Thê Chủ Cực Ác - Con Đường Chuộc Ái Năm Phu


“Quỳ xuống.”
Hắn khựng giây lát, cuối cùng vẫn lựa chọn phục tùng.

Hai đầu gối nện trên đất, nam nhân kiên cường tựa núi dễ dàng khuất phục trước mặt nàng.

Nhưng nàng chẳng có chút cao hứng nào, còn tức tối khi chứng kiến dáng vẻ này của hắn là đằng khác.

Nàng híp mắt, lạnh giọng nói: “Ngươi không có lòng tự trọng sao?” Hay vì người trong cung nọ mà hắn cam nguyện làm đến mức này?
Dù quỳ gối nhưng hắn vẫn ngẩng đầu nhìn nàng.

Ánh mắt bình lặng song nóng rực đến mức nàng ngỡ như phòng tuyến trong lòng bị đánh vỡ.

Tốc chiến tốc thắng!
Nhét trường bào vào đai lưng, cởi ống quần bên phải ra, chân phải trần trụi đạp lên trên thùng gỗ, ống quần bên kia theo quán tính buông xuống mắt cá chân trái.

Một đôi chân thon dài trơn láng và chỗ tư mật phơi bày trước mắt hắn không sót gì, cảnh đẹp cách hắn chỉ có một bàn tay.

Hắn đờ người dời tầm mắt xuống, cuối cùng dừng ở giữa hai chân nàng.


“Không ai dạy ngươi lấy lòng nữ nhân thế nào sao?”
Nghe nữ nhân bên trên hỏi, hắn lắc đầu.

Thấy thế, nàng hỏi tiếp: “Ở trong quân doanh chưa thấy qua?”
Hắn có thấy qua.

Bộ dáng trần truồng của nữ nhân, cả bộ dáng hoan ái của các nàng với nam nhân.

Vì vẻ ngoài xấu xí khó ưa nên quân đồng liêu căn bản không xem hắn là nam nhân.

Khi vẫn còn là một tên lính quèn, đám người đó ngang nhiên thảo luận phương diện kia trước mặt hắn, cố ý chia sẻ xuân cung đồ, lấy phản ứng của hắn làm niềm vui, thậm chí ngang ngược sai hắn đi tiếp khách khi đến thanh lâu.

Những tháng ngày sinh hoạt dài đằng đẵng trong quân doanh, từng có vài phụ nhân đói bụng ăn quàng muốn đè hắn ra để tiết dục, nhưng tất cả đều bị hắn đánh cho tơi tả không xuống giường được trong hai ba tháng.

Vài năm sau, chức quan ngày càng lớn nên chẳng còn ai dám vô lễ với hắn.

Các nữ nhân cười trào phúng, các nam nhân khóc thút thít xin tha, cơ thể trần trụi quấn lấy nhau, một mùi tanh thoang thoảng.

Hễ nhắc đến nam nữ giao hoan, ấn tượng của hắn cực kì tệ, nhưng… mọi chuyện đã khác xưa…
Sau đêm đó, hắn cứ như bị yểm bùa, không lúc nào là không hồi tưởng về những chi tiết đã xảy ra.

Mùi thơm cơ thể như có như không trong bóng đêm, từng cái vuốt ve, liếm hôn, từng tiếng thở dốc… còn có hạ thể đâm thọc kịch liệt, cả dư vị cao trào…
Ban ngày nghĩ gì ban đêm sẽ mơ thấy.

Dần dà, nàng thậm chí còn sẽ xuất hiện trong mộng tiếp tục cuộc triền miên cùng hắn.

Tay chân trong mộng được tự do, hắn đè chặt nàng, làm nàng chỉ có thể rên rỉ dưới thân.

Cảnh trong mơ càng có khuynh hướng mất khống chế.

Mỗi khi tỉnh dậy, dưới háng lúc nào cũng cứng như thép.

Từ đó, hắn bắt đầu có thói quen nắm côn thịt thủ dâm hòng nhớ lại tư vị dụ hoặc của cái đêm định mệnh đó.

Hắn xảy ra chuyện gì thế này?
Nữ nhân này thống hận hắn, bị trúng kế buộc phải cưới hắn, còn châm biếm diện mạo xấu xí của hắn trước người ngoài, khiến hắn không muốn dừng chân ở Vân phủ dù chỉ một giây.


Rõ ràng tất cả đều đã là quá khứ, là từng mảnh kí ức xưa cũ xa xôi, nhưng hắn hiểu rõ bản thân hơn ai khác…
E là hắn đã nhập ma rồi.

Ngay cả hiện tại, chỉ đơn giản là nhìn bắp đùi trắng nõn, lông tơ màu đen hơi quăn, hoa môi hé mở, cánh môi đỏ tươi, và hoa hạch nhỏ nhắn giấu bên trong mà hắn đã cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, tim đập thình thịch.

Hắn muốn tiến vào nàng, muốn được cái miệng bên dưới cắn chặt.

Ý niệm trong đầu ngày càng vượt khỏi tầm khống chế, cơ thể mỗi lúc một căng chặt.

Hắn đổi tư thế, đôi tay chống trên mặt đất, mặt hướng tới gần háng nàng.

Nàng không ra lệnh nữa, từ trên cao nhìn xuống hắn, ánh mắt bình tĩnh song không nén khỏi vài phần tò mò.

Hắn biết nàng muốn hắn làm gì, không nữ nhân nào là không thích nam nhân làm thế cả.

Từ góc độ của Vân Lộ, một mĩ nam tráng kiện tứ chi đang chấm đất, cơ bắp hai bên lưng như đồi núi trập trùng, vòng eo gợi cảm, và cái mông đang nhếch cao lên như mời gọi ai đó.

Đây là một nam nhân cao ngạo khiến mọi nữ nhân phải phát cuồng.

Mà người nam nhân gợi cảm đầy mị lực đó giờ phút này đang dùng một tư thế lấy lòng, quỳ gối trước mặt nàng, thay nàng khẩu giao…
Chóp mũi cao thẳng khẽ chạm âm hạch, sau đó đầu lưỡi xẹt nhanh qua môi âm hộ.

Nàng hít sâu một hơi, bắt được búi tóc hắn, lên tiếng nhắc nhở: “Chút nữa ta còn phải ra cửa, không có thời gian chơi với ngươi, nghiêm túc chút.”

Nàng vừa dứt lời, hắn liền vùi cả mặt vào dưới háng nàng, mũi chống xương mu, bắt buộc phải dùng một tay đẩy đùi nàng ra để duy trì hô hấp.

Hắn chẳng kháng nghị gì, chỉ lẳng lặng làm theo ý muốn của nàng, nghiêm túc liếm.

Lần đầu làm loại chuyện này, kĩ xảo căn bản bằng không, liếm loạn xạ, cũng may đầu lưỡi to rộng nên mỗi lần liếm đều mang đến xúc cảm tuyệt vời.

Vả lại hắn trông đẹp mắt như thế, nàng ướt rất nhanh, nhanh hơn so với tưởng tượng.

“Từ từ, nơi vừa rồi… Đi lên một chút, đúng rồi, chính là nơi đó… Dùng lực chút, nhanh hơn chút… A… Thật thoải mái… Ha a…”
Hắn hiếu kì nâng mắt nhìn nàng.

Nàng đang ngửa đầu thở dốc, bộ ngực tròn trịa lắc lư, cổ ngẩng ra vẽ nên một độ cong duyên dáng, hai mắt mơ hồ, môi đỏ khẽ nhếch.

Xem ra nàng rất thoải mái, là do hắn làm.

Tiếng rên sắc tình, là hắn làm nàng thoải mái…
Trái tim đập loạn, đầu lưỡi thần tốc kích thích âm hạch đã sưng đỏ cương cứng; sau đó, ma xui quỷ khiến thế nào mà hắn há mồm ngậm lấy chỗ kia rồi mút mạnh…
“A! Hoắc Cần ngươi…”
Hết chương 45.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận