Vân Lộ không chủ động nhắc đến loạt hành động cầu tử bộc phát của Hoắc Cần với nhóm phu quân.
Nhưng hắn lại không biết nặng nhẹ mà lưu lại vết ân ái trên ngực nàng, người sáng suốt ắt sẽ đoán ra.
Phản ứng của hai vị phu quân khác xa một trời một vực.
Tang Nô đau lòng khi thì liếm khi thì hôn khi thì xoa, khiến nàng đau lòng ngược lại.
Tề Tử Mạch im bặt, nhưng cách ngày sẽ phân phó phòng bếp đổi ba bữa của Hoắc Cần thành chút thuốc dễ thụ thai và hầm thuốc bổ mỗi ngày để hắn nhanh nhanh sinh hài tử rồi cút đi cho khuất mắt.
Không thể không nói, nàng tán đồng cách làm của Tề Tử Mạch.
Để một người nam nhân tràn đầy mị lực đem lòng yêu người khác tại bên người là việc quá nguy hiểm.
Vì thế, bọn họ nhắm một mắt mở một mắt với Hoắc Cần, bao gồm cả nàng.
Sau sự kiện kho hàng, Hoắc Cần bắt đầu thường xuyên xuất hiện vào thời điểm nàng ở một mình.
Sau đó, nàng sẽ tìm nơi không người và cả hai sẽ âm thầm tiến hành quá trình thụ thai.
Kho hàng, phòng vũ khí, thư phòng, thậm chí cả khoảng sân phía sau núi giả…
Bởi thế, hôm nay khi mở cửa xe ngựa, đối diện với hai tròng mắt của báo đen, Vân Lộ đã miễn dịch với nỗi khiếp sợ.
“Thanh Mai, ta muốn ngủ một chút, ngươi đi giúp mã phu lái xe đi.”
Giao việc đâu ra đấy, Vân Lộ trở tay đóng cửa.
Trong chớp mắt Hoắc Cần đã lột sạch bản thân, côn thịt dưới ánh nhìn chăm chú của nàng chậm rãi dựng đứng.
Xe ngựa chầm chậm lăn bánh.
Lịch trình hôm nay là đến ngoại thành thu thuế ruộng, công việc khá nhẹ nhàng, không cần quá nhiều những mánh khóe người lừa ta gạt nên Tề Tử Mạch để nàng tự mình đi xử lí.
Chỉ là không ai nghĩ tới trên đường sẽ xuất hiện thêm một vị khách.
Sự việc tại kho hàng ngoài ý muốn định hình nên cách thức làm việc của Hoắc Cần.
Hắn như một người đệ tử tốt luôn tiến hành theo từng bước một.
Lần nào cũng cởi sạch y phục trước tiên, liếm mãi cho đến khi cao trào ập đến rồi nghe theo tư thế nàng chỉ định mà tiến vào.
Tuy vậy, việc làm nàng mãi không thích ứng được chính là hắn luôn nuốt trọn chất lỏng vào khoang bụng, liếm mút gần như đạt đến trình độ uống nước giải khát.
Dù rất muốn ngăn hắn nhưng nàng lại không có cách nào mở miệng.
Lại một lần nữa, khi đang lười nhác ngâm mình trong dư vị cao trào, nàng bỗng hoàn hồn bởi phát hiện hắn vẫn đang liếm hạ thể chỉ còn đọng một ít nước, mặt nàng đỏ lựng đẩy hắn ngồi vào trên ghế.
Hắn không phản kháng, đôi mắt đen nhánh nhìn nàng chuyên chú.
Ngoại trừ đêm đầu, tiền diễn trở thành một phần không thể thiếu trong quá trình hoan ái.
Liếm huyệt quả thực có thể khiến hắn hưng phấn.
Khi đang say mê liếm láp, dương vật sẽ ngẩng đầu rồi hoàn toàn cương cứng.
