Gặp nhau, cười chào hỏi, cả ba người cứ thế sóng vai mà đứng chờ xe bus tới. Hans và Linh lúc này coi như cũng có quen biết, miễn cưỡng cũng đá được vài câu với nhau.
Tung.
Đồng 10 xu quay tròn trên không vài vòng, phản xạ ánh sáng từ vòng bảo hộ trên cao, lấp lánh đẹp mắt, rơi thẳng vào tay cô gái.
“Trả đấy. Mới có một ngày, không tính lãi nhé !” Hans cười nói.
“Sao lại không !? Ở nhà tôi có một câu nói thế này: Một nắm khi đói bằng một gói khi no. Vậy nên lúc cậu đói tôi cho cậu 1 nắm, lúc no cậu phải trả lại tôi một gói.” Linh lắc đầu đáp.
Khuôn mặt Hans đang cười cười chợt cứng ngắc. Cái một nắm với một gói kia cậu ta còn chưa nghe thấy bao giờ. Mà thành ngữ, tục ngữ có thể biến chất như vậy sao !?
“Nhưng thôi, nể công cậu đã giới thiệu cho tôi cô Manhattan, bỏ qua đấy !” Linh đột nhiên thả ra một tràng cười thanh thúy, vui vẻ nói.
Biết được cái bí mật hay ho của cô Manhattan, từ nay đi học hẳn là sẽ rất dễ chịu đây. Ngẫm đến điệu bộ của anh chàng Doctor điển trai ngày hôm qua, Linh không tự chủ được bật cười vài tiếng đắc ý.
Hans lắc đầu không biết nói gì hơn. Để tránh phá hỏng tâm tình của người đẹp, cậu ta đành chuyển mục tiêu sang người còn lại.
“Trường học thế nào !?” Nheo nheo mắt nhìn Tường, Hans hỏi với vẻ hứng thú. Người mà cậu ta để tâm rất ít. Linh là do trùng hợp, còn anh chàng mặt lạnh này, ngay từ đầu Hans đã chú ý rất kỹ, hắn ta có điểm gì đó rất đặc biệt, nếu không muốn nói là cực kỳ khác người.
“Rất tốt.” Tường đáp. Nhanh, gọn, nhẹ.
“Đương nhiên là tốt rồi, giáo viên nào cũng nịnh cậu ta, coi như bảo bối ngàn năm có một ấy ! Được như thế, không thấy tốt mới lạ !” Linh ở bên nghe thấy vậy, bĩu môi nói.
“Ủa, sao lại thế !?” Hans ngạc nhiên hỏi.
“Cậu cứ thử đạt điểm số của tất cả các môn đều ở mức S đi, đãi ngộ cũng tương đương đấy !”
“Cậu ta học giỏi lắm à !?”
“Cái gì cũng biết, giống như siêu não ấy.” Linh vung vung tay, nói với vẻ khoa trương. Lúc nhận được bảng thành tích của Tường, Linh có phần không tin, nên đã chạy tới hỏi han tên này vài thứ, lúc này cô mới có nhận thức sơ bộ về người này, rồi dần dần trở thành khiếp sợ.
Hỏi vấn đề gì hắn cũng có thể trả lời rõ ràng, rành rọt, không sai chút nào. Wikipedia cũng không được như vậy.
Hans ồ lên một tiếng rồi hứng thú nhìn Tường, tên này lại chằng buồn nhìn ai, cặp mắt phẳng lặng như hồ nước êm ả, không chút gợn sóng, không có tiêu cự, cứ mông lung như vậy, chẳng ai biết hắn rốt cuộc đang nhìn gì.
“Nè anh bạn, cái gì cậu cũng biết thật hả !?” Khoác khoác tay lên vai Tường, Hans cúi đầu nhỏ giọng nói.
“Tôi chỉ biết cái tôi biết thôi !” Tường đáp. Hơi cau mày vì hành vi thân mật quá mức của Hans, dù gì hai người cũng mới chỉ chuyện phiếm được đôi ba câu thôi. Tuy vậy Tường cũng không đẩy cậu ta ra, dáng người vẫn đứng thẳng tắp như vậy.
“Vậy cậu biết điểm niềm tin trong thế giới thứ hai để làm gì không !? “ Hans hỏi một câu bâng quơ, cũng có ý định cầu may, dù sao thường thức này ở thế giới thứ hai ai cũng biết, nhưng Hans vẫn hi vọng sẽ có ngoại lệ nào đó mà mình không biết.
“Biết.”
“Là gì thế !?”
“Tại sao tôi phải nói !?”
“Ặc...”
“Chúng ta là bạn cùng lớp đúng không !? Sau này chắc còn phải gặp nhau nhiều, giúp đỡ bạn bè một chút là nên làm mà !?”
“Bạn cùng lớp thì phải giúp nhau sao !?” Tường có phần ngạc nhiên hỏi lại.
“Đương nhiên.” Hans thấy kỳ quái một chút, nhưng vẫn đáp với giọng khẳng định.
Tên này tuy thông thái nhưng có vẻ dễ lừa ghê ta.
Tường liếc sang bên cạnh, Linh thấy vậy nhún vai tỏ vẻ sao cũng được. Nhíu mày mấy cái, tên này mới bắt đầu cất giọng nói đều đều:
“Điểm niềm tin là một trong 5 status point (Điểm trạng thái) của thế giới thứ hai, tất nhiên có công năng riêng của nó. Dễ nhận thấy nhất là nó gia tăng khả năng chế tác vật phẩm của các player thuộc chức nghiệp sản xuất. Với player chiến đấu, lượng điểm này cũng khá quan trọng, nó có thể tăng phúc cho đòn tấn công...”
“Tăng phúc cho đòn tấn công !?” Hans hỏi lại với vẻ không chắc. Cậu ta cũng có thử cộng điểm niềm tin vài lần, có bao giờ được tăng phúc gì đâu.
“Điểm niềm tin tượng trưng cho tiềm năng của một player, giống như khi nổi giận, khí lực của con người mạnh lên ấy, đó là vì ý chí, hay nói đúng hơn là bộ não đã tăng phúc cho cơ bắp, điểm niềm tin cũng hoạt động theo nguyên lý tương tự.”
“Tức là dựa theo cảm xúc !?” Linh ở bên cạnh nói có vẻ sáng suốt.
“Ừm, để kích hoạt chức năng tăng phúc này cần một vài trạng thái tình cảm đặc biệt, IMI gear sẽ dựa vào xung động cảm giác này, truyền lệnh đến thế giới thứ hai, điểm niềm tin cũng sẽ được kích hoạt.”
“Trạng thái tình cảm nào thì mới được !?”
“Yêu, hận, giận, kiên cường, dũng cảm, cố chấp... đều có thể.”