“Đúng là một đám phế vật!” Trung niên nhân thần thái uy nghiêm, trong mắt hắn hiện lên vẻ giận dữ: “Đúng là đã làm mất hết sạch thể diện của Quý gia chúng ta! Nếu như hắn không phải con ta, hừ!”
Khi mà chữ cuối cùng toát ra khỏi miệng thì sát khí lan tràn bốn phía, nhiệt độ trong phòng đột nhiên hạ xuống.
Quý Hằng, gia chủ đương đại của Quý gia, hắn không phải là trưởng tử nhưng có thực lực soái giai nên việc hắn trở thành gia chủ là việc đương nhiên không phải bàn cãi. Trong vài chục năm hắn đảm nhiệm vị trí gia chủ thì thế lực của Quý gia bành trướng cực nhanh.
“Hộ vệ bên cạnh thiếu gia có năm tên tướng giai vậy mà chỉ trong chớp mắt đều bị đánh gục, thực lực của người này không kém.” Người nói chính là một vị trung niên nhân có chùm râu dê, tên gã là Quý Khê, là trực hệ của Quý gia và đang đảm nhiệm chức vụ tổng quản và rất được Quý Hằng tin cậy.
“Kêu A Hoành đi đem tên phế vật kia về, mỗi lần đi ra ngoài đều làm xấu mặt ta! Trở về nhất định phải ném hắn vào Thâm Ma quật.” Quý Hằng bực mình nói.
Quý Khê trong lòng thầm run lên, Thâm Ma quật là nơi thí luyện tàn khốc nhất của Quý gia, bên trong ma vật hoành hành, đã rất nhiều năm không ai dám đi xuống. Sau đó nơi này trở thành chỗ nghiêm phạt của gia tộc, người bị phạm sai lầm lớn liền bị ném vào trong Thâm Ma quật, nếu như có thể sống sót đi ra thì đều được miễn tội chết.
“Mặc dù thiếu gia có hơi kiêu căng chút nhưng dù sao cũng không phạm vào tội gì lớn…” Quý Khê nhịn không được khuyên nhủ. Hắn biết rõ, với thực lực của thiếu gia nếu bị ném vào Thâm Ma quật thì tuyệt đối không có khả năng sống sót đi ra.
Quý Hắng cười lạnh, hàm răng trắng như toát lên vẻ tàn nhẫn: “Nếu như không thể bò ra được thì không xứng đáng làm con trai ta.”
Quý Khê trầm mặc, biết rõ ý lão gia đã quyết, khuyên nữa cũng chỉ uổng công.
Quý Hằng không nhìn Quý Khê, lẩm bẩm tự nói với mình: “Về phần tên gia hỏa kia, kêu A Hoành thuận tiện giải quyết đi.”
Quý Khê gật đầu đã rõ ý, hắn chuyển đề tài: “Lão gia, người chúng ta phái đến Ma Thần điện đều không có tin tức phản hồi, chỉ sợ tất cả đều chết rồi.”
Trong mắt Quý Hằng hiện lên vẻ lo lắng, hừ lạnh nói: “Ma Thần điện quả nhiên có chút bản lãnh, vậy mà lại có thể nghiên cứu ra thần lực. Tiếu Ma Qua kia có tin tức gì không?”
Ma Thần điện mang tới cho hắn một áp lực vô cùng lớn, soái giai đã từng là sức mạnh khủng khiếp nhất nhưng bây giờ thì không còn như vậy nữa.
Ma Thần điện mới là tồn tại cường đại nhất!
“Không có.” Quý Khê lắc đầu: “Dường như hắn tự nhiên biến mất. Nhưng căn cứ theo điều tra của chúng ta, trưởng lão đoàn của Huyền Không tự kì thực là vì Tiếu Ma Qua mà đến, trong đó có ba gã trưởng lão chết trong tay Tiếu Ma Qua. Ma Thần điện đột nhiên xuất hiện trên đường, hơn nữa kì quái nhất chính là Ma Thần điện và Tiếu Ma Qua không phát sinh bất cứ xung đột gì.”
Quý Hằng không khỏi lộ vẻ suy nghĩ, một lát sau hắn mới ngẩng đầu nói: “Trọng điểm quan tâm vẫn là Tiếu Ma Qua. Mặc dù thần lực của hắn không cường đại như Ma Thần điện nhưng hắn không có thần điện nên chắc sẽ phải đi con đường khác.”
“Dạ!” Quý Khê đáp lời rồi lập tức rời đi.
Quý Hằng rơi vào trong trầm tư, một lát sau bỗng nhiên đứng dậy bước ra khỏi phòng, bay lên trời.
Không lâu sau, hắn đi tới một sơn cốc cực kì bí mật, xung quanh sơn cốc thủ vệ rất sâm nghiêm.
Hắn đối với nơi này vô cùng quen thuộc, đi vào trong sơn cốc thì thấy rõ ràng có một tòa thần điện.
Mặc dù tòa thần điện này còn rất đơn sơ nhưng cũng có tế đàn, chủ điện đầy đủ mọi thứ, có thể nhận ra thần điện này cũng không phải vừa mới thành lập, ít nhất cũng đã có được mười năm. Hắn chậm rãi đi tới trung gian của tế đàn, giang hai cánh tay ra, cảm giác kì dị nổi lên trong lòng.
Không ai biết rằng, mười năm trước hắn đã nghiên cứu thần lực.
Nhưng mười năm trôi qua tiến triển rất chậm chạp. Thần lực là thứ gì đó cực kì mẫn cảm, bởi muốn bảo mật nên thần điện không bao giờ công khai.
Ma Thần điện ngang trời xuất thế mang lại cho hắn một cú sốc rất lớn.
Nguyên lai, tín ngưỡng mới là điểm quan trọng nhất!
Trong mắt hắn hiện lên vẻ kiên định.
-----------------------------
Liên tục tu luyện khiến trình độ pháp quyết của Tả Mạc đã tăng mạnh. Linh lực là yếu nhất trong mắt xích của ba lực, từng chút tiến bộ của nó đều sẽ khiến trình độ điều khiển thần lực của Tả Mạc tăng lên.
Dựa theo phương pháp phân chia mới của Bồ yêu.
Bây giờ trình độ điều khiển ma thể của hắn miễn cưỡng đạt tới giáp đẳng, yêu thuật trình độ ất đẳng còn trình độ của pháp quyết, dù đã trải qua một khoảng thời gian điên cuồng tu luyện thì cũng chỉ vừa mới tiến vào bính đẳng.
Mà trình độ điều khiển thần lực của Tả Mạc thì được Bồ yêu liệt thẳng vào bính đẳng, nguyên nhân quan trọng nhất chính là do sự cản trở của pháp quyết.
Vị tê giác ma thần kia chính là đối tượng tham chiếu trọng yếu, Bồ yêu đánh giá hắn cảnh giới là địa giai, kỹ xảo là giáp đẳng!
Có thể thấy song phương chênh lệch thế nào, không riêng gì cảnh giới thần lực khác biệt, ngay cả kỹ xảo cũng khác biệt rất lớn.
Nhưng Tả Mạc không chán nản, ngược lại, hắn càng tràn ngập ý chí chiến đấu.
Bởi vì thần lực bên trong cơ thể hắn mỗi ngày đều đang tăng trưởng, kỹ xảo của bản thân mỗi ngày đều đang được đề cao. Tay phải hắn có thể cuồn cuộn không ngừng sinh ra thần lực, giống như trong cơ thể hắn có một khỏa thần tinh thiên nhiên vậy, một điểm này người khác không thể theo được.
Về phần kỹ xảo, Bồ yêu đã liệt ra một loạt danh sách tu luyện, chỉ cần hắn có thể chinh phục những pháp quyết có thể khiến da đầu người ta tê dại thì hắn tin chắc bản thân có đủ khả năng chinh phục thần lực.
