Chàng thanh niên tóc vàng mắt xanh, bộ dáng bảnh bao, ăn mặc hợp mốt cùng dáng người cao ráo này làm ai cũng liên tưởng tới một playboy sành điệu. Có cho tiền cũng chẳng thể nào liên tưởng được anh ta với một quý bà nào đó – tất nhiên không nói đến cái ngành dịch vụ trai bao nổi tiếng kia. Ấy vậy mà sống lâu mới thấy lắm sự lạ. Con người đã là một động vật kỳ quái, trong một đống người kỳ quái luôn luôn có những nhân vật đặc biệt kỳ quái. Điều đó được nghiệm chứng ở ngay đây, trong anh chàng này.
Hiếm có ai được biết, luyện dược sư nổi tiếng nhất thế giới thứ hai, biệt hiệu Doctor lại là một thanh niên anh tuấn như thế này. Đương nhiên, lại càng chẳng thể nào tưởng tượng nổi, người này ở thế giới thực lại là một quý bà đẫy đà bóng mượt.
Không thể không nói, cô Manhattan là một người rất may mắn.
Trong cái thân thể nặng nề ấy của cô, là một người đàn ông tiêu chuẩn. Đã biết bao nhiêu lần, anh ta thầm oán ông trời tại sao lại đặt linh hồn mình trong thân xác người phụ nữ. “Anh ta” bất lực, ức chế vô cùng. Nghĩ đến cảnh một ngày nào đó mình sẽ phải gả ột người đàn ông, “anh ta” đều cảm thấy sởn gai ốc. Vậy nên Manhattan đã nghĩ ra một phương pháp quái dị để tránh cái chuyện tất nhiên phải tới với một cô gái bình thường này. “Anh ta” ăn thật nhiều.
Ăn nhiều đến mức cả người thành một con heo bóng mượt đẫy đà, người nhìn người sợ, quỷ thần tránh xa. Nhờ thế nên “anh ta” có thể ở vậy bao năm, không một tấm “chồng.”
Thế giới thứ hai đến với anh ta như một vì thiên sứ, giải thoát anh ta khỏi cái thân xác tội lỗi mà thượng đế đã ban nhầm ình. Ở thế giới này, bạn có thể sống lại một cuộc đời mới, có rất nhiều lựa chọn, một trong số đó chính là giới tính. Ngày “cô Manhattan” nghe được tiếng yêu cầu của NPC điều hành giao diện đăng nhập về vấn đề giới tính, “cô” đãkhóc được cả một chậu nước mắt.
Thế giới thứ hai cho chọn lựa giới tính của avatar (thân thể ảo), nhưng không hề cho phép lựa chọn gương mặt. Bạn có hai lựa chọn:
1-Dùng khuôn mặt thật của mình.
2-Để hệ thống random, dựa theo giới tính và độ tuổi của bạn.
Tất nhiên là cô chọn thứ phù hợp với linh hồn mình nhất, và để mặc số phận quyết định khuôn mặt đàn ông này tròn méo ra sao.
Cũng may, vận khí của cô không tệ. Thân xác mới này chân dài dáng chuẩn, mặt lãng tử, hoàn toàn đã vượt quá giấc mơ của cô “n” lần. Cô Manhattan lúc đó sướng muốn chết. Trong một phút nông nổi đã để lộ ra ột tên trời đánh về chuyện này. Đó chính là Hans.
Bạn còn nhớ có lần Hans cảm thán rằng cậu ta biết một người, ban ngày làm giáo viên đạo mạo, ban đêm làm playboy chứ - Vâng, chính là “anh chàng” này đây.
...
Để lại gương mặt cổ quái của cô hầu gái, hai người “đàn ông” sóng vai bước ra khỏi cửa hàng.
“Tay cậu bị làm sao vậy !?” Doctor hỏi.
“Gần đây mới xem một bộ phim cũ có tên là Thần điêu đại hiệp, cảm thấy một tay rất có phong cách nên để vậy mấy ngày chơi.” Hans nhún vai đáp, không dùng kính ngữ. Ở thế giới này, hai người có thể xem như là “bạn”, không cần câu nệ quá nhiều.
“Cậu còn thiếu một con chim điêu và cây đại kiếm nữa ! Mà như vậy, còn dùng được cung sao !?” Doctor biết Hans nói nhảm, nhưng nếu cậu ta không tiện nói, anh ta cũng biết ý mà ngừng hỏi.
“Con chim điêu thì tôi sẽ nghĩ cách, còn đại kiếm thì Danny đang làm cho tôi rồi.” Hans có chút đắc ý đáp. Hồn nhiên bỏ qua câu hỏi cuối.
Doctor cũng không truy vấn, chỉ hỏi tiếp:
“Cậu cần nhiều [dụ thú hương] như vậy để làm gì !? Định mở nông trại à !? Vừa hay tôi mang hết theo người đây. Không gian giới chỉ cũng gần chật rồi. Trade (giao dịch) đi.”
“Ồ, tốt thật, tôi cũng đang định đến chỗ anh để lấy.” Hans cười nói, sau đó miết nhẹ chiếc nhẫn lên môi, làm một bảng menu trong suốt hiện ra.
Cậu ta ấn vào biểu tượng cái xe chở hàng trên menu, một bảng nhỏ màu xanh trong vắt hiện ra, với hàng chữ:
“Xác nhận đối tượng yêu cầu giao dịch, ấn [đồng ý] để tiếp tục”
Giao dịch ở thế giới thứ hai này là vậy, đồ vật sẽ được chuyển thẳng đến không gian giới chỉ của nhau, không cần phải thuê nhân công mang vác nặng nề. Cực kỳ tiện lợi.
Chẳng mấy chốc, giao dịch đã hoàn tất. Trong con mắt của Hans hiện lên một báo cáo nhỏ:
“Đã nhận: Dụ thú hương – số lượng: 200”
Hans mỉm cười:
“Ok, thành giao. Tiền sẽ chuyển khoảng sau nhé !”
“Nếu cậu quỵt, tôi sẽ tìm cớ hạ hạnh kiểm sau đó giáng cậu xuống lớp E - ở với đám du côn nhất trường luôn.” Doctor cười nói.
“Ồ, nào dám. Cũng đến giờ rồi. Tôi đi trước nhé.” Hans phẩy phẩy tay mấy cái tỏ ra có phần sợ hãi nói.Sau đó cả hai cùng cười dài.
Trước khi rời đi, Hans đột ngột quay lại:
“À, anh nên quay lại xin lỗi Linh đi, và bảo cô ấy bớt mồm bớt miệng một chút. Con gái ấy mà, thích nhất là bật mý mấy bí mật khó nói của người khác lắm đấy.”
Mặt Doctor lại dài như cái bơm.
Đồ khốn – còn không phải tại ngươi ban cho sao !?
Anh ta ấm ức, nhưng tất nhiên, đâu dám nói nhiều.