“Onii-chan, nàng có thần khí nhìn thật lợi hại nha.”Shirone ngồi bên cạnh Kiriya mở miệng nói, trong mắt nàng lóe lên một hồi chờ mong để nhìn thấy thần khí của mình.“Ừm đúng là khá lợi hại.”Kiriya cũng gật đầu đồng ý, thần khí có 2 thuộc tính đã được xem là thiên tài rồi.Thân khí ở đây được phân thành hai hình dạng.
Thứ nhất chính là dạng bình thường khi mới thức tỉnh thần khí, khi đó thần khí chỉ kèm theo các loại nguyên tố khác nhau.
Còn hình thái thứ hai vô cùng khó đạt được đó là chân dạng thần khí, khi ngươi có thể vượt qua được khảo nghiệm của thần khí thì có thể biết được hình dạng thật của nó, và chân dạng sẽ kèm theo những khả năng đặc biệt như thần khí của Kasa có khả năng chém đứt mana.“Viliana Alfheim!”“Công chúa của Elf kìa!”“Đâu?”“Oa thật sự là vô cùng xinh đẹp!”“Hửm?”Nghe được cái tên này cùng vô số lời bàn tán của những người xung qaunh Kiriya không tự chủ được tập trung ánh mắt lên phía khán đài.Chỉ thấy từ nơi tập trung của elf một thiếu nữ có biểu cảm lạnh nhạt cùng mái tóc màu nâu nhạt dài đến ngang lưng, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt màu xanh lam như ánh lên cả bầu trời vậy.
Cô bước nhẹ nhàng đi về phía vị giáo sư, đúng lúc này cô như cảm thấy điều gì đó liền quay đầu lại, ánh mắt của cả hai đúng lúc đó chạm vào nhau làm cô như đứng hình vài giây.“Viliana Alfheim?”Vị giáo sư thấy Viliana sững sờ đứng lại liền nghi hoặc gọi cô.“A? Dạ, em hơi hồi hộp, xin lỗi giáo sư.”Viliana nghe được vị giáo sư gọi cũng định thần lại, cô nở nụ cười nhìn Kiriya rồi quay qua xin lỗi vị giáo sư kia.“Không sao, điều này cũng bình thường thôi.
Chắc em cũng biết phải làm như thế nào rồi chứ.”“Vâng.”“Vậy thì bắt đầu thôi.”Viliana gật đầu rồi đặt tay mình lên thần thụ bắt đầu cảm nhận.Ánh sáng chói mắt lại hiện lên, lần này còn mãnh liệt hơn cả lúc Talina thức tỉnh thần khí.“Ư, lạnh….lạnh quá.”“Ta lại cảm thấy rất thoải mái a.”“Ta cũng thấy lạnh.”Ánh sáng tản đi để lộ ra Vilina trong tay một cây cung thuần một màu xanh trong suốt như là băng, xung quanh thân cung được những cành cây quấn quanh, ngay ở giữa cây cung còn được đính thêm hai viên ngọc một xanh lam một xanh lá và thân cung thì được khắc cổ ngữ.“Chúc mừng, đây là một thần khí sở hữu mộc và băng thuộc tính hiếm có đấy.”Vị giáo sư lên tiếng mừng như điên nói, cô không ngờ rằng hôm nay mình lại thấy được hai thiên tài như thế.“Em có thể trở về, nhớ là 2 tuần sau hãy đến học viện để nhận lớp nhé.”“Ưm.”Viliana gật đầu rồi thu hồi lại thần khí của mình, đi về lại chỗ của mình.
Lúc đi xuống cô cũng nhìn thấy được ánh mắt của Kiriya và Shirone đang tập trung vào mình thế là cô ngẩng đầu nhìn cả hai cười.“Onii-chan, cô ấy là Viliana đúng không?”Tuy là đã chắc chắn hơn 9 phần rồi nhưng Shirone vẫn quay mặt qua nhìn Kiriya hỏi.“Với biểu hiện từ nãy giờ thì chắc là sẽ không sai đâu.”Kiriya cũng gật đầu, hắn không ngờ cô bé lúc trước mình cứu lại là công chúa của tộc Elf.“Em muốn gặp cậu ấy!”“Bây giờ chưa được, đợi đến khi thức tỉnh xong đi rồi gặp cũng chưa muộn đâu.”Thấy Shirone đứng lên muốn đi về phía Viliana, Kiriya liền đưa tay đè nàng lại khuyên nhủ.
Shirone cuối cùng vẫn ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ.“Shiro-chan, cậu và Kiriya có quan hệ gì với vị công chúa Elf kia sao?”Ngồi bên cạnh hai người Ailis tò mò nhìn biểu hiện của cả hai và vị công chúa Elf kia, nàng không nhìn được mà mở miệng hỏi.
Kasa cùng Hargris ngồi gần đó cũng vểnh tai lên mà nghe ngóng, việc cả hai nhận biết công chúa tộc Elf thật sự làm hai người vô cùng ngạc nhiên, bởi vị công chúa ấy nổi tiếng là lạnh nhạt với mọi người chỉ trừ gia đình của mình.“Thật là như vậy……..”Shirone cũng nhàm chán nên bắt đầu kể cách cả ba người gặp nhau.“Không ngờ mấy người lại gặp nhau như vậy!”“Đúng không, đúng không.
Onii-chan thế nhưng là vô cùng tốt bụng nha.”Trước biểu cảm bất ngờ của Ailis, Shirone bắt đầu tâng bóc Kiriya làm cậu cũng ngại đến đỏ mặt vội vã khiến Shirone đừng nói nữa.
Còn Ailis thì ánh mắt lấp lóe nhìn Viliana ở đằng xa, qua câu truyện của Shirone bây giờ cô liền cảm thấy mình sắp có một đối thủ mới.“…”“Ailis Midgars!”Chờ một hồi lâu vị giáo sư liền đọc tên của Ailis.“Ai-chan, cố lên nha!”Shirone nhìn Ailis đưa ra ngón tay cái, cổ vũ nàng.“Ừm, Kiriya ngươi không cổ vũ ta sao?”Ailis cũng mỉm cười với Shirone rồi dùng biểu cảm đáng thương nhìn Kiriya nói.“Cố lên.”Kiriya cũng lên tiếng cổ vũ làm cho Ailis lại càng có thêm tự tin mà đi lên kháng đài.Thế là một hồi quang mang lại lóe lên kèm theo khí tức ấm áp lan tỏa ra khắp quảng trường.Thần khí của Ailis lại là một cây quyền trượng màu vàng kim có đầu là hình trăng khuyết lắp lánh màu vàng, bên trong hình trăng khuyết lại có một hình tròn như mặt trời tỏa sáng vậy.( Ảnh:https://img4.a0bi.com/upload/articleResource/20210706/1625546992836.png)“Tr…..trời ạ, ta không nằm mơ chứ đây là quang nguyên tố.”Vị giáo sư như uống thuốc lắc mà la toáng lên.
Hắn biểu hiện như vậy cũng dễ hiểu bơi quang nguyên tố thật sự vô cùng hiếm có.“Ai-chan thật lợi hại.”“Đúng vậy Ailis đúng là vô cùng lợi hại đây.”Những người khác cũng lên tiếng mở miệng cổ vũ, Shirone càng lao tới ôm Ailis, trong ba năm nay hai nàng hầu như đều ở cùng nhau nên quan hệ vô cùng tốt.Vị giáo sư cũng lấy lại bình tĩnh, cô vội vàng cầm lên một tấm da được khắc vô số trận pháp đặc biệt.
Hôm nay có tới 3 thiên tài mà trong đó còn có quang nguyên tố làm cô không thể không gắp gáp báo cáo lại cho hiệu trưởng.Cô viết vài câu lên tấm giấy da rồi liền truyền mana vào đó, vòng tròn ma pháp trên tấm da cũng sáng lên rồi biến mất.“Hít…được rồi tiếp tục thức tỉnh nào!”Ổn định lại tâm thần, cô tiếp tục đọc tên của những người khác.“Sazuna Shirone!”Vì Shirone không có cha mẹ nên Kiriya cho nàng theo họ của mình luôn.“Onii-chan đến lượt của ta rồi, ta nhất định sẽ có thần khí mạnh hơn cả Ai-chan.”Shirone nghe được đến lượt mình liền hừng hực ý chí mà nhìn Kiriya cùng Ailis nói.“Shirone là giỏi nhất!”Kiriya cũng đưa tay sờ lấy đầu Shirone mà cổ vũ.“Shiro-chan, cố lên!”Ailis cũng mở lời cổ vũ cho nàng, còn việc thần khí của Shirone có mạnh hơn nàng hay không thì cô cũng không quan tâm bởi vị họ là bạn.Rất nhanh họ liền đã thấy được hình dạng thần khí của Shirone, đó là một thanh kiếm Katana dài đến tận gần 2m được một dòng nước bao phủ xung quanh, cán kiếm có màu vàng kim, thân kiếm được điêu khắc cổ ngữ cùng hình dạng của một con rồng.
