''Một cái mạng quèn của một người phụ nữ vô lại...Thật không đáng để đích thân tôi ra tay. Nhưng bà biết không? Chính cái ngày ông ta đưa bà về căn nhà đó tôi đã biết thân phận thật của bà. Muốn trở thành người thừa kế chủ tịch tập đoàn CIA mà nghĩ dễ lắm sao? Ông ấy đánh đổi tình cảm còn tôi đánh đổi cả tuổi thơ của mình. Còn bà? Tài thì không có chỉ có nhan sắc tầm trung chỉ một bước thăng hoa tiến lên tới chứ Bộ trưởng Bộ tài chính nhờ ông ấy chống lưng?''-Cậu nhìn khuôn mặt nhợt nhạt tái mép của bà ta bắt đầu tâm sự 'câu chuyện' của mình.
''Hahaa...Đó là do ba mày ngu mới tin tao!? Yêu ông ta ư? Ông ta nghĩ ông ta có cửa sao!!??''-Danh Thanh Linh kìm đau đớn cười thật to.
Cánh cửa bật ra, một người đàn ông uy nghiệm chững chạc đi vào. Đáng lẽ ra ông ta sẽ vô cùng đau lòng khi nhìn thấy Danh Thanh Linh sống dở chết dở như vậy. Nhưng sau khi nghe những lời bà ta nói, ông ta đã hoàn toàn thức tỉnh khỏi mộng tình uyên ương của mình và ta. Đúng, ông ta chính là ba cậu, Lâm Thanh Hải!
Danh Thanh Linh cố gắng nhìn thật kĩ gương mặt người đàn ông trung niên kia không khỏi hối hận. Nếu bà ta không nói ra những lời đó thì chẳng phải ông ấy sẽ cứu bà ta sao?
Nhìn thân thể không nguyên vẹn của Danh Thanh Linh, Lâm Thanh Hải không nói gì chỉ gật đầu với cậu rồi bước ra ngoài khép cửa lại. Danh Thanh Linh có dự cảm không lành cố gắng nới lỏng dây trói để thoát. Nhưng liệu nới lỏng được dây trói thì bà ta có thể thoát khỏi bàn tay của tử thần?
Cậu lấy một chiếc hộp gỗ nhỏ ra, vừa bật nắp hộp Danh Thanh Linh đã điếng người, trong chiếc hộp toàn là thịt và máu. Rốt cuộc cậu định làm gì?
''Bà biết đây là gì không? Chính là cánh tay và chân của bà.!''-Cậu cười nhạt đặt chiếc hộp xuống, ngón tay trái khẽ quẹt nhẹ một ít máu rồi đưa lên miệng liếm. Hành động của cậu làm Danh Thanh Linh ứa cả nước mắt. Thật là biến thái, kinh tởm!!!
Sau khi nếm máu của bà ta, cậu cười chua chát ''Người thế nào thì máu như vậy!'' rồi phun ra ngoài tỏ ý nói dở sau đó lại mở miệng tiếp tục nói ''Nhưng thế này sẽ ngon hơn!''. Cậu đổ vào trong hộp một ly Vođka rồi cười ta tà lấy một ít máu trong hộp để ra li, trích một ít vào ống nghiệm bỏ vào túi, ly rượu máu vẫn để đó. Cậu xem các óng nghiệm máu đó như chiến lợi phẩm, ở nhà cậu có cả một tủ chiến lợi phẩm như vậy, của doanh nhân có, của quan chức có!
''Để tôi nhắc cho bà nhớ, trước đây bà đã đẩy mẹ tôi ra đường rồi cho bà ấy một xô nước vào người...Bà hành hạ mẹ tôi bao nhiêu? Tôi trả lại bà gấp mười!''-Cậu nói rồi cầm chiếc hộp lên đổ từ trên đầu bà ta xuống sau đó đổ một chất lỏng trắng đục lên, bật quẹt ném vào bà ta. Ngọn lửa bừng lên nhanh chóng nuốt bà ta vào, bà ta la hét, giẫy giụa kêu cứu, màu của lửa thường có màu đỏ, nhưng bây giờ lại có màu đỏ xanh lam cực đẹp. Chất lỏng trắng đục đó chiếc xuất từ dầu lửa và chất tạo màu được gọi là FW-12.
Nhìn cảnh tượng hùng vĩ, xinh đẹp trước mắt mà cậu nở nụ cười nhạt. Trên đời cậu ghét nhất hai điều, một là đụng đến bang Black, hai là đụng tới gia đình cậu. Những người phạm phải hai điều cấm kị đó đều chưa từng chết một cách êm đềm. Người được gọi là Tử Thần của Black, chính là cậu!
Ngọn lửa vẫn cứ thế cháy, cậu đem ly rượu máu ra ngoài, vừa bước ra Lâm Thanh Hải đã ôm chầm lấy cạu rối rít xin lỗi, cậu chỉ cười nhẹ nói không sao rồi bảo ông ta đi tìm mẹ cậu và đưa bà trở về. Nếu ông yêu bà, ông sẽ biết bà ở đâu. Đợi đến khi Lâm Thanh Hải khuất bóng, cậu trở về vẻ mặt vui vẻ bình thường rồi bước xuống tầng hầm nơi giam Danh Thanh Thảo và Danh Thanh Ly. Vừa bước xuống cậu đã nghe thấy tiếng chửi rửa của hai ả, khẽ nheo mày sau đó tiến tới cái bàn nó, hắn, anh, Red đang ngồi ngồi xuống, đẩy ly rượu máu sang cho nó.
Nó nhìn khuôn mặt thỏa mãn của cậu mà đoán được kết cục không mấy tốt đẹp của Danh Thanh Linh. Bàn tay trái nhỏ nhắn trắng nõn khẽ cầm ly rượu máu lên uống một ngụm trước sự ngạc nhiên của Danh Thanh Thảo và Danh Thanh Ly rồi nói ''Không tệ!'' sau đó bỏ ly xuống.
Anh nhếch mép cười đểu nhìn hai ả ''Muốn nếm xem mẹ hai cô có vị thế nào?''. Hai ả vừa nghe đã cả kinh lập tức khóc lóc, sau một hồi khóc lóc lại chửi rủa, hồi lâu, White và Green xuống, khi đã đủ mặt nó gật đầu với Green và Red ý nói đã đến phần trình diễn của họ. Green và Red nhìn nhau rồi cùng gật đầu tiến về phía hai ả làm hai ả sợ chết khiếp. Cậu ngẫm nghĩ một hồi rồi cười nhạt lấy trong người ra một lọ thuốc...