Chương 3:
"Xin chào, tiểu thư Malfoy."
Theo câu nói của Narcissa, sắc mặt cô gái lại chuyển từ trắng sang xanh, lại từ xanh về trắng, biến đổi không ngừng.
Lúc này, Druella và mẹ của cô gái đồng loạt cười vui sướng khi người gặp hoạ.
Narcissa biết bé hiểu sai cái gì rồi, bé cẩn thận đánh giá chị gái trước mặt một lần, cũng không tìm ra lý do đối phương lại kỳ quái như vậy.
Nên biết, quý tộc ở đây chỉ cần phối đồ không hợp một chút thôi cũng sẽ bị người xung quanh cười nhạo.
Sau khi không tìm ra được gì, Narcissa lại nghi hoặc.
Cô gái trước mặt cũng khôi phục lại hình tượng sau tình huống nghiến răng nghiến lợi kia, vẻ mặt giống như đã đưa ra quyết định trọng đại nói chuyện với Narcissa.
"Xin chào, tiểu thư Black."
Tình hữu nghị của con gái đến rất nhanh, chỉ cần có cùng đề tài không làm đối phương chán ghét, thì tốc độ trở thành bạn bè của họ sẽ làm đám con trai phải líu lưỡi.
Đối với hai người đồng bệnh tương liên, dưới ánh mắt nhiệt tình của các nữ sĩ, thay từng bộ đồ mà hai vị mẫu thân đã xếp chồng thành núi...!(Tội ????)
Đối với tiểu thư Malfoy, hiếm khi Narcissa có cảm giác "Về sau chị ấy có thể thành bạn tốt của mị".
"Tiểu thư Malfoy, trông chị có vẻ không quá vui?" Narcissa vừa thay đồ, vừa nói chuyện với cô gái đang ở phòng thay đồ cách vách.
"Chẳng lẽ em rất vui khi bị trang điểm búp bê?" Thanh âm non nớt không hiểu hỏi lại.
Narcissa cẩn thận nghiêng đầu nghĩ nghĩ rồi nói: "Không đâu, đây cũng không phải trải nghiệm tốt đẹp gì?"
"Vậy em?" Thanh âm hơi nghi hoặc lại truyền tới, Narcissa hiểu đối phương đang hỏi vì sao bé không biểu hiện mất hứng hay là phẫn nộ khi bị coi là búp bê.
Vì thế Narcissa quyết định kỹ xảo nâng cao cuộc sống khi trở thành búp bê của bé cho chị gái cách vách nghe.
Muốn bé thoả mãn thì phải thực hiện yêu cầu (yêu cầu quá tuổi hay yêu thích nhỏ cần được sự cho phép của người lớn nhưng người lớn không đồng ý) làm thù lao.
Narcissa càng truyền thụ kinh nghiệm, mắt tiểu thư Malfoy càng sáng, đến khi đôi mắt xám xanh đó chói loá xinh đẹp như thủy tinh.
Cảm tình của hai người cũng vì đề tài này mà tăng vèo vèo.
"Cho phép em tự giới thiệu lại một lần, em là Narcissa Black, chị có thể gọi là Cissy, người nhà thường gọi em như vậy."
"Như vậy, xin cho phép ta cũng tự giới thiệu lại một lần, ta là Rose Malfoy, em có thể gọi ta là Rose."
Lần gặp đầu tiên ở tiệm quần áo đó rất lâu sau này trở thành hồi ức vừa ngọt ngào vừa đau khổ của hai người, tuy một người luôn không chịu thừa nhận cách nói đó, nhưng thực ra vẫn cảm thấy may mắn khi định mệnh đã cho "cô" gặp người quan trọng nhất trong sinh mệnh.
Hai vị phu nhân thoả mãn rồi, lúc chuẩn bị rời cửa hàng đã thấy hay bé con như ngọc nhỏ giọng tạm biệt nhau.
"Như vậy, tạm biệt Rose, sau này chúng ta có thể viết thư gửi cú, chờ chị gửi nha ~ "
"Ừ, ta nhất định sẽ viết thư cho em." Mái tóc bạch kim duyên dáng dao động theo nhịp gật đầu của cô gái, đặt dấu chấm tròn cho lần gặp đầu tiên này.
Những ngày sau đó, cú mèo bôn ba bay lượn giữa trang viên Malfoy và nhà Black, hai người cũng càng hiểu nhau hơn, trừ việc Rose tiểu thư của chúng ta che dấu bí mật trọng đại.
Mà nó cũng được đề cập đôi chút qua thư.
Rose yêu quý:
Em nhận được cú mèo mang theo kẹo tự làm của nhà chị rồi, thực sự rất ngon, mẹ của chị rất thương chị đấy, nhưng em nghe nói nhà Malfoy chỉ có một con trai tên là Lucius Malfoy mà?
Chờ đáp án của chị.
Cissy.
Vì thế, mọi người hẳn đã biết, "con gái" ở tiệm quần áo hôm đó vốn là cậu con trai, người thừa kế duy nhất nhà Malfoy - Lucius Malfoy.
Nhưng Narcissa lại không quan tâm đến chuyện không liên quan đến bé, vậy nên...
Gửi cho Cissy đang vội vàng chờ đáp án:
Em cũng biết gia tộc nào cũng có những bí mật không thể nói, thân thế của ta là một bí mật như vậy....
Hơi buồn bực.
Rose.