Trong suy đoán của Bồ yêu, nếu kỹ xảo thần lực của Tả Mạc có thể đạt tới giáp đằng thì cảnh giới thần lực đã đạt tới nhân giai trung kỳ, hoặc là kỹ xảo đạt tới ất đẳng thì là nhân giai hậu kỳ. Hắn đều có thể không cần dùng tới tiểu mạc bảo trản mà chống lại soái giai.
Tả Mạc đối với soái giai không có chút hứng thú gì.
Hắn vô cùng hứng thú đối với việc tu luyện kỹ xảo. Kỹ xảo có thể khiến hắn cảm nhận rõ được sự ảo diệu của thần lực, có thể trợ giúp hắn lý giải được bản chất của thần lực.
Đối với những người khác mà nói, sức chiến đấu mới là quan trọng nhất.
Nhưng đối với Tả Mạc mà nói, thứ hắn cần thấy rõ chính là bản chất của thần lực.
Chỉ có lý giải được bản chất của thần lực thì hắn có cách để phá bỏ bất tử thần lực.
Bất cứ kỹ xảo nào khi người ta tu luyện tới một độ sâu nhất định thì uy lực trong chiến đấu sẽ đạt tới mức kinh khủng, người ta vẫn nói: giỏi một nghề, ăn cả đời. Khi kỹ xảo của ngươi đạt tới mức như vậy thì khả năng thắng của ngươi sẽ tăng mạnh.
Nhưng nếu ngươi muốn hiểu rõ bản chất của thần lực thì cần phải cố gắng lý giải càng nhiều kỹ xảo càng tốt, bởi vì mỗi một loại kỹ xảo đều đại biểu cho một đặc trưng của lực lượng.
Khi ngươi nắm giữ càng nhiều đặc trưng của lực lượng thì ngươi càng tiếp cận bản chất của nó.
Đây đã định trước là một con đường rất gian nan.
Mà tu luyện kỹ xảo, lấy không hóa có, hoàn toàn là một cái cối xay công phu, cần phải nhẫn nại kiên trì tu luyện cho tới khi tu luyện nó thành bản năng của ngươi.
Cho tới lúc này, các loại kỹ xảo đều nói lên đặc trưng của lực lượng, ngươi cần phải hiểu thật rõ bản chất chứ không phải chỉ học thuộc câu chữ.
Đây chính là thứ Tả Mạc theo đuổi, tay phải hắn cuồn cuộn không ngừng sinh ra thần lực khiến hắn có đủ thời gian để tiến vào con đường tu luyện kỹ xảo vô cùng gian nan khô khan này.
Thần tinh đã bị Tả Mạc dùng sạch, hắn đại khái tính ra một chút, thần lực ẩn chứa bên trong thần tinh tương đương với thần lực do tay phải sinh ra trong hai mươi ngày, đây là một số lượng tương đối khả quan.
Không hề nghi ngờ, nếu có thể có đủ thần tinh thì tốc độ tiến bộ của thần lực sẽ tăng mạnh.
Còn cách Bách Mang giới một đoạn khá xa nên tạm thời hắn đành vất vấn đề này qua một bên.
Cẩn thận ghi lại những tâm đắc tu luyện trong khoảng thời gian gần đây sau đó thông qua Bồ yêu đem tâm đắc này truyền tới Vân Hải giới. Những tâm đắc này sẽ có người chuyên môn chỉnh lý, thu nạp đưa vào Bồ Vệ tàng kinh các.
Tả Mạc không chút giữ lại, thậm chí trong đó còn bao gồm cả việc tu luyện thần lực. Do hắn không có thời gian về Vân Hải giới nên chỉ có thể dùng phương pháp này để đưa ra chút cống hiến cho Vân Hải giới.
Chỉ là Tả Mạc không nghĩ ra, hành động mà hắn không quá coi trọng này lại trực tiếp thúc đẩy Vân Hải giới bước vào thời đại thần lực.
Tiêu chuẩn để được vào Bồ Vệ tàng kinh các rất nghiêm ngặt, hiện giờ có thể tiến vào đều là những người cũ đã đi cùng hắn từ lâu. Mà đám gia hỏa thủ hạ của Tả Mạc đối với hắn gần như là cuồng tín. Trong vô số ngọc giản rực rỡ, những tâm đắc mà Tả Mạc truyền về luôn là nội dung được hoan nghênh nhất.
