“ Ầm ”.
Tiếng nổ lớn vang lên dữ dội phát ra từ dưới tầng hầm, Wally Yue đang yên giấc trên chiếc giường cũng vì nó mà bị đánh thức.
Cô hoảng loạn vén chăn chạy ra ngoài xem, một luồng khói đen bốc lên nghi ngút, thân ảnh Mẫu Vương cô mờ ảo bước ra.
Bà mặc bộ đồ màu đen che kín nửa mặt từ trên xuống, chỉ có mái tóc trắng như tuyết của bà là nổi bật ra ngoài.
Wally Yue hơi kinh ngạc nhìn bà, sau đó cô lùi lại nhường đường cho bà đi, cúi mặt xuống gọi thầm:“ Mẫu Vương ”.
Wally Luxirious không nghe cô gọi, lạnh lùng bước qua cô đi thẳng về phía phòng làm việc của mình, cánh cửa gỗ đóng “ Sầm ” lại, bà tiếp tục công việc của mình bên trong đó.
Wally Yue đành yên lặng không phá đám bà ra ngoài chơi.
Cuộc sống của cô bây giờ trở nên thật nhạt nhẽo, cô chẳng có việc gì để làm, kế hoạch cứu Mẫu Vương của cô đã hoàn thành, sức mạnh vốn có của phù thuỷ cũng đã lên tới kịch điểm, tuy rằng vẫn có thể tăng thêm nhưng cô thấy nó không nhất định phải cần thiết nữa, cuộc sống ở hành tinh này vốn bình dị như vậy, chẳng có gì cần tới sức mạnh của cô cả.
Wally Yue lang thang phiêu bạt trong khu rừng tuyết lạnh giá, thỉnh thoảng cô dừng chân nghỉ ngơi trên một tảng đá rồi lại lòng vòng đi tiếp, cứ làm như thế cho đến khi hết một ngày sau đó quay về ngủ.
Cuộc sống của cô bây giờ ngỡ như đang chờ đợi sự chết tới ẵm cô đi cho thoát khỏi cái cảnh âm u chán nản này.
Vài ngày sau trong toà lâu đài liên tục vang lên những tiếng nổ dữ dội từ phòng của Wally Luxirious, dù lởn vởn bên ngoài không quan tâm mấy thì cô cũng có thể đoán ra được Mẫu Vương đang cật công luyện bí pháp mới.
Cũng đúng thôi, bà đã phải chịu đựng nỗi sỉ nhục khi bị T.
Wallz nhốt dưới hầm tối những hơn mười năm, khó lòng bà có thể yên lặng bỏ qua, với tình trạng này e rằng sẽ còn có một cuộc đấu kinh hoàng nữa nổi lên.
Có lẽ chưa tiêu diệt tận gốc G.
Lex Mars với T.
Wallz được thì bà sẽ không dừng lại mất.
Wally Yue đứng bên ngoài phòng bà cách vài thước thở dài ngước nhìn lên mấy ngọn lửa ma chơi với vẻ bất lực, cái cảnh tượng yên bình rồi chém giết này lặp đi lặp lại có lẽ phải tới trăm lần mà chưa có dấu hiệu chấm dứt, nếu được cô rất mong sẽ có một bên chịu thua trước đi cho mọi sự được yên tĩnh lại, dù là phù thuỷ phải chịu thua cũng được.
“ Cạch ”.
Đang mải mê với những dòng suy nghĩ thì cánh cửa phòng Wally Luxirious bất chợt mở ra, bà vẫn mặc bộ đồ đen từ trên xuống dưới chỉ để lộ mỗi đôi mắt vàng sáng chói với mái tóc trắng tuyết, giọng nói bà lạnh như băng hàn ra lệnh:“ Wally Yue, vào phòng ta một chút ”.
Cái cảm giác xa cách với giọng nói vô cảm này thật khiến Wally Yue phải rùng mình sợ hãi, cô thật không hiểu Mẫu Vương cô gọi cô vào làm gì, một dự cảm không lành nó sộc thẳng lên não cô rồi các dây thần kinh trong người như tê liệt, Wally Yue vẫn chôn chân tại chỗ không nhúc nhích tẹo nào, giọng nói vô cảm từ trong căn phòng lại vang lên thúc giục cô:“ Nhanh lên ”.
“ À…vâng ”.
Wally Yue luống cuống đẩy cửa bước vào, căn phòng của Mẫu Vương thật rộng lớn mà cũng thật âm u, mang lại một khí tức ảm đạm tới đáng sợ, xung quanh bốn bức tường toàn là tủ sách với bàn làm việc của bà, ở chính giữa phòng có một cái bàn làm bằng gỗ sạch sẽ, Wally Luxirious đã ngồi sẵn trên ghế chờ cô, bà bắt chéo hai chân, tay chống cằm chăm chú vuốt ve con quạ đen do bà nuôi từ mấy ngàn năm trước, đến bây giờ cô mới cảm thấy hình ảnh này thật quen thuộc, vì ngày trước bà luôn yên lặng ngồi trong phòng vuốt ve vật sủng này như vậy.
“ Ngồi xuống đi ”.
Giọng nói bà vẫn vô cảm và lạnh lùng như trước, Wally Yue liền ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc ghế phía đối diện bà.
Không khí cứ thế rơi vào trạng thái cô đọng, cô ngồi trên ghế như ngồi trên tảng núi gai, Wally Luxiroius vẫn chưa chịu mở miệng nói gì với cô càng khiến Wally Yue cảm thấy bà thật bí ẩn và khó đoán, cái cảm giác nôn nao sợ hãi cứ gặm nhấm vào trong linh hồn hành hạ cô không tha.
“ Khoảng thời gian không có ta ở đây, con sống thế nào ? ”.
Mãi tới lúc này Wally Luxirious mới chịu quay lại liếc ánh mắt nhìn đối diện cô, con quạ đen liền bay lên đậu trên vai trái của bà, ánh mắt nó cũng giương lên sắc bén nhìn cô, càng sợ hơn là đôi mắt vàng phát ánh lửa của bà, nó thực sự rất nguy hiểm và đầy thâm sâu, sâu tới mức nuốt trọn cả con người Wally Yue vào bên trong.
Cô sợ hãi cúi mặt xuống ấp úng nói:“ Rất tốt ạ ! ”.
“ Như thế nào là rất tốt ? ”.
Wally Luxirious cau mày tỏ vẻ khó chịu, bà thực sự không hài lòng chút nào về câu trả lời này của cô.
Wally Yue gáy chảy mồ hôi lạnh, bàn tay cô nắm chặt lấy chiếc váy cúi gằm mặt nhìn đất, cái cảm giác sợ hãi đang bao trùm lấy cô này rốt cuộc là gì, trước đây chưa bao giờ cô cảm thấy sợ như vậy, càng sợ hơn là ánh mắt thâm sâu khó lường kia vẫn đang chằm chằm nhìn cô, cô như con thú tồi tàn thấp kém đứng trước sinh vật thượng đẳng, chỉ có run rẩy và trốn tránh chứ không dám đối mặt.
Thứ mà cô lo nhất lúc này chính là liệu rằng Mẫu Vương có phát hiện ra ngọn lửa dục vọng trong người cô không ?“ Ý con là mọi thứ xung quanh con vẫn rất tốt, con vẫn luyện tập, sức mạnh của con sau mười năm cũng đã tăng lên đáng kể ”.
“ Đừng nhắc chữ mười năm với ta, nghe nó thật khó chịu ”.
Wally Luxirious gằn giọng, trong câu nói của bà mang đầy nộ khí, Wally Yue lại cúi đầu thấp thỏm không dám ngẩng mặt lên.
“ Điều ta muốn hỏi là tại sao con lại ở trong lâu đài của G.
Lex Mars ? ”.
Câu hỏi này thật là một đòn chí mạng đối với Wally Yue, chưa gì mà điều cô sợ cũng đã tới, nó là câu hỏi đã đánh thẳng vào dây thần kinh đang run rẩy sợ hãi của cô, liệu rằng có phải Mẫu Vương đã phát hiện ra điều gì bất thường rồi không ?“ Con…con bị hắn nhốt vào đấy ”.
“ Hửm ? ” – “ Bị nhốt ? ”.
Wally Luxirious lạnh giọng tra vấn.
“ Thân là phủ thuỷ lại bị một tên ma sói nhốt vào lâu đài, thậm trí còn lâu như vậy, thật mất mặt mà ”.
“ Vậy trong thời gian dài ở trong đó, con có thu thập được gì không ? ”.
Wally Yue yên lặng một lát rồi lắc đầu.
“ Không có ”.
“ Hừ, thật vô dụng, vậy ra con bị nhốt không trong đó như một tù nhân hơn là một phù thuỷ hả ? ”.
Cô yên lặng không dám đáp, mãi một lúc sau mới ậm ừ lên tiếng:“ Chẳng phải con ở đó để cứu Mẫu Vương ra sao ? ”.
“ Cứu ? ”.
“ Hừ ”.
Wally Luxirious cười lạnh với vẻ châm chọc.
“ Con nghĩ ta là ai mà cần sự cứu giúp của một phù thuỷ hèn nhát như con, nực cười thật đó ”.
Lần này bị bà khinh thường như vậy Wally Yue chỉ còn cách yên lặng lắng nghe những điều bà nói.
“ Con nghĩ con nói cứu ta để lấy công chuộc tội hay là gì ? Vậy mà còn dám đem chuyện này ra nói với ta, thật là không biết xấu hổ, ta quả thực quá thất vọng về con, vì điều ta mong đợi hơn rằng con ở trong đó ít nhất phải giúp ta trả thù được T.
Wallz hoặc là giết chết G.
Lex Mars vậy mà con còn nói con ở đó để cứu ta ”.
“ Haizz, đáng lẽ ta không nên làm cái thí nghiệm dở hơi đó mà ”.
Wally Luxirious lắc lắc đầu với vẻ bất lực, sau đó bà lại đưa tay lên vuốt ve con quạ thân yêu của bà.
Wally Yue thì yên lặng ngồi đối diện bà vẫn không dám ngẩng đầu lên nhìn, cô đã sợ hãi tới đơ người luôn rồi, người ngồi trước mặt cô quả thật khí thế không tầm thường, cô chẳng còn nhận ra đây là Mẫu Vương đã từng một thời nuôi dạy cô nữa, mà giống một ác ma hơn, đúng rồi, chính là một ác ma trỗi dậy.
“ Ngẩng mặt lên ”.
Wally Luxirious lạnh giọng ra lệnh, câu nói khiến Wally Yue rùng mình, lưng cô lạnh buốt như có hàn khí thổi vào, Wally Yue chậm rãi ngẩng mặt lên, ngay lập tức bắt gặp ánh mắt sắc bén của Mẫu Vương đang nhìn chằm chằm cô, đôi mắt bà bất động không chớp, như một cái giếng sâu đang ăn sâu vào linh hồn cô, Wally Yue không dám cử động, mồ hôi không ngừng tứa ra sau lưng, ánh mắt này thật đáng sợ.
Wally Luxirious nhìn cô một hồi lâu, cuối cùng bà cau mày nhíu mắt lại, đôi mắt bà từ màu đen sáng chói chuyển dần sang màu đen vô hồn, một màu đen như cái hố ăn trùm lấy cô, Wally Yue lập tức bất động, cô sợ hãi, cô muốn đứng lên chạy ngay ra khỏi căn phòng rùng rợn này nhưng cơ thể lại không nghe theo điều khiển của cô, cứng đơ ngồi yên một chỗ, tới một giọt mồ hôi chảy xuống cũng phải ngưng đọng.
Nhưng rất nhanh thôi đôi mắt ấy lại chuyển thành màu vàng sáng chói như ban đầu, Wally Yue cử động lại được, cô vẫn chưa khỏi rùng mình bởi cái cảm giác ớn lạnh hồi nãy, cô sợ hãi ngước lên nhìn Mẫu Vương của mình, chỉ thấy bà đứng lên, sau đó cười lạnh quay lưng về phía cô, trên mặt bà vẫn chẳng có chút biểu hiện gì thay đổi nhưng giọng nói lại mang một hàm ý hết sức sâu sắc và khó đoán.
“ Wally Yue, con nghĩ con có thể giấu được ta ư ? Và liệu rằng giấu được bao lâu ? Con cho rằng ta không nhận ra sao ? Con thật ngây thơ quá mà ”.
Bà yên lặng một lúc rồi nói tiếp:“ Ta đã sớm đoán được rằng nếu con ở trong đó lâu như vậy chắc chắn sẽ biến thành bộ dạng này và quả thật đã biến thành.