Nàng đưa lưng về phía hắn, mông ngồi trên chân hắn, tay vịn đầu gối, nâng mông nhắm ngay ngọc hành thô to, chuẩn bị chậm rãi nuốt vào…
Bỗng, bánh xe lăn qua một ổ gà, toàn bộ thân xe lắc lư một trận, buồng xe truyền đến tiếng vang kì lạ.
Thanh Mai dỏng tai cẩn thận nghe mà chẳng thu được kết quả gì.
Đại khái là nghe lầm đi.
“…”
A! Thật là khó chịu…
Vân Lộ dùng hết sức từ thời cha sinh mẹ đẻ để nhịn xuống tiếng thét chói tai suýt nữa buột miệng thốt ra.
Chấn động bất ngờ làm nàng nháy mắt mất đi thăng bằng, ngồi phịch xuống đùi hắn, phần còn lại bên ngoài của côn thịt cũng một hơi xỏ xuyên qua âm đạo, như là trực tiếp đâm đến dạ dày.
Hoắc Cần cũng chả thoải mái gì cho cam.
Khoảnh khắc xảy ra cú chấn động, hắn đỡ lấy eo nàng, đồng thời bị tiểu huyệt tập kích đột ngột nên côn thịt liền bắn tinh trong run rẩy.
Cả người hắn căng chặt bất động, rất ư là xấu hổ.
Còn nàng lại thở phào nhẹ nhõm, côn thịt mềm đi may ra còn tiếp thu được.
Xe ngựa lộc cộc lăn bánh trên đường đá tương đối bằng phẳng.
Nắm chặt đầu gối hắn, nàng phun ra nuốt vào côn thịt với biên độ nhỏ, tốc độ chậm mà khiêu khích.
Hắn cực kì nhạy cảm, dùng tốc độ sét đánh khôi phục độ cứng và kích cỡ bình thường.
Sau đấy, nàng dừng lại, nắm một bàn tay đang đặt ở bên hông đặt bên miệng mình.
Không cần quá nhiều ngôn ngữ, vài lần làm tình đã dưỡng nên một loại ăn ý kì quái giữa cả hai.
Lập tức, hắn che kín miệng nàng, một tay vòng lấy vòng eo mảnh khảnh, cắn răng thâm nhập lúc sâu lúc cạn trong lối đi chật hẹp.
Quá sướng! Quá kích thích!
Gáy nàng tựa trên bờ vai hắn, âm đạo bị đâm thọc liên tục truyền đến khoái cảm ngất ngây.
Vân Lộ nhịn không được mà banh chân, cong eo làm cho côn thịt dễ dàng cọ đến nơi khiến nàng cao trào.
Lòng bàn tay ngăn hết tất thảy mọi tiếng rên rỉ vụn vặt, nước bọt tiết ra dính trên đó.
Vì là tư thế đưa lưng nên Hoắc Cần không được chiêm ngưỡng biểu cảm của nàng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nỗi hưng phấn toát ra thông qua lòng bàn tay ướt át và hơi thử nóng rực, còn cả thịt non như vô số cái miệng nhỏ đang mấp máy liếm láp côn thịt.
Muốn bắn… Không được, còn chưa đến thời điểm… Hắn muốn làm cho nàng thoải mái hơn nữa…
Côn thịt ra vào lối đi mê người, kéo theo chất lỏng trong suốt ra bên ngoài, tiếng nước đuổi kịp tần suất bánh xe lăn qua phiến đá, chuyển động có quy luật khiến người như phát điên.
Nàng rất muốn nhịn, nhưng không được!
Không một tiếng báo trước, nàng khom lưng, ngón chân ngón tay cuộn lại, tiểu huyệt xoắn chặt côn thịt, run rẩy phun ra sóng triều.
Bước lên xe ngựa, Vân Lộ khóa ngồi trên đùi của Hoắc Cần, bị cắm đến cao trào.
Hết chương 48.