The Day You Went Away

Chap 30:

_ “Thằng Tuấn đến chưa ? ” – tôi hỏi Khanh.

_ “Chưa, nó vừa nhắn tin cho tao, kêu đến trễ, nói tụi mình cứ lên ăn trước đi”.

_ “Vậy thôi mình cứ lên trước đi thầy …” – Vi nhẹ nhành nói.

….

_ “Sao nó còn chưa đến nữa, tao ăn gần hết cái đùi gà rồi đây này …” – tôi vừa nhai xồm xoàm vừa nói.

_ “Tao cũng ko bik nữa, chắc nó bị kẹt xe … “ – Khanh đáp.

_”Tao đi WC cái …” – chắc có lẽ uống nhiều coca quá nên tôi đành đi giải quyết.

… Rào rào … (tiếng nước rửa tay)


_ “Phù, nhẹ cả người” – tôi nghĩ thầm.

_ “À há …” – một giọng nói bất chợt vang lên.

_”Sao giờ mới đến thằng khốn” – nghe quen tai, quay lại thì bắt gặp thằng Tuấn.

_ “Haizzz, con nhỏ My nó hẹn tao ở cái chỗ xa lắc, đã thế trên đường còn bị kẹt xe nữa…” – Tuấn cười khổ.

_”Thế con My đâu rồi ???” – tôi hỏi.

_”À, đang đứng đợi bên ngoài” – Tuấn đáp.

_ “Uh, đi nhanh lên đi, rồi còn lên đó ăn uống… Tao đứng đây đợi mày …”- tôi giục thằng Tuấn.

… Rào rào …

_”Mày với con Vi sao rồi” – đang rửa tay thì Tuấn chợt hỏi.

_ “Tao cũng chả biết nữa, trên cơ bản thì em ấy ko từ chối tao.” – tôi suy nghĩ rồi nói.

_ “Vậy thì tới luôn đi, mày còn đợi điều gì nữa ??”

_ “Tao vẫn không biết kế tiếp nên làm thế nào nữa”

_ “Tỏ tình …” – Tuấn thờ ơ nhìn tôi nói.

_ “Cảm tình của hai người đến thời điểm mấu chốt nhất, tình cảm khi đã chín muồi mà không có đột phá sẽ lại nhạt dần đi, tích lũy về lượng phải dẫn đến chuyển biến về chất, Mác bảo thế, nếu không cùng với thời gian, cộng thêm sói nhiều thịt ít, rất nhiều chuyện sẽ không thể khống chế được nữa …” – Tuấn vừa vuốt cằm vừa nói.

_ “Ôi cái đệt …” – Tôi tròn xoe mắt nhìn nó, như nhìn một nhà triết học.

_ “Chọn đại một ngày nào đó, sau đó nói “Anh yêu em” hoặc “Làm bạn gái anh nha” chẳng hạn, tao nghĩ thế thôi chứ cũng chưa từng tỏ tình lần nào, hahaha …” – thằng Tuấn cười to.


_ “Noel được ko mày, tao thấy ngày đó có vẻ ổn …” – tôi chợt nảy ra ý tưởng.

_ “Uh, cũng được … À, mà nhắc đến noel tao mới nhớ, mày còn nhớ P&P chứ …” – Tuấn nhìn tôi rồi cười gian.

_ “Nhớ chứ …” – tôi khó hiểu nhìn vẻ mặt của nó.

_ “Năm nay tao được chọn làm trong ban tổ chức … “ – Tuấn nheo nheo con mắt lại.

_ “Ừ, thì sao … có liên quan gì đến chuyện tao tỏ tình với Vi … “ – tôi đơ mặt nhìn nó.

Bầu không khó chợt im ắng, tôi và thằng Tuấn nhìn nhau như 2 thằng điên, tôi suy tư và chợt nghĩ đến một khung cảnh … Trời ơi, đừng nói là …

_ “Có phải mày đang nghĩ cái mà tao đang nghĩ ko ?? “ – thằng Tuấn cười gian.

_ “Uh, tao cũng đang nghĩ, nhưng ko biết cái tao nghĩ có phải là cái mà mày đang nghĩ ko ???” – tôi cũng hỏi lại.

_ “Nói thử xem nào …” – Tuấn nói với tôi.

_ “Mày định gian lận, để cho tao và Vi thành cặp đôi P&P, sau đó tao sẽ hôn Vi và tỏ tình, tao nói có đúng ko ???” – tôi nheo mắt nói.

_ “Ack, chuẩn ko cần chỉnh, nhưng mà khác ở chỗ, tao ko tính ra là mày định hôn Vi trước mặt toàn thể học sinh như thế … “ – Tuấn nghệch mặt ra nhìn tôi.


_ “Ờ ờ, bỏ cái đó đi, tao cũng tham quá nhỉ … hì hì “ – tôi nhe răng.

_ “À, mà mày đừng quên vụ đó nhé …” – tôi chợt nghiêm túc nói.

_ “Hả, vụ gì mày ???” – Tuấn có vẻ căng thẳng.

_ “Vụ cá cược giữa anh em tụi mình, quên rồi sao ???” – tôi gợi ý.

_ “ Cá cược nào thằng này, tao nhớ là trả nợ cho mày hết rồi mà, dkm …” – Tuấn nổi giận.

_ “Oh shit, mày quên thật à … Ko phải anh em mình cá với nhau, tao nếu như cưa đổ em Vi thì mày và Khanh sẽ làm theo yêu cầu của tao, nhớ ra chưa … “ – tôi bình tĩnh giải thích.

_ “… … Oh my god, quên mất vụ đó, sr hén … “ – thằng Tuấn cười lấy lòng tôi.

_ “Ko sao, ko sao, nhớ kĩ điều đó là được … “

Sau đó, tôi và Tuấn ra gặp My, rồi cả 3 cùng lên bàn ăn với mọi người, buổi sinh nhật bữa đó thật vui vẻ, nhưng mà có một người buồn, đó là Tuấn, vì sao … vì nó phải bao hết cả chầu ăn. Chính vì thế, đến tăng 2, tụi tôi nguyện ý cưa đều cho nó đỡ tủi thân …


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận