Liên Đống Phương thấy lão phu nhân không có đáp lời đề nghị của mình, cẩn thận hỏi: "Nương, hài nhi đề nghị như vậy có chỗ nào không ổn. Nếu người thấy làm vậy không thỏa, vậy nương yêu mến hài tử nào liền để người đó đến bên người là được rồi!"
Thâm tâm của Nguyệt Doanh nghe được cảm thấy thực thất vọng.
Sự việc lại phong hồi lộ chuyển. Lão phu nhân nghe lời nói của đại lão gia xong, tuy rằng sắc mặt bà không hề giãn ra, nhưng cũng đáp lời nói: " Lão đại, nếu con đã nghĩ Nguyệt Doanh là lựa chọn tốt nhất. Vậy liền chọn Nguyệt Doanh đi!"
Nguyệt Doanh vui mừng đến nỗi trong thoáng chốc cũng đã quên che giấu đi sắc mặt, xoay người sang phía lão phu nhân phúc thân, nói: "Vâng, tổ mẫu."
Sắc mặt của Mạc thị hơi đen đi một chút. Mà ngược lại Trần di nương bên cạnh trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng, lão phu nhân cất nhắc đại cô nương như thế, đối với nàng ta mà nói không còn gì có thể tốt hơn được nữa.
Thái độ trên mặt của Nguyệt Băng lại là không có gì đáng kể, thứ nhất là do nàng không biết sóng ngầm trong phòng, thứ hai chính nàng cũng chắc chắn chọn ai đều sẽ không chọn nàng. Nguyệt Hoàn lại lộ gương mặt u mê mơ hồ, dường như nàng không nghe được lời nói cuả mọi người trong phòng.
Người duy nhất trong xem một trận phong ba sóng cả cũng không sợ hãi chính là Nguyệt Dao. Ngay từ đầu nàng đã không cho rằng lão phu nhân sẽ chọn nàng. Nguyên nhân rất đơn giản, nếu thật lòng muốn nuôi nàng thì lúc ban đầu nàng vừa trở về kinh thành đã mang đến bên cạnh rồi. Chứ không phải là buông tay để mặc cho Mạc thị tùy ý thu xếp đưa nàng đến ở trong viện cũ của phụ thân. Hiện tại nàng còn muốn chỉ dạy cho Chính ca nhi, vậy lại càng không có chuyện chọn nàng.
Mọi người nói nói cười cười một hồi lâu, lão phu nhân phất phất tay một cái: "Ta thấy mệt mỏi, tất cả giải tán đi!"
Nguyệt Dao trở lại Lan Khê Viên. Chính ca nhi thấp thỏm kéo tay của Nguyệt Dao thủ thỉ: "Tỷ tỷ, có phải bá phụ không thích đệ hay không ? Tỷ tỷ, có phải là đệ làm cho người mất thể diện."
Chính ca nhi chuyển đến Lan Khê Viên sống, cũng đã hơn nửa tháng. Hơn nửa tháng này, Nguyệt Dao vẫn luôn một mực dựa theo phân phócủa Đường đại phu chọn nhiều thứ tốt cho Đình Chính bồi bổ thân thể. Hiện tại khí sắc của Đình Chính đã tiêu thuyết hớn trước rất nhiều, mấu chốt là dung mạo, đến cả Nguyệt Dao nhìn vào cũng thấy rầu rỉ. Ngũ quan của Nguyệt Dao và Đình Chính tương đối giống nhau, cả hai đều thực xinh đẹp, tinh tế tỉ mỉ, thế nhưng nươi thêm nửa tháng này nuôi mới phát hiện được, da dẻ của Đình Chính nhẵn nhụi trắng nõn thật như dương chi bạch ngọc. Lại hợp với một đôi nhãn thần hoa đào trong suốt long lanh ngập nước, hài tử mới chỉ năm tuổi đã xinh đẹp như vậy, sau này lớn lên còn không biết sẽ thành cái dáng vẻ yêu nghiệt gì nữa!
Mặc dù nói nam tử muốn nhập sĩ đồ cũng cần phải có một bộ tướng mạo bề ngoài tốt. Thế nhưng dung mạo đẹp quá mức thì lại là họa chứ không phải là phúc a, Nguyệt Dao lâm mình vào ưu tư. Khụ, may mắn duy nhất lúc này đó chính là Chính ca nhi là một nam hài tử, không phải là nữ hài tử a. Nhưng mà ̣nếu là nữ hài tử, vậy chí ít còn có thể giấu hắn ở trong nhà, còn nam hài tử, khụ, Nguyệt Dao buồn bực đến nỗi muốn đánh vỡ đầu luôn rồi.
Nguyệt Dao cuối người ngồi xuống, nhẹ nhàng sờ trán Đình Chính mà cười nói: "Không có đâu, không phải đại bá không thích đệ, chỉ là đại bá trước nay vẫn luôn là người nghiêm cẩn, Chính ca nhi không cần để việc này ở trong lòng. Thật sự là hôm nay Đình Chính, đệ ứng đối rất tốt, tỷ tỷ nhìn mà thật cao hứng."
Chính ca nhi không dám tin mà hỏi lại: "Có thật không, tỷ tỷ?" Hắn cảm giác được trong ánh mắt đại bá nhìn hắn có đầy vẻ chán ghét. Mà những người còn lại ở trong phòng cũng không thích hắn.
Tiểu hài tử đều hết sức nhạy cảm, đặc biệt là hài tử như Chính ca nhi, hắn vẫn luôn bị người khác lơ là bỏ qua. Thế nên tính tình lại càng nhạy cảm hơn.
Nguyệt Dao suy nghĩ thêm một chút, rốt cuộc cũng nói: "Bá phụ có thích đệ hay không Chính ca nhi cũng không cần phải khẩn trương hay xoắn xuýt gì cả. Đệ phải nhớ thật kỹ, mặc kệ Chính ca nhi cái dạng gì tỷ tỷ đều thích là được."
Lúc này nét mặt Chính ca nhi mới lộ ra nụ cười. Bá phụ đối với hắn mà nói đó ;là người thực xa lạ, cái hắn sợ nhất chính là tỷ tỷ sẽ không thích hắn nữa. Nguyệt Dao để cho Chính ca nhi trở về thư phòng tiếp tục chăm chỉ học tập.
Nàng tự mình trở về tiểu ốc của mình ngồi trên tháp mỹ nhân. Hoa Lôi bưng nước vào phòng, cho Nguyệt Dao rửa tay, lại đem áo khoác thay đổi một lượt.