Điều làm cho mọi người ở đây ngạc nhiên nhất là hai cái sừng xuất hiện trên đầu của Shirone, cặp sừng nhọn có màu xanh lam trong xuốt như thủy tinh kết hợp với mái tóc bạc trắng của nàng nhìn vô cùng đẹp mắt.(Ảnh: http://img4.a0bi.com/upload/articleResource/20190427/1556358573989.png?fbclid=IwAR0yfQli7LZsnrOQdrHr19NOuZxo75xIkmbKSu6jQPyNA6owAycErgRbFrE)“Long…long tộc!”“Không thể nào.”“Tại sao long tộc lại ở đây?!”“Đây là lần đầu ta thấy long tộc đó a.”Những người khác nhìn thấy hình dạng của Shirone liền king ngạc mở miệng nói, Long tộc là một chủng tộc vô cùng hiếm gặp bởi vì tụi nó rất khó có được đời sau nhưng mỗi long tộc khi sinh ra đều sở hữu sức mạnh cùng thiên phú kinh khủng.“Ta….ta chết mất.”Vị giáo sư kia thì giờ đã không nói nên lời, cô cảm thấy nếu còn như vậy nữa chắc cô sẽ lên cơn đau tim mất.“Kiriya, tại sao Shirone lại là long tộc hả? Không phải các ngươi là anh em sao?!”Kasa không nhịn được nhìn Kiriya hỏi, hai người kia cũng tò mò nhìn Kiriya đợi biết được đáp án.“Hả? ta chưa nói cho mấy người là Shirone chỉ là ta nhặt nuôi thôi sao?”“Ngươi chưa nói!!!!”Mấy ngươi đồng thanh lên tiếng.“Vậy sao, lúc trước khi ở trong thư viện thì ta đã nhặt được Shirone rồi.”Kiriya cũng bắt đầu kể cho bọn họ biết lúc mình gặp Shirone.“Onii-chan, thần khí của ta thế nhưng là vô cùng lợi hại nha.”Shirone hào hứng chạy tới khoe như muốn nói ngươi mau khen ngợi ta.“Ừm, muội muội ta đương nhiên là phải lợi hại rồi.”“Hehe…”“Mà tại sao ngươi lại để lộ ra sừng vậy hả?” Kiriya nghi hoặc nhìn cặp sừng Shirone hỏi, cậu tò mò đưa tay sờ lấy nó.“Ưm…..”Ngay khi Kiriya vừa chạm vào, mặt của Shirone liền đỏ bừng lên, cô không nhịn được rên rỉ một tiếng.Tiếng rên rỉ của Shirone cũng khiến Kiriya vội vàng buôn tay ra, hắn cũng nhớ ra được sừng thế nhưng là điểm nhạy cảm của long tộc, sờ vào nó không khác gì đụng vào những nơi nhạy cảm trên cơ thể con người vậy.“Ta… ta không phải cố ý.” Kiriya lúng túng nhìn Shirone nói.“Không…không sao, nếu là Onii-chan thì Shirone sẽ không ngại đâu.” Lời nói của Shirone càng khiến Kiriya lúng túng hơn.
