Cho tới bây giờ, ta vẫn không ngờ trong hoàn cảnh quẫn bách như vậy, ta vẫn tìm được người có thể nắm tay ta trải qua một đời.
Đối với ta, Narcissa Malfoy giống như một vật phẩm hắc ám mà ta cần dụng tâm nghiên cứu.
Biết rõ cô hấp dẫn vô cùng và nguy hiểm không ngờ nhưng lại vẫn làm người muốn tiếp cận.
Ta vẫn nhớ rõ lần đầu tiên ta gặp Narcissa, có thể nói đó là chuyện ta không muốn nhớ lại nhất.
Nhưng vì có Narcissa, nó cũng không phải không thể nói như ta từng nghĩ.
Draco từng hỏi ta, cũng hỏi Narcissa chúng ta gặp nhau, yêu nhau như thế nào.
Đến bây giờ, ta vẫn nhớ nụ cười ẩn hiện trên mặt Narcissa lúc đó, bởi vì lúc đó nếu ta không phải là nhân vật chính, ta cũng sẽ cười như vậy.
Nhìn khuôn mặt cực kỳ giống ta của Draco lộ ra biểu cảm nghi hoặc, tâm tình ta trở nên rất tốt.
Đây là con trai của ta và Narcissa, truyền thừa huyết mạch của hai chúng ta.
Ta đứng dậy, bảo Draco đến hỏi Narcissa, ta tin chắc, hình tượng người cha cao lớn uy nghiêm của ta sẽ đổ vỡ sớm thôi, lúc đó ta không nên ở hiện trường mới tốt.
Ta tiêu sái bước nhanh đến thư phòng, cầm một quyển sách ngồi trước bàn, mở đến trang đang đọc dở.
Bảo gia tinh bưng một ly hồng trà lên, ta nhàn nhã lật sách, suy nghĩ lại dần dời đi.
Ta nhớ lần đầu tiên ta gặp Narcissa ở cửa hàng quần áo.
Lúc đó ta chưa thể dời lực chú ý của mẹ sang chuyện khác, lúc đó ta thật non nớt.
Ta mỉm cười, hồi tưởng, lúc đó ta mặc một chiếc váy dài mà mẹ đặt may.
Lúc mẹ đang bình phẩm, mẹ vợ của ta - phu nhân Black lúc đó dẫn Narcissa và hai chị của cô ấy đến, khởi đầu cho mối quan hệ của ta và cô ấy.
Ta còn nhớ rõ, lúc ấy ta quẫn bách chạy trốn vào phòng thay đồ, nhưng ta ảo não phát hiện trong đó đều là nữ trang mà mẫu thân chuẩn bị.
Vốn ta đã học được thuật biến nữ trang thành nam trang, nhưng mẹ của ta, phu nhân Malfoy đáng yêu của chúng ta cứ như có thể nhìn xuyên qua phòng thay đồ, lời nói uy hiếp bảo ta đừng có ý khác.
Không còn cách nào khác, ta chỉ có thể mặc một bộ váy có vẻ trung tính (tin ta đi Lucius, anh thấy sai rồi) ra khỏi phòng.
Nghe Narcissa chào "tiểu thư Malfoy", ta rất buồn bực, nhưng không thể phản bác trước mặt mọi người.
Ta định cho con nhóc kia nếm mùi, không ngờ cô ấy lại nghĩ ra được cách hay như vậy.
Thôi, ta đại nhân đại lượng tha cho cô ấy! (Narcissa còn không để trong lòng.)
Sau khi kết giao, tuy Narcissa coi ta là nữ, nhưng ta không giận chút nào (điêu! Lucius, đừng quên lúc đó gia tinh nhà anh đập vỡ bao nhiêu bức tường chỉ vì tâm trạng anh không tốt!), được rồi ta có hơi tức giận, nhưng lại buồn cười vì phản ứng trì độn của Narcissa.
Lúc đó rất muốn nhìn thử vẻ mặt của cô ấy sau khi biết ta là nam, nhưng ta cũng biết cô ấy sẽ bùng nổ, nên giấu diếm.
Nhớ đến tai nạn lúc Narcissa biết thân phận thật của ta, ừ, chỉ có thể nói đó là tai nạn, dù là nam hay nữ trong Hogwarts đều muốn vào phòng ta, còn cầm cả quả cầu ghi nhớ.
-.- Nghe nói Gryffindor và Ravenclaw còn cá cược ở Hufflepuff, ta muốn giải thích với Narcissa, nhưng lại luôn có người ngăn cách chúng ta.
Nhất là bạn cùng phòng của cô ấy - Myrna, càng là nhân tài kiệt xuất.
Sau đó, chúng ta phát hiện vòng nguyệt quế Ravenclaw, một loại những chuyện phiền toái không ngờ kéo đến, tuy lúc đầu chúng ta mong nó sẽ trợ giúp Bella trở thành Tử thần thực tử dễ dàng hơn.
Đương nhiên, chúng ta rất may mắn, lúc đó chúng ta biết được, Chúa tể Hắc ám như mặt trời ban trưa lại ngu ngốc phân tách linh hồn của mình, một việc mà các quý tộc khinh thường nhất.
Hiểu Chúa tể Hắc ám nhất định sẽ thất bại vì phân tách Trường sinh linh giá, các đại gia tộc đều lén chuẩn bị đường lui.
Tất nhiên bao gồm cả nhà Malfoy.
Chính lúc này, ta phát hiện tình cảm của mình với Narcissa, cũng bắt đầu con đường truy thê của mình.