Thật nực cười mà, ta đã chế tạo ra cái giống gì đây, trước đây tới một lần con cũng chưa bao giờ làm ta hài lòng, vậy mà bây giờ lại càng làm ta thất vọng hơn.
Wally Yue, ta thực sự rất thất vọng về con, rất thất vọng, vì con hèn nhát, con yếu đuối, con nhu nhược, đây vốn dĩ là những từ không nên tồn tại trong từ điển của phù thuỷ chúng ta, vậy mà con lại ôm hết nó, thậm trí con còn không có mạnh mẽ, không bản lĩnh, không gan dạ, con nghĩ coi, con như vậy có đáng là con ta không ? Tại sao con sống với ta mà không thừa hưởng được chút bản lĩnh của ta chứ, dù chỉ là một chút thôi cũng không được sao ? Wally Yue, ta quá thất vọng về con, con…ra ngoài đi, lập tức cút ngay ra ngoài cho ta ”.
Ban đầu bà còn dùng lời lẽ âm u mê hoặc, nhưng tới phút cuối Wally Luxirious lại gằn giọng từng câu từng chữ một đuổi cô đi.
Wally Yue rùng mình sợ hãi, quả nhiên, quả nhiên là bà đã sớm đoán ra được ngọn lửa dục vọng tồn tại trong người cô, cô cũng thật là ngây thơ khi cho rằng mình có thể giấu diếm được bà lâu hơn chút nữa mà.
“ Mẫu Vương….
”.
Wally Yue không cam lòng gọi khẽ, nhưng chưa kịp nói tiếp bà đã cáu giận ngắt lời.
“ Đừng có gọi ta là Mẫu Vương, lập tức cút ngay cho ta, từ giờ đừng để ta nhìn thấy con nữa, đồ nghiệt chướng ”.
Wally Yue không dám tin vào tai những gì mình vừa nghe, đây là Mẫu Vương của cô ư ? Không, không thể nào, Mẫu Vương cô không thể nào là người như vậy, bà trước đây luôn yêu thương và dịu dàng với cô, dù có phải quay lưng với tất cả bà cũng không bao giờ quay lưng với cô, vậy mà….
“ Mẫu Vương….
”.
Wally Yue không cam lòng gọi lại một tiếng nữa.
“ Xoẹt ”.
“ Á ”.
Wally Luxirious không chút nhân nhượng hạ tia sét vàng chói đánh xuống thẳng vào người cô, Wally Yue ăn chọn một chưởng của Mẫu Vương, hai chân cô liền mềm nhũn khuỵ xuống.
“ Ta nói con không hiểu đúng không ? Ta không muốn nhìn thấy con, lập tức cút ngay ra ngoài cho ta, đừng để ta phải tận tay giết con con mới chịu cuốn xác ôm hồn rời đi ”.
Bà ngoảnh mặt lại nhìn cô, đôi mắt vàng chói mang đầy sát khí và sự phẫn nộ, bà trừng to đôi mắt ra lệnh.
Wally Yue nằm dưới đất run rẩy ngước mắt lên nhìn bà, khoé mắt ướt át nước, cuối cùng cô đành phải đứng lên rời đi, nếu cô còn mặt dày ở lại chắc chỉ chọc giận bà thêm cũng nên.
Mấy ngày sau đó liên tục cô gặp Wally Luxirious trong lâu đài nhưng bà đến một cái liếc nhìn cô cũng không thèm mà chỉ lạnh lùng đi qua.
Wally Yue lại chẳng dám làm lớn chuyện, cô yên lặng ngồi trong phòng chờ đợi từng ngày qua đi.
Tại lâu đài của G.
Lex Mars“ Đại Vương, Wally Yue bị phát hiện rồi ạ ! Hiện tại Wally Luxirious đã không còn quan tâm cô ta nữa, thậm trí hôm trước bà ta còn dùng sét định giết chết cô ta ”.
G.
Lex Mars nghe T.
Wallz báo cáo không chút phản ứng mà vẫn yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
T.
Wallz lại thở dài nói tiếp.
“ Đại Vương, mọi chuyện đã thành ra như vậy rồi sao ngài còn không đi cướp cô ta về ”.
G.
Lex Mars lắc đầu tỏ vẻ bất lực.
“ Giờ chưa phải lúc ”.
“ … ”.
.