Ngay đúng lúc này Ailis không biết gì mở miệng hỏi Shirone nhiều thứ làm chuyển đi sự chú ý của Shirone, điều này cũng khiến Kiriya thở phào nói thầm một câu đồng đội tốt a.“Sazuna Kiriya.”Đúng lúc này vị giáo sư kia cũng gọi đến tên của cậu.“Onii-chan, là tuyệt nhất cố lên!”“Kiriya, cố lên!”Shirone cùng Ailis đang trò chuyện, nghe được đến lượt Kiriya liền đồng thanh mở miệng cổ vũ.“Tiểu tử ngươi nếu mà không thức tỉnh được thần khí tốt thì đợi mà bị ta cho ăn hành dài dài đi.”Kasa thì tuy là mở lời uy hiếp nhưng lại ẩn chứa sự quan tâm trong đó.Còn Hargris thì cũng không nói nhiều chỉ gật đầu chúc Kiriya may mắn.“Cảm ơn, ta thế nhưng là sẽ không thua ngươi đâu Kasanee.”Nhìn biểu hiện của bọn họ khiến Kiriya cảm thấy ấm áp, Kiriya liền nở nụ cười nói với Kasa rồi bước lên khán đài.Kiriya đặt tay lên thần thụ, trong đầu cậu lướt qua vô số kí ức từ lúc xuyên qua ở trong thư viện, gặp Shirone rồi Viliana đến khi tiến vào thủ đô và gặp gỡ Kasa, Hargris thúc thúc, Ailis.
Nhận Kasa làm sư phụ rồi tập luyện với nàng, những lúc ở bên Shirone cùng Ailis.
Những kí ức đó như vô tận lướt qua đầu của Kiriya.
Đúng lúc này cậu lại nhớ về kiếp trước của mình, khung cảnh trong kí ức của cậu liền thay đổi.Lúc này, hắn đang đứng trên một bãi biển với ánh mặt trời đang dần lặng ở phái xa kia.“Kiri-kun.”Bỗng một giọng nói mang theo vẻ nghi hoặc vang lên, Kiriya còn quay mặt qua thì liền nhìn thấy một thiếu nữ với mái tóc màu xanh lam đậm chỉ tầm 11-12 tuổi đang đứng sau lưng hắn, trên đầu nàng đội một chiếc mũ lớn che khuất cả khuôn mặt làm cho Kiriya không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt nàng.“Ngươi không sao chứ Kiri-kun.
Ngươi không khỏe ở đâu sao?” Thiếu nữ thấy hắn ngơ ngác liền lo lắng hỏi.“Ta….ta không sao”Kiriya vẫn ngơ ngác nhìn thiếu nữ nói.“Hehe, Kiri-kun ngươi làm gì mà ngơ ngác nhìn ngươi ta như vậy nha.” Thấy hắn ngơ ngác nhìn mình, thiếu nữ liền phát ra tiếng cười.“Này, Kiri-kun.”Thiếu nữ đi đến phía trước hắn quay lại rồi nói.“Hửm.”“Nếu ta gặp nguy hiểm thì ngươi sẽ bảo vệ ta chứ?”Thiếu nữ mở miệng hỏi.
Kiriya vẫn không thể nhìn thấy khuôn mặt của nàng do cái mũ to kia cùng ánh hoàng hôn từ phía xa làm hắn chói mắt.“Chắc chắn rồi, dù ngươi có gặp chuyện gì ta cũng sẽ bảo vệ ngươi!”Kiriya nói với giọng kiên định.“Vậy chúng ta móc ngoéo nhé.” Thiếu nữ đưa ra ngón út của mình nói với giọng mong chờ.“Được thôi, móc ngoéo thì móc ngoéo.” Kiriya cũng đưa ra tay của mình.“Móc ngoéo, một trăm năm cũng không được đổi.” Cả hai cùng đồng thanh nói trong khi hai ngón út của họ đang ngoéo với nhau.“Haha…”Cả hai nhìn nhau cười.Hồi tưởng kết thúc.Quay trở lại với hiện thực, Kiriya lấy lại tinh thần nhìn thần khí mình đang cầm trong tay.Đó là một thanh đoản kiếm dài chỉ tầm gần 50cm, ở chuôi kiếm được đính một viên ngọc nhiều màu sắc.
Cuối lưỡi kiếm lại có vài kí tự cổ ngữ.“Vô….vô thuộc tính.
Phế thần khí.”Vị giáo sư nhìn thấy thanh đoản kiếm trong tay Kiriya liền bình tĩnh nói, trong lòng cô lại hơi thở phào.
Nếu mà lại có thêm một thiên tài xuất hiện nữa thì chắc cô chết mất..