Thế Gia 2


Nguyệt Dao ở trước sàng mà suy nghĩ hành động hôm nay của tổ mẫu là có cái ẩn ý gì. Tổ mẫu chắc chắn không làm việc vô duyên vô cớ như vậy. Nàng hiện tại không phát hiện ra điều gì đáng chú ý, nhưng cũng có thể từ từ suy nghĩ, chậm rãi mà học tập.
Qua một hồi lâu, nàng vẫn không thể suy nghĩ rõ ràng được vấn đề gì. Đành cho người gọi Đặng ma ma tới, nói rõ mọi thứ với bà bảo bà xem xét cặn kẽ xem có gì đáng ngờ trong này không rồi cho nàng một cái ý kiến.
Đặng ma ma nghe vậy cũng cười nói: "Nếu lão nô không có đoán sai, hẳn là ngay từ đầu lão phu nhân đã chọn trúng đại cô nương rồi. Sở dĩ người còn nói ra như vậy, cũng chỉ là đi làm biểu trưng ra một chút mà thôi." Nói xong, liền bưng bát trà sâm Xảo Lan vừa đưa vào cho Nguyệt Dao: "Tiểu thư, người trước tiên uống thứ này đi! Cứ suy nghĩ như vậy sẽ dễ làm hao tổn tinh thần của mình."

Nguyệt Dao nhìn cái bát đựng trà sâm trong tay Đặng ma ma, phía ngoài chạm trổ đồ án Diên Vĩ Lan, nó là một cái ngọc oản (chén ngọc). Cái ngọc oản này cũng là cái mà thân nương của nàng thích nhất.
Đặng ma ma bắt gặp thần tình bi thương trên mặt của Nguyệt Dao, bèn đứng ở bên cạnh mà khuyên nhủ: "Tiểu thư nếu phu nhân có linh thiêng lại nhìn thấy tiểu thư mỗi ngày đều vì người mà đau buồn như vậy, người có ở dưới cửu tuyền cũng khó lòng thanh thản mà nghỉ ngơi rồi."
Nguyệt Dao gật đầu, dùng thìa sứ trắng khuấy động một lát. Múc một thìa lên, húp thử một cái. Độ ấm rất vừa vặn. Chỉ vài hớp đã uống xong bát súp. Buông chén xuống hỏi: "Có cho người mang sang cho Chính ca nhi dùng chưa."
Đặng ma ma vừa cười vừa nói: "Có, thưa tiểu thư, chỗ nào có thể thiếu phần của Chính thiếu gia."
Nguyệt Dao đối với việc làm của Đặng ma ma, nàng thực cảm thấy yên tâm. Chính ca nhi và nàng sống nương tựa lẫn nhau, tương lai sau này nàng còn phải dựa vào Chính ca nhi. Trong lòng Đặng ma ma tất nhiên cũng rõ ràng, bà sẽ không bạc đãi Chính ca nhi.
Nguyệt Dao bình tĩnh lại liền nói: "Ma ma, vì cớ gì mà người lại cho rằng tổ mẫu đã muốn chọn đại tỷ ngay từ đầu. Cho dù người có đưa đại tỷ tới bên người thì có thể như thế nào? Lẽ nào đại tỷ lại có thể kiềm chế Mạc thị được sao. Cứ coi như tổ mẫu có ý muốn cất nhắc Trần di nương đi. Thế nhưng Liên gia chúng ta lại chính là thư hương môn đệ thế gia, không có khả năng xảy ra chuyện ái thiếp diệt thê chút nào."

Nếu thật sự có kiềm chế được, vậy cũng thành chuyện cười cho thiên hạ rồi. Tại Liên gia, một cái thứ nữ đem so với đích trưởng nữ mà nói, đó là kém xa không biết mấy cái cấp bậc nữa, lại dám khiêu khích đương gia chủ mẫu như vậy chỉ có thể chết thảm hại hơn nữa mà thôi. Hơn nữa nhân duyên hôn sự của đại tiểu thư còn bị bóp chặt ở trong tay Mạc thị. Trừ phi Liên Nguyệt Doanh cảm thấy mình sống đủ rồi mới dám cùng Mạc thị đối nghịch. Đời trước kết cục của Nguyệt Doanh cũng không tốt, chắc là bị Trần di nương liên lụy.
Đặng ma ma gặp Nguyệt Dao phản ứng nhạy bén như vậy thực vui mừng: "Tiểu thư, lão phu nhân nhất cử này là có ý cất nhắc đại tiểu thư, cất nhắc Trần di nương. Nhưng mà không liên quan gì đến chuyện ái thiếp diệt thê."
Nguyệt Dao không hiểu.
Đặng ma ma nói: "Lão phu nhân làm vậy là muốn áp chế Mạc thị tạm thời mà thôi. Hiện tại đại thiếu gia đã mười lăm tuổi, sang năm thi xuân cũng sẽ có kết quả. Nếu ngài ấy đỗ Tiến sĩ, liền có thể tìm được một mối hôn sự tốt. Đến lúc đó, đợi đại thiếu nãi nãi qua của, lão phu nhân lại đem gia vụ trong phủ giao cho đại thiếu nãi nãi quản lý. Mạc thị coi như có là thân bà bà cũng không thể làm gì thái quá được." Nếu bà suy đoán không sai, lão phu nhân nhất định sẽ lựa chọn một tôn tức phụ lợi hại. Còn nếu Mạc thị không nguyện ý giao quyền quản sự ra, vậy thì bà tức đấu, như thế cũng tốt.

Nguyệt Dao lại cho rằng Đặng ma ma nghĩ như vậy thật sự … quá ngây thơ. Làm tức phụ đâu có thể áp chế được bà bà. Nếu như đó là cái người dùng nhu hòa mềm mại để hoàn thành, mà Mạc thị vốn là một cái độc phụ, có cái gì mà bà ta không làm được. Chỉ cần dùng một cái thân phận bà bà là có thể đem đại thiếu nãi nãi tương lai đè ép tới mức không còn lời gì có thể nói.
Nguyệt Dao nhịn không được hồi tưởng lại chuyện của đại thiếu gia Liên Đình Lễ. Liên Đình Lễ sang năm khoa cử khảo trúng nhị giáp, sau đó lại đánh hôn sự với Bành gia đích thứ trưởng nữ của Lại bộ Tả thị lang Bành đại nhân. Tổ tiên Bành gia là nông hộ, phụ thân Bành đại nhân cũng chỉ là một cử tử. Nội tình gia tộc không có thâm sâu như Liên gia. Đương nhiên, nếu không phải bản thân đại đường ca Đình Lễ xuất sắc được Bành đại nhân coi trọng, cho dù huynh ấy có xuất thân mấy đời thư hương môn đệ đi nữa, nhân gia Bành gia cũng chướng mắt.
Bành thị lại là ôn nhu trang nhã, bởi vì nàng ta không phải là đích trưởng trưởng nữ, thế nên phương thức giáo dưỡng cũng không giống nhau, tính tình nàng ấy lại hàm chứa một cổ ngây thơ, kiều hàm. Bởi vì có bối cảnh cứng rắn, con đường làm quan của đại đường ca còn phải nhờ cậy nhiều vào Bành gia. Cho nên, Bành thị cùng chưa từng diễn trò với Mạc thị, mà ngược lại bà mẫu tức phụ đều chung sống vui vẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận