Hắn nói bằng thanh âm không thân thiện là mấy.
- Dạ, thưa thầy. - nó nhỏ nhẹ đáp. Rồi bước xuống bàn ngồi gục ngủ luôn. Đang say sưa nó nghe ai đó gọi mình. Hắn đi xuống chỗ nó. Sốck chưa 15p mà nó đã ngủ ngon lành rồi. Trong khi cả trường lớp nào có tiết hắn dạy là đều căng mắt ra để ...ngắm hắn.
- "Cộp cộp cộp" - hắn khẽ lấy tay gõ gõ vào bàn. Trong đầu đang thầm nghĩ " Mình mất vẻ quyến rũ rồi xao ? " Cả lớp đang nhìn nó bằng ánh mắt kỳ dị. Học sinh mới mà thái độ như này đây. Dám ngủ trong lớp, đằng này lại còn là tiết của hoàng tử băng giá nữa chứ. ( nghe má ớn )
- Ưm ưm, không phận sự cấm làm phiền. - nó đáp lại bằng giọng ngái ngủ.
- Huỳnh Ngọc Khánh Vy. - hắn nói bằng thanh âm dịu nhẹ. Nhưng mang rất nhiều tà khí.
- Có biết là phá hoại giấc ngủ của người khác là đáng ghét lắm không hả ? - Nó hét toáng lên, rồi ngẩng đầu xem đứa phá hoại giấc ngủ của nó là ai.
- A, hoá ra là thầy. - Nó cười cười.
- Ngủ ngon không ? - hắn quắc mắt nhìn nó rồi hỏi.
- Tàm tạm thầy. - nó trả lời rồi ngước lên nhìn hắn bằng ánh mắt ngây thơ vô số tội.
Cả lớp được 1 trận cưới nghiêng ngả. Cả trường này ai mà không biết uy danh của thầy Duy Khánh - nghiêm khắc kia chứ. Dù là mới vào hơn 1 tuần. Phen này thì nó chắc chắn sẽ được đì sói trán.
- Cuối giờ ở lại gặp tôi. - hắn nói rồi quay người bước đi.