Bây giờ làn sóng tu luyện ba lực ở Vân Hải giới đã trở thành xu hướng chung.
Đối với tin tức ngoại giới thì bọn họ không có nhiều nhưng do bọn họ tín nhiệm Tả Mạc nên họ không chút do dự lựa chọn tu luyện ba lực.
Tả Mạc không hề biết tất cả chuyện này.
Trong thức hải, ba người đang thảo luận.
“Tiến độ chậm quá.” Bồ yêu nhíu trán, hắn không chút hài lòng đối với tiến bộ của Tả Mạc: “Chiếu theo tốc độ này thì nếu pháp quyết người muốn đạt tới giáp đẳng thì cũng phải mất ít nhất năm năm! Ngươi còn phải tu luyện yêu thuật tới giáp đẳng nữa.”
Tả Mạc cũng không biết phải làm sao, thiên phú pháp quyết của hắn là yếu nhất trong ba lực. Hắn đã nghiêm chỉnh chấp hành kế hoạch tu luyện của Bồ yêu nhưng tiến bộ vẫn không thể nào thỏa mãn được Bồ yêu. Từ bính đẳng đến ất đẳng là vô cùng khó nhưng từ ất đẳng tăng lên giáp đẳng lại càng khó gấp vạn lần.
Bồ yêu cũng không biết phải làm sao, Tả Mạc chăm chỉ vượt quá sức tưởng tượng của hắn nhưng thiên phú pháp quyết của Tả Mạc hơi kém cũng vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Tả Mạc ở trên phương diện ma công và yêu thuật thì biểu hiện vô cùng xuất sắc.
Chết tiệt, lẽ nào pháp quyết lại thành hạn chế của Tả Mạc sao?
Sắc mặt Bồ yêu có chút khó coi, nếu như trình độ pháp quyết của Tả Mạc thực sự làm tốn quá nhiều thời gian vậy nghĩa là con đường hắn suy đoán có thiếu sót trí mạng nào đó.
Nhưng đúng vào lúc này, Vệ bỗng mở miệng: “Có lẽ ngươi nên thử mộ bia luyện thệ.”
“Mộ bia luyện thệ?” Tả Mạc sửng sốt: “Đó là cái gì?”
Không ngờ Bồ yêu luôn nhìn Vệ với ánh mắt khinh khỉnh lại trầm ngâm nói: “Có lẽ phải thử một lần.”
Tả Mạc không hiểu gì nhìn hai người.
Vệ chậm rãi mở miệng: “Thứ gọi là mộ bia luyện thế là một loại vận dụng mộ bia giáp.”
“Mộ bia giáp?” Tả Mạc không hiểu, hắn chẳng thể nghĩ ra cái này cùng mộ bia giáp có quan hệ như nào.
“Một bia giáp kì thực là một loại tự mình hiến tế, bản chất của nó là trao đổi. Hi sinh chính mình để đổi lấy sức mạnh thủ hộ.” Thần sắc Vệ đầy nghiêm nghị và thành kính.
Tả Mạc giật mình: “Ngươi muốn ta đem bản thân biến thành mộ bia giáp sao?”
“Có thể coi là thế mà cũng không phải là thế.” Vệ bình tĩnh nói: “Năm đó ta vì theo đuổi sức mạnh thủ hộ cho nên mới lựa chọn hi sinh để đối lấy sức mạnh tối cường. Nhưng ngươi không cần sức mạnh như vậy nên ngươi không cần phải hi sinh tới mức đó, đây chính là quy tắc của mộ bia.”
Tả Mạc nghe cái hiểu cái không.
“Mộ bia luyện thệ thường dùng cho người thừa kế mộ bia giáp, bọn họ vì có thể theo đuổi cực hạn tu luyện thường phát ra những lời thề có tính định hướng.”
Tả Mạc hỏi thăm dò: “Ý ngươi là ta cần phải tiếp thu truyền thừa của ngươi?”