi ra. 3p sau
-Aaaaaaa, rắn... rắn...ai cứu tôi... - Tiếng vọng phát ra từ phòng hiệu trưởng. Chả là khi nãy lật tập hồ sơ ông thầy thấy nguyên 1 con rắn đang ẩn lúc nhúc trong đó. Rồi lăn quay ra bất tỉnh. Nó - khi cúi gập người chào ông thầy nó đã thừa cơ hội không ai để ý để con rắn đồ chơi vào đó. ( Ác thật ! )
- Thầy ơi ! Đợi em với !!! - Nó đang í ới gọi hắn. Hắn dừng lại quay ngoắt ra nhìn nó. Rồi lại đi tiếp, lúc lâu không thấy tiếng bước chân của nó phía sau.