Thế Giới Thú Nhân Lang Phu Nhà Ta Quá Đáng Yêu


Thương Nguyên bây giờ vẫn còn mềm nhũn vô lực, Bạch Mai cho rằng lúc đó chất độc đã gây ra một số tổn thương cho cơ thể Thương Nguyên, mặc dù thuốc giải đã giải được độc tố nhưng các cơ quan trong cơ thể vẫn cần phục hồi.

Đặc biệt là phải bổ sung năng lượng!
"Anh không nghe lời, sau này tôi sẽ không thèm để ý đến anh nữa.

Không cho anh ăn không cho anh uống, thậm chí không cho anh ở trong hang.

" Bạch Mai chống nạnh uy hiếp.

"Tôi nghe lời, tôi nghe lời.

" Thương Nguyên lập tức trả lời, còn trả lời hai lần.

Thương Nguyên không biết Bạch Mai chỉ đang dọa suông, còn tưởng cô nói thật.

Bây giờ Bạch Mai đối xử với anh quá tốt, nướng thịt cho anh ăn, cho anh uống nước, nhẹ nhàng vuốt ve anh, nhẹ giọng nói chuyện với anh, hoàn toàn không giống trước đây.

Anh không muốn Bạch Mai không thèm để ý đến anh nữa.

"Vậy mới ngoan.

" Bạch Mai vỗ đầu Thương Nguyên, con sói đen to đùng nhưng ngốc nghếch này nói sẽ nghe lời, quả thực chọc trúng điểm mềm mại trong lòng Bạch Mai.

Thương Nguyên bị Bạch Mai vuốt đầu, mặt đỏ bừng, anh rất muốn mở miệng hỏi Bạch Mai có thể vuốt hết lông trên người anh như vừa rồi không…
Nhưng anh không dám.


Con thỏ đang nướng bên cạnh kêu lách tách chảy mỡ ra, mùi thơm ngào ngạt.

Thương Nguyên thực sự đói rồi, cái đùi cừu tối qua đối với anh mà nói căn bản không có tác dụng gì.

Nghe thấy bụng Thương Nguyên kêu rột rột, Bạch Mai bật cười: "Chờ một lát nữa mới được ăn.

"
"Tôi biết rồi.

" Thương Nguyên xấu hổ, hận không thể chui xuống đất.

Bạch Mai cười khúc khích, sau khi thu lại nụ cười mới phát hiện Thương Nguyên đột nhiên nhìn về một hướng.

Bạch Mai nhìn theo hướng đó thì thấy một con sói con nhỏ xíu.

Đây là một con sói con mới sinh vào mùa đông năm nay, còn chưa cai sữa, lông tơ màu xám tròn vo, không giống bộ lông đen bóng mượt mà của sói trưởng thành như Thương Nguyên chút nào.

Trông nó giống như một chú Samoyed nhỏ mới lăn trên đống than về.

"Ẳng!"
Sói con thấy giống cái nhìn mình, há miệng kêu một tiếng giọng sữa như đang nũng nịu.

Trái tim Bạch Mai như tan chảy thành nước.


Thật là đáng yêu quá!
"Đừng để ý đến nó.

" Thương Nguyên lên tiếng nói với Bạch Mai.

Hắn còn hú một tiếng về phía con sói con, bảo nó mau cút đi.

Hắn ngửi thấy mùi trên người con sói con này là của Vân Dực, lớn như vậy rồi đã bắt đầu thả rông trong tộc đàn, chắc là đến để lừa ăn lừa uống.

Bạch Mai bây giờ săn bắt không dễ dàng, không thể vô cớ cho con sói con của người khác ăn.

"Nhưng mà trông nó dễ thương quá, chắc là đói lắm rồi.

"
Mỗi đứa con trai của tộc sói đều được nuôi bằng cơm trăm nhà.

Mỗi năm vào mùa xuân, những đứa con mới cai sữa sẽ đi lang thang khắp lãnh địa của bộ lạc, sống bằng cách ra vẻ đáng yêu, gặp nhà nào có thức ăn thì sẽ ẳng ẳng chạy đến.

Đối với con non, trừ khi bản thân thực sự không đủ ăn, nếu không thú nhân trưởng thành đều sẽ chia một ít thức ăn cho chúng.

Nhưng Bạch Mai hiện đang ở trong tình trạng thực sự không đủ thức ăn.

"Ẳng ẳng ~" Sói con kêu lên một tiếng rồi lắc mông chạy về phía Bạch Mai.

Ai mà chịu đựng được?! Phải cho ăn!
Bạch Mai tiến lên hai bước bế sói con lên: "Chia cho nó một ít đi, nhìn nó gầy quá.

"
Cảm giác ôm sói con không giống như sói trưởng thành, có một loại cảm giác mềm mại ấm áp rất đặc biệt.

Thương Nguyên ngẩng đầu nhìn con sói mũm mĩm chưa cai sữa: ! Cô vui là được.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận