Thế Giới Tu Chân

Mặt sông rộng đầy yên tĩnh nổi lên từng sợi tơ máu, trong nháy mắt, nước sông vốn màu đen đã bị nhuộm thành màu đỏ, mặt sông yên ả cũng trở nên xao động mãnh liệt, giống như ở dưới huyết hà có ẩn chứa một con quái vật vô cùng đáng sợ. Huyết lãng bùng lên, đợt sau cao hơn đợt trước, không ngừng vỗ vào bờ sông.
Ma binh sư đang đứng phiêu phù trên không chưa từng thấy U Minh địa hà như vậy bao giờ nên không khỏi cảm thấy kinh hoảng.
“Nhìn kìa!”
Bỗng một gã ma binh sư sáng mắt chỉ vào một ma binh trì, thất thanh hô lớn. Tiếng hô của hắn đã hấp dẫn được sự chú ý của mọi người, ánh mặt mọi người không khỏi nhìn theo phía hắn chỉ.
Tê!
Trên mặt sông vang lên những tiếng hít thở mạnh.
Chỉ thấy trên không của một ma binh trì, bất giác tụ tập một tầng mây đen dày đặc. U Minh địa hà ở sâu trong lòng đất những ba mươi dặm làm sao có thể xuất hiện tầng mây được chứ?
Nhưng tầng mây dày đặc trước mặt lại vô cùng chân thực.
Rầm rầm ầm!
Bỗng bên trong tầng mây vang lên tiếng sấm sét nặng nề.
Các ma binh sư phiêu phù trên mặt sông hai mặt nhìn nhau, lôi âm không có sức sát thương nhưng bọn họ biết điều này có ý nghĩa gì. Từ xưa tới nay theo tương truyền, khi tuyệt thế ma binh hiện thế đều sẽ phát sinh thiên địa dị tượng.
Trước mắt chẳng lẽ chính là…
“Thiên tự hào! Là thiên tự hào!” Bỗng có một gã ma binh sư hô lên.
“Là hắn!”
“Chính là hắn!”
Đám ma binh sư nhất thời xôn xao, tên gia hỏa thần bí tiêu phí hai trăm năm mươi vạn ma bối, thuê ma binh trì thiên tự hào đã sớm là đối tượng mà mọi người bàn luận lâu nay. Lúc này khi nhìn thấy ma binh dẫn động thiên địa dị tượng chính là thiên tự hào làm sao không khiến bọn họ sợ hãi cho được?
Rầm rầm oanh!
Tiếng sấm dày đặc nặng nề, bên trong tầng mây mơ hồ có thể thấy quang mang chớp động.
Đúng vào lúc này, bỗng từng khỏa huyết châu từ trong U Minh địa hà chậm rãi bay lên, mỗi một khỏa huyết châu đều óng ánh trong sáng, hoàn mỹ không chút tỳ vết.
Không gian phía trên mặt sông rất rộng, phóng mắt nhìn tới thì thấy vô số huyết châu dày đặc, cực kì ấn tượng. Những huyết châu này có lớn có nhỏ nhưng đều tròn trĩnh hoàn mỹ. Ma binh sư tinh tế lập tức chú ý tới U Minh địa hà vốn đã bị nhuộm thành huyết hà sau khi huyết châu hiện lên thì lại trở về trạng thái ban đầu.
Mặt sông một lần nữa bình lặng trở lại, không thể nhìn thấy chút huyết sắc nào trong nước.
Những… huyết châu này…
Ngay khi mọi người vẫn đang còn chìm trong kinh hãi và nghi hoặc thì huyết châu đang phiêu phù trên mặt sông bỗng đồng loạt bay về ma binh trì thiên tự hào.
Cũng vào lúc đó, trong tầng mây những tia chớp sáng lên chói lòa khiến U Minh địa hà sáng như ban ngày.
Một cảnh tượng cả đời người khó quên hiện ra trong tầm mắt mọi người, trong nháy mắt bọn họ không tự chủ được mà nín thở.
Huyết châu khắp trời với tốc độ kinh người ở trên mặt sông tạo ra mấy chùm huyết sắc!
Máu tươi như mưa khiến toàn bộ không gian phía trên mặt sông như bị xé thành từng mảnh nhỏ!
Toàn bộ máu tươi đều bay thẳng tới ma binh trì thiên tự hào!
Cảnh tượng kinh khủng khiến người ta hít thở cũng khó!
Sau khi khỏa huyết châu cuối cùng chìm vào trong ma binh trì thiên tự hào thì một cột sáng màu đỏ như một thanh lợi kiến phá tan tầng mây!
Rầm rầm oanh!
Dưới chân truyền tới những rung động kinh người, mặt đất giống như đang run rẩy.
Mọi người trợn mắt há mồm nhìn kiếm quang thô to tới vài chục trượng.
Ông trời ơi!
Kiếm quang vậy mà lại có thể đâm thủng tầng nham thạch trên đầu họ.
Ba mươi dặm đó! Nơi này cách mặt đất những ba mươi dặm đó!
Cảnh tượng kinh khủng trước mắt khiến người ta rung động, làm cả U Minh địa hà lặng ngắt như tờ, tất cả đều im lặng.
Đúng vào lúc này Bất Chu thành đã loạn hết cả lên.
Kiếm quang màu máu đột nhiên từ mặt đất chui lên chọc thẳng lên trời, gần xa đều có thể nhìn thấy.
Động tĩnh lớn như vậy, ai mà không thấy thì chỉ có thể là người mù.
-----------------------------
Cơ Lệ Ngữ lườm Phong Tín Tử một cái đầy đắc ý, thản nhiên nói: “Ngươi có vẻ an nhàn nhỉ. Thế nào, sao giờ không đi ra ngoài uống rượu?”
Phong Tín Tử cười ha ha nói: “Thỉnh thoảng vẫn muốn nghỉ ngơi hai ba ngày.”
“Ngươi đừng quên nhiệm vụ của chúng ta là được.” Cơ Lệ Ngữ cười nhạt: “Đến giờ chúng ta vẫn chưa tìm được tung tích của Tiếu Ma Qua!”
“Không cần gấp.” Phong Tín Tử khoát khoát tay.
“Không gấp?” Cơ Lệ Ngữ bất ngờ nói lớn, vẻ đẹp khi giận dữ được thể hiện rất rõ trên mặt: “Ngươi kêu ta không cần gấp? Đã bao nhiêu ngày rồi? Tình báo không phải nói khẳng định Tiếu Ma Qua sẽ đi qua con đường này sao? Thế nào mà đến bây giờ chúng ta vẫn còn chưa thấy mặt hắn?”
Phong Tín Tử cũng có chút đau đầu, hắn biết rõ trong lòng Cơ Lệ Ngữ rất bất mãn đối với chuyến đi này, đành phải an ủi: “Sốt ruột thì làm được gì, nơi này là ma giới, không phải yêu giới.”
“Chúng ta cứ chờ vô ích ở đây sao?” Cơ Lệ Ngữ nhìn chằm chằm vào Phong Tin Tử rồi hỏi.
Trong lòng Phong Tín Tử hơi không thích nhưng trên mặt vẫn tỏ ra bình thản: “Ngươi có biện pháp tốt hơn sao?”
“Ba người kia sao rồi? Ngươi có phải đang hoài nghi bọn họ không?” Đột nhiên Cơ Lệ Ngữ chuyển đề tài.
Đúng là Phong Tín Tử hoài nghi ba người Tả Mạc chính là Tiếu Ma Qua, mặc dù tướng mạo không đúng nhưng bên cạnh Tả Mạc đúng là có hai nữ nhân, điều này vô cùng ăn khớp. Hơn nữa ngày đó Tả Mạc dùng chính là yêu thuật, Phong Tín Tử biết Tả Mạc tinh thông yêu thuật, có thể hoàn thành cuộc chiến phá ngục chẳng lẽ lại chỉ có thể dùng mấy từ ‘tinh thông yêu thuật’ để hình dung?
Vào lúc mẫn cảm như này ở ma giới lại gặp phải một nhân vật phù hợp như thế, làm sao có thể không khiến Phong Tín Tử nghi ngờ được?
Nhưng, sự việc sau đó lại khiến Phong Tín Tử cảm thấy kinh ngạc.
Đầu tiên là ba người chạy tới Vật Hi đường, sau đó đến U Minh địa hà và thuê ma binh trì thiên tự hào, tốn hai trăm năm mươi vạn ma bối, tất cả các tin tức Phong Tín Tử đều biết rất rõ.
Các dấu hiệu này cho thấy người này rõ ràng là một ma binh sư, hơn nữa còn là một ma binh sư có trình độ rất cao.
Trong lòng Phong Tín Tử không khỏi cảm thấy buồn phiền, không chút che dấu nói: “Rất có thể, trình độ yêu thuật của hắn rất cao, mặc dù hắn đang luyện chế ma binh nhưng đây có khả năng là một loại ngụy trang.”
“Ngụy trang?” Cơ Lệ Ngữ cười nhạt: “Hắn vì sao phải ngụy trang?”
Phong Tín Tử im lặng.
Đây cũng là lí do hắn không thể nào nghĩ ra được. Bây giờ thanh danh của Tiếu Ma Qua ở ma tộc rất hiển hách, dưới trướng có hai gã chiến tướng đỉnh giai, đừng nói các thế lực ma giới không muốn chọc vào hắn mà ngay trưởng lão hội của yêu tộc cũng nhận định thế lực của Tiếu Ma Qua là một trong những thế lực mà bọn họ coi trọng nhất ở ma giới.
Dưới tình huống như vậy, Tiếu Ma Qua căn bản không cần phải ẩn nấp, không ai dám trêu chọc hắn cả.
Nhưng đúng vào lúc này, bỗng một luồng khí tức lẫm liệt phát ra đầy mãnh liệt.
Sắc mặt Phong Tín Tử khẽ biến, khí tức thật cường đại, tâm thần vừa động thì cả người đã biến mất.
Trong giây lát hắn đã xuất hiện ở trên trời, nhìn vào thanh kiếm màu đỏ đang chọc thẳng lên trời mà không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, đôi mắt thậm chí còn có chút thất thần.
Địa ma binh!
Trong phút chốc ba chữ này thoáng hiện ra trong đầu hắn.
Phong Tín Tử là một trong những thanh niên thiên tài kiệt xuất nhất của yêu tộc, hắn đã trải qua hệ thống giáo dục chính thống nghiêm ngặt của yêu thuật phủ, kiến thức và nhãn giới tuyệt đối không phải yêu tộc phổ thông có thể so sánh được. Cơ hồ không chút do dự hắn liền đoán ra được lai lịch của luồng khí tức kinh khủng này!
Chỉ có địa ma binh mới có thể có được khí tức kinh khủng như vậy!
Hắn đã từng nghe nói trên tay Tiếu Ma Qua có một kiện thiên ma binh với hung danh hiển hách tên là nghịch long trảo. Nhưng kia chỉ là lời đồn, hắn chưa từng tận mắt nhìn thấy còn địa ma binh thì hắn đã từng cảm thụ qua. Khí tức phô thiên cái địa độc đáo của địa ma binh khiến người ta hít thở cũng khó khăn.
Địa ma binh, thật sự là địa ma binh!
Chẳng lẽ có ai đó luyện chế địa ma binh?
Phong Tín Tử không chút tin tưởng nhìn cột sáng màu đỏ nối giữa trời và đất kia.
-----------------------------
Trong lúc cột sáng màu đỏ phá đất chui ra thì trung niên ma tộc đang uống trà trong Vật Hi đường sắc mắt đại biến, cả người đột nhiên biến mất.
“Địa ma binh!”
Khi hắn nhìn thấy cột sáng màu đỏ xuyên thẳng vào trời cao thì không khỏi thất thanh hô lớn.
Đã nhìn thấy vô số ma binh khiến hắn luyện được hỏa nhãn kim tinh, hắn chỉ cần nhìn qua cột sáng liền nhận ra nó đại biểu cho điều gì. Có thể nói hắn đối với một trăm lẻ tám kiện địa ma binh là thuộc nằm lòng, dù cho không tận mắt nhìn thấy nhưng đặc tính, khí tức của mỗi kiện địa ma binh hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Cột sáng màu đỏ thô to này phát ra một luồng khí tức vô cùng quái dị, hoàn toàn khác xa so với bất cứ địa ma binh nào mà hắn biết.
Hắn đã sống ở Bất Chu thành hai mươi năm rồi, mỗi cọng cỏ ngọn cây hắn đều vô cùng quen thuộc. Khi hắn chú ý tới vị trí của cột sáng thì vô cùng sửng sốt.
Ở phía dưới không phải là U Minh địa hà sao?
Trong giây lát hắn nghĩ tới gương mặt phổ thông mang theo vẻ chắc chắn của thiếu niên kia, một ý nghĩ chợt xoẹt qua trong đầu hắn, hắn nghẹn họng nhìn trân trối, vẻ mặt không thể tin tưởng.
Chẳng lẽ tên kia thực sự luyện chế được một kiện địa giai ma binh?
-----------------------------
Thân là chủ nhân của Bất Chu thành, Thang gia cũng bị kinh động.
Cột sáng màu đỏ kia thật sự quá nổi bật, quá chấn động! Toàn bộ cao thủ của Thang gia cơ hồ đều bay lên trời, mỗi người đều đang nhìn vào cột sáng màu đỏ to lớn kia, tất cả đều bị nó làm cho hoảng sợ.
“Địa ma binh! Uy thế như thế nhất định là địa ma binh!” Một gã trưởng lão của Thang gia vô cùng kích động, miệng run run: “Lẽ nào phía dưới Thang gia chúng có chôn địa ma binh?”
“Là có người luyện chế ra địa ma binh!” Thang Thần bỗng nhiên mở miệng, thể hình hắn rất khôi ngô uy mãnh, đôi mặt hẹp dài như đao, lúc này đang nheo lại, quang mang không lộ.
“Luyện chế địa ma binh?”
Toàn bộ trưởng lão Thang gia đều ồ lên.
Thang gia không phải là trẻ con chưa gặp qua việc đời, ngược lại, Thang gia nắm trong tay một kiện địa ma binh bài danh thứ bốn mươi mốt ‘hỏa vũ lạc tinh chùy’! Thanh tuyệt thế ma binh này thuộc sở hữu của đương đại gia chủ Thang gia, Thang Thần. Trận đánh khiến Thang Thần nổi danh chính là mang theo hỏa vũ lạc tinh chùy một mình vào núi, đánh bại gia chủ Mã gia lừng danh cũng là một soái giai, Mã Nguyên Khải.
Cũng chính vì trận chiến ấy mà tạo nên địa vị ngày nay của Thang Thần, cũng vì thế mà địa vị của Mã gia lao dốc không phanh, bây giờ gần như đã diệt vong.
Không ai có thể hiểu rõ giá trị của một kiện địa ma binh như bọn họ!
Địa ma binh là ma binh thích hợp nhất cho soái giai, chỉ có địa ma binh mới có thể thừa nhận được sức mạnh kinh khủng của soái giai!
Một trăm lẻ tám kiện địa ma binh không phải là toàn bộ số địa ma binh, đó chỉ là số địa ma binh xuất hiện từ trước tới nay. Trong một trăm lẻ tám kiện địa ma binh này có rất nhiều kiện đã sớm biến mất, không ai biết rõ hiện giờ chúng đang ở đâu. Mà bây giờ số lượng địa ma binh mà mọi người biết chỉ có hơn hai mươi kiện.
Nếu nói thiên ma binh tựa như một loại thần thoại không thể chạm tới, thậm chí mọi người còn khó có thể phân biệt được thật giả.
Như vậy địa ma binh được toàn bộ ma tộc công nhận là ma binh đỉnh cao nhất!
Vậy mà hiện giờ lại có người luyện chế ra địa ma binh!
Mắt mọi người đều sáng rực lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui