Kích thích đến quá đột ngột dọa nàng giật mình, cúi đầu đối diện với ánh mắt của Hoắc Cần.
Mắt hắn sáng quắc, như một con báo đen khóa chặt con mồi trong đêm tối.
Liếm mút bên dưới vẫn chưa dừng lại, khoái cảm nhanh chóng nhấn chìm lí trí.
Vân Lộ lắc eo trong vô thức, nhìn qua hệt như đang cưỡi trên mặt hắn.
“A… Sướng quá… Mạnh lên, hút mạnh lên… A… Tốt… Ưm…”
Tới!
Đầu bị đôi tay Vân Lộ dí vào bộ phận sinh dục, Hoắc Cần kêu rên.
Dòng điện tê dại từ âm hạch chạy tán loạn tứ phía với vận tốc ánh sáng, đầu nàng trống rỗng, chân tay run rẩy, đường đi phun dâm thủy ấm nóng xối ướt mặt hắn, hơn phân nửa rơi xuống đất dội ướt cả chân.
Nàng buông hắn ra, dựa vào ván cửa thở hổn hển một hồi lâu mới dần dần khôi phục nhịp thở.
Đến khi lấy lại tinh thần, Hoắc Cần vẫn còn quỳ trên mặt đất nhìn nàng, ánh mắt của loài dã thú, môi đã hơi sưng, tóc tán loạn, dưới mũi là dâm thủy đang nhỏ giọt xuống cổ và ngực.
Thật là sắc tình…
“Xin lỗi, ta…” Lần đầu đối xử với bạn lữ thô lỗ như thế, nàng áy náy kéo hắn đứng lên.
Nhìn hạ thân lồ lộ, tiếng xin lỗi kế tiếp tắc nghẹn nơi cổ họng.
Côn thịt hoàn toàn cương cứng nổi đầy gân xanh, Hoắc Cần vô biểu cảm nhìn chằm chằm nàng.
Nàng nghĩ vĩnh viễn sẽ không bao giờ tập thành thói quen với kích cỡ đáng sợ này.
“Chúng ta kết thúc nhanh lên đi.”
Hoặc là không làm, hoặc đã làm phải làm tới cùng, nàng nắm lấy hung khí, xoay người đối mặt với ván cửa, dẫn đường hắn tiến vào từ sau lưng.
Căn tử bị bắt lấy khiến Hoắc Cần không biết phản ứng ra sao.
Hai người dán sát, nàng nhìn không thấy tình hình phía sau.
Đã thử rất nhiều lần nhưng nàng quá nhỏ còn hắn lại quá lớn, quy đầu trứng gà đặt ở cửa động xoay tròn song vẫn không nhét vào được.
Vân Lộ hơi bực, đang muốn thò tay còn lại ra để hỗ trợ thì hắn đã vỗ bàn tay nàng.
Vì thế, nàng buông lỏng côn thịt đang nóng như phỏng cả tay.
Hắn tiếp tục động tác còn đang dang dở, dùng lực mạnh banh ra hai cánh mông co dãn, nếp nhăn ở cúc huyệt dãn ra, môi âm hộ bị kéo thành một khe hở, lộ ra cửa động nhỏ hẹp đến mức nhìn như không thấy, bọt nước trong suốt phun ra từ chỗ đó.
Chợt nhớ đến hương vị trong miệng vừa nãy, yết hầu Hoắc Cần khô khốc, lòng phát run.
Mông bị người banh rộng từ sau làm nàng khẩn trương, còn có chút thẹn thùng.
Chỉ e đây là lần đầu nàng cảm thấy thẹn thùng.
Đôi tay chống ván cửa, Vân Lộ nhìn xuyên qua những kẽ hở trên tấm ván gỗ để phân tán sự chú ý.
Quy đầu để trước miệng huyệt, bắt đầu tạo áp lực với bên trong.
Nàng thở đều đều theo động tác của hắn, mông bị tách ra với biên độ ngày càng lớn, cửa huyệt đáng thương căng to ra, côn thịt giữ nguyên tốc độ tiến công.
Khi đến cực hạn, miệng huyệt nới rộng lập tức nuốt vào toàn bộ quy đầu.
“A…”
Hai người đồng thời thở hắt ra, mồ hôi đầy đầu.
Vân Lộ nín thở, thụt eo về sau nuốt vào một nửa côn thịt.
“Á!”
Đang đắm chìm trong cảm giác lâng lâng khi quy đầu được bao chặt, bị nàng phản công bất ngờ khiến hắn không kịp trở tay, nhưng theo bản năng vẫn ôm lấy, chẳng biết có phải đang ngăn cản hay không.
Bầu không khí bỗng chốc trở nên xấu hổ.
Làm tình cũng đã được hai lần mà hai người lại xấu hổ thẹn thùng chỉ vì một cái ôm, trình tự có lẽ đã sai ở đâu đó.
“Ngươi… Chắc ngươi biết tiếp theo phải làm gì mà nhỉ?”
Hắn ngây ra như phỗng.
Không ngờ nàng sẽ cho hắn nắm quyền chủ động.
Hắn cứ ngỡ ước vọng xa vời này chỉ xảy ra trong mơ, bởi chưa từng có nữ nhân nào cho phép nam nhân làm như thế, chẳng lẽ hắn còn mơ chưa tỉnh?
Hắn gật đầu bên vai phải nàng rồi buộc chặt lấy hai cánh tay mềm mại.
Lát sau nàng mới phát giác vú phải đang bị xoa nắn, không giống khiêu khích, ngược lại càng giống thái độ tò mò với sinh vật lạ hơn.
Đau nhưng cũng thoải mái…
Nàng tì trán lên tay, nhắm mắt, môi cắn chặt, nhẫn nại với kích thích hắn mang đến.
Bầu ngực phải bị bàn tay to lớn xoa bóp, cộng với cảm giác phình lên giữa hai chân, lòng nàng bỗng bùng lên lòng hiếu thắng kì quái.
Nếu hắn có thể trầm mặc, nàng cũng có thể!
Hoắc Cần nào biết nàng đang suy nghĩ gì, vẻ mặt nghiêm túc, cẩn thận đẩy phần còn lại của côn thịt vào lối đi chật hẹp, đến khi bụng dưới dán lên thịt mông nàng mới thôi.
Tất cả đã được nhét trọn, tầng tầng lớp lớp thịt mềm không ngừng mấp máy co rút hút lấy hắn, vừa thoải mái vừa khó chịu.
Trời ạ!
Hết chương 46.