The Day You Went Away

Chap 15:

_ “Thầy ơi, chỗ này làm sao …”

_ “Vầy, như vầy, rồi qua đây, rồi đưa xuống đây, rồi nhân vào, … “

_ “Từ từ thôi thầy, em theo ko kịp …”

_”Học hành cái kiểu gì mà bây giờ bài đơn giản thế này làm ko đc.”

_ “Dạ, em sẽ cố gắng …”

_ “Em tối dạ nó vừa vừa thôi, bài này nhìn công thức, rồi động não tí là ra hướng giải, đừng cái gì cũng thầy, thầy, thầy … Hừ “

… …

Bầu không khí buổi dạy kèm hôm nay có vẻ căng thẳng.


Tôi cũng ko hiểu vì sao lại đem mọi cơn giận xả hết vào Vi …

Sau buổi tối đêm noel, tôi cứ như thằng bờm mất cây quạt mo. Nhìn Vi hưởng thụ trong vòng tay thằng đó, vẻ mặt đầy thoả mãn của thằng đó mà tôi điên cả người. Vi lúc này chưa là gì của tôi cả, đúng, nhưng mà tương lai có thể sẽ là bạn gái. Cho dù ko là bạn gái thì khi nhìn thấy 1 đứa con gái đẹp đc thằng khác ôm ấp, tôi cũng nổi cơn GATO . Mà đan mạch, Vi ơi, sao em có thể dễ dàng lao ra mà ôm trai trước mặt anh chứ …

Hay là anh em ta … Chắc ko đâu, qua nhà Vi có thấy thằng đó bao giờ đâu, mà cũng chẳng nghe Vi đề cập đến.

Đúng là một đôi gian phu dâm phụ …

Tội nghiệp bé Vi, chả hiểu vì sao hôm nay thầy mình lại giận thất thường như vậy …

Cầm trên tay con iphone 2G mới mua, tôi sms cho 2 thằng bạn: “Tối nay nhậu” .

Haizzz, nhắc đến con 2G mới ức. Tối qua về nhà xin papa cho tiền mua cái điện thoại, papa phán ngay câu: “Nhà ko có dư rả con à, ba mẹ làm đầu tất mặt tối cũng chỉ đủ ăn, cuối tháng này còn phải góp tiền mua con Mer để mà còn có phương tiện mà đi lại.” Cuối cùng làm nũng mãi mới cho tiền múc con iphone. Nhà nghèo nó khổ thế đấy, tôi còn chẳng dám cầm con iphone ra đường mà xài, sợ người ta cười vào mặt …

Sau lễ hội noel đầy sống gió, sinh hoạt ở trường diễn ra bình thường. Giáo viên vào lớp lúc thì cười đùa, lúc thì cho bài tập, lúc thì dạy trước chương trình học kì 2. Mà cái điều mà mọi học sinh trong trường, từ lớp 10 đến lớp 12, ai ai cũng thấp thỏm lo âu … đã có điểm thi học kì 1.

_ “Ơ đá con moè, anh văn trên trung bình cmnr … hahaha”

Cầm tờ giấy làm bài trên tay, tôi như ko tin vào mắt mình, 6.5đ, new highest score, new record … … yeah …

Tôi thì chỉ sợ mỗi môn này thôi, giờ này biết mình đậu rồi nên thoải mái hơn ko ít. Ko biết Vi thế nào ??? Moá ơi, môn toán … thôi, tí nữa ra chịu lỗi vậy… haizzz

Giờ ra chơi, như thường lệ, tôi lại ra chỗ ghế đá …

Thật lạ à nha, Vi đang ngồi với con bé nào kia, ủa, là Ngọc Anh. Hai đứa có vẻ cười đùa vui vẻ với nhau. Chà, bỏ thầy rồi hả Vi. Haizz, nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, cái hình ảnh Vi ngồi cùng Ngọc Anh, nói chuyện, đùa giỡn cùng nhau tốt hơn nhiều so với hình ảnh 1 cô gái lẻ loi ngồi nghe nhạc một mình.

Em đã có thêm 1 người bạn tốt nữa rồi đó, Vi ơi, có lẽ hình ảnh 1 nam 1 nữ ngồi cách nhau 1m, 1 cặp tai nghe 2 đứa dùng chung, chiếc bánh snack sẻ chia qua lại sẽ chỉ là những hình ảnh quá khứ, tồn đọng lại trong lòng của riêng mỗi người chúng ta. Ko biết em có nhớ ko chứ thầy thì rất nhớ, những hình ảnh đó sẽ mãi ko phai trong kí ức của thầy. Có lẽ, nhiệm vụ của thầy đến đây đã hết, em hãy tiếp tục bước đi trên con đường của mình … tạm biệt em …


Thôi, đừng nghĩ quẩn nữa Gum à … đừng làm cho đọc giả sửng sốt chứ …

Haizz, xin lỗi mọi người, type nhập tâm quá nên lời văn có đôi chút tiêu cực, nếu ai chưa đọc đoạn trên thì đừng có đọc, mà ai lỡ đọc rồi thì … đọc tiếp đoạn dưới luôn đi.

_ “Chào 2 cô em xinh xắn đáng yêu dịu dàng đẹp đẽ nhí nhảnh ngây thơ trong sáng hiền lành … khụ khụ khụ “ – tôi nói 1 tràng dài quá nên hết hơi.

_ “Gum phải ko ?” – Anh nhìn tôi cười cười.

_ “Thôi đi mà, mình có bạn gái rồi, bạn đừng có hỏi lén info mình nữa ?”

_ “Cậu điên à, ai theo đuổi cậu …”

_ “Tình bĩnh … à bình tĩnh, bình tĩnh nào, đùa thôi” – tôi ra sức bào chữa.

_ “Khúc khích khúc khích ….” – Vi nhìn 2 bọn tôi đùa nhau mà cười .

_ “Trò trật tự, cười cái gì, mấy điểm toán hả, nói… “

_ “4đ thưa thầy “ – Vi nơm nớp lo sợ nhìn tôi.

_ “Thứ 7 biết tay thầy … “ – lấy gì khẽ mông em nó đây, ở dưới nhà có bà mẹ luôn rình mò, lấy tay vỗ thì ko đc rồi, chưa kể con Beck nó lao ra táp phát chết luôn thì bỏ mẹ.


_ “Bắt đầu từ hôm nay thầy sẽ ko ra đây nữa đâu, trò có lo lắng ko?” – tôi nghiêm túc nói .

_ “Sao vậy thầy, em làm gì khiến thầy giận ư ?” – mặt Vi tái mét.

_ “Ko phải vậy, thầy cũng có việc của riêng thầy, ko thể ra đc nữa. Mà em có bạn mới rồi đó, Ngọc Anh nè, sau này phải ra sức vun đắp tình bạn của nhau nghe chưa ?”

_ “Nhưng … nếu muốn gặp thầy thì em phải làm thế nào ?”

“Ten ten tèn tén ten tò tí te …”

Bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên, Vi liền thò tay vào trong túi lấy máy ra.

_ “Đó là số của thầy”

Nói xong tôi cũng quay lưng rồi bước đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận