Tiểu ma trì trong chợ phẩm giai không cao, bình thường toàn để những ma binh sư cấp thấp sử dụng trong lúc túng thiếu cho nên hiệu quả không được tốt cho lắm. Trung niên nhân có chút xấu hổ, ma binh sư xung quanh cũng lộ vẻ xấu hổ, để một vị ma binh đại sư sử dụng ma binh trì thấp giai nhất như vậy thực sự là làm mất thân phận của đại sư.
Rất xấu hổ nhưng nơi đây thực sự không có ma binh trì tốt hơn, bọn họ thấp thỏm nhìn Tả Mạc.
Tả Mạc lại hồn nhiên không để ý tới, hắn thoáng nhìn qua ma binh trì rồi thôi.
Hắn xoay người, mặt hướng về mọi người, cầm thanh chủy thủ do Đậu Nha luyện chế.
“Ý nghĩ về thanh chủy thủ này rất tốt. Tài liệu của nó chủ yếu gồm ba loại, bạch mộc cốt, băng lam thạch và đồng huy tinh.”
Mọi người đều vểnh tai nghe cho rõ, tập trung tinh thần sợ bỏ sót mất chữ nào đó.
“Ta tin chắc rằng mọi người đều đã hiểu rất rõ về ba loại tài liệu này, nếu là người bình thường đi luyện chế nhất định sẽ dùng bạch mộc cốt làm phôi, băng lam thạch làm đặc tính băng hàn của ma binh, lại dùng đồng huy tinh để dung hợp các thứ.”
Một số ma binh sư đứng dưới gật đầu lia lịa, đây là kiến thức cơ bản nhất, bất cứ một gã ma binh sư dốt tới đâu cũng phải hiểu được điều đó. Bọn họ hơi hiếu kì, càng là tài liệu cơ sở thì càng khó biến hóa, bọn họ không nghĩ ra ba loại tài liệu cơ sở không thể cơ sở hơn này còn có thể phối chế theo phương thức nào khác.
“Nhưng suy nghĩ của Đậu Nha lại đặc biệt khác người, hắn dùng đồng huy tinh làm phôi, lại dùng bạch mộc cốt và băng lam thạch làm tài liệu cường hóa.”
Nhất thời phía dưới ồ lên, mọi người cảm thấy phương pháp này không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn không hợp với lẽ thường.
“Theo truyền thống luyện chế ma binh mà nói điều này hoàn toàn không phù hợp với nguyên tắc luyện chế. Đồng huy tinh là một loại chất môi giới cấp thấp tốt nhất nhưng nó tuyệt đối không thích hợp để làm phôi thể bởi vì nó quá mềm.”
Ma binh sư vô thức gật đầu.
“Cho nên Đậu Nha đã dùng đồng huy tinh để xử lý điều này, hắn dùng hương diệp thụ dịch hòa tan kim ti hổ phách để dung nhập bạch mộc cốt và băng lam thạch làm tăng độ cứng.”
Một số ba binh sư lộ vẻ đăm chiêu.
“Đây chính là một sáng tạo.” Đánh giá của Tả Mạc khiến Đậu Nha đỏ mặt, Đậu Nha hiểu rất rõ thanh chủy thủ mà mình luyện chế không được tốt cho lắm.
Tả Mạc chợt chuyển chủ đề: “Nhưng muốn hoàn thành sáng tạo này lại cần có kỹ xảo luyện chế vững chắc. Bạch mộc cốt bình thường được sử dụng phôi thể, rất ít người nhớ tới một đặc tính của nó chính là mộc ti.”
Toàn trường lặng ngắt như tờ, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ tôn kính. Nếu nói, lúc trước bên ngoài còn lưu truyền lời đồn đại về bản lĩnh của Tả Mạc nhưng bây giờ sau khi nghe hắn nói thì những nghi ngờ này đã tan thành mây khói.
Tài liệu cơ sở nhất trong miệng đại sư lại có thể biến hóa ra nhiều thứ như vậy.
“Mộc ti ở trong mắt rất nhiều người là một đặc tính không có tác dụng nhưng nếu có thể sử dụng tốt thì nó sẽ mang lại diệu dụng không tầm thường chút nào.”
Dứt lời hắn liền lấy từng tài liệu ném vào ma binh trì.
Mỗi khi ném tài liệu nào hắn đều sẽ nói ra tên của loại tài liệu đó sau đó giải thích cặn kẽ cách sử dụng loại tài liệu đó và những chi tiết cần phải chú ý. Những ma binh sư phía dưới không dám thở mạnh, bọn họ giống như học sinh của Tả Mạc chăm chú nghe những lời hắn nói một cách rất thành kính.
Ma binh sư cấp thấp không có địa vị xã hội gì, thu nhập của bọn họ thường rất thấp, sinh sống rất khó khăn. Tài nghệ của bọn họ đều rất kém dẫn đến bọn họ không thể luyện chế ra những ma binh tốt, điều này cũng khiến bọn họ mất đi khả năng tiến thêm bước nữa.
Bọn họ biết rõ cơ hội trước mắt khó khăn tới mức nào.
Một vị đại sư chịu giảng giái cho bọn họ, có lẽ đây là buổi học quan trọng nhất trong cuộc đời bọn họ.
Mắt bọn họ đều nhìn Tả Mạc đầy chăm chú, sự thành kính phát ra từ tận trong xương tủy.
Tả Mạc tinh thông, thuận miện chỉ điểm một vài nội dung, bọn họ như vớ được chí bảo cố gắng nhớ thật kĩ. Lúc đầu chợ rất ầm ĩ huyên náo giờ đây vô cùng yên lặng, chỉ có tiếng nói vang vọng của Tả Mạc.
Toàn bộ điếm chủ đều thức thời mà không phát ra bất cứ tiếng động nào, bọn họ biết rõ điều này quan trọng như nào đối với những ma binh sư cấp thấp, trong số những người ngồi đó có rất nhiều người là bằng hữu của họ.
Bọn họ không hiểu cái gì là giảng đạo nhưng lại bị loại thành kính này lây lan cảm nhiễm.
Vào giờ khắc này, ở nơi chỉ có biết tới ma bối, chỉ có những con người không có địa vị.
Một trường phái ma binh sư mới được sinh ra.
Bọn họ tôn trọng tài liệu đơn giản thực dụng, bọn họ tôn trọng sáng tạo, bọn họ mong muốn được truyền bá ma binh học.
Bọn họ có một tên gọi rất đặc thù gọi là chợ ma binh sư.
-----------------------------
“Lũ tiện nhân chết tiệt!” Thủ lĩnh hộ vệ nghiến răng nghiến lợi. A Quỷ ra tay chưa bao giờ nhẹ cả, mặc dù không tổn thương tới hắn nhưng vẫn khiến hắn rất chật vật, trên mặt là một vết thâm đen.
Rất nhanh hắn đã nhận ra những ánh mắt nóng bỏng xung quanh, chỉ hận không thể tìm kẽ đất để chui.
Đường đường là một trong những thủ lĩnh hộ vệ của Thang gia, vậy mà lại chật vật như thế!
Nhưng vào lúc này bỗng có một giọng nói trầm ngưng mà ớn lạnh vang lên: “Lão tâm, chuyện gì đã xảy ra thế?”
Lão đại!
Hắn bò dậy, vẻ mặt đầy xấu hổ: “Đại ca!”
“Chuyện gì đã xảy ra?” Lão đại mặt đầy sát khí, mắt lộ hung quang, hắn ngồi đầy vững chãi, nhìn từ trên nhìn xuống. Ma kỵ dưới thân như một ngọn núi nhỏ, tứ chi tráng kiện tựa như cột đình, đuôi thô dài mọc đầy gai, trên trán một chiếc sừng nhọn to bằng cánh tay lóng lánh sáng bóng.
Đây là một con lam giác tê kiếm vĩ, tính cách đầy hiếu chiến, là một loại ma kỵ chiến đấu cường đại.
“Đại sư…” Lão tam muốn nói lại thôi.
Lão đại lập tức hiểu rõ, trong giây lát sắc mặt trầm xuống, nheo nheo mắt, hàn quang lấp lánh, lãnh đạm nói: “Đại sư cũng không có tư cách giương oai ở địa bàn Thang gia của ta.”
Hắn đã sớm không thích bộ dáng hung hăng của Tiêu Vân Hải, Thang gia đối đãi với hắn như thượng khách vậy mà hắn lại ngạo mạn như thế! Bây giờ hắn mặc kệ sự trách phạt của gia chủ cũng phải khiến tên gia hỏa không biết trời cao đất dày kia hiểu rõ đây là địa bàn của ai.
“Đại ca nên cẩn thận tiện tì đi theo hắn!” Lão tam cắn răng nói.
“Ừ, ta sẽ phế nàng đi.” Lão đại thản nhiên nói.
Dứt lời liền tháo trường thương ở bên hông ma kị xuống, ánh mắt nhìn về phía sâu trong chợ, bên trong mơ hồ truyền ra giọng Tiêu Vân Hải. Bên trong vô cùng yên lặng, hắn không để ý tới điều đó, hắn đối với thực lực bản thân có lòng tin tuyệt đối.
Khu động lam giác tê kiếm vĩ, một bước đều khiến mặt đất rung động.
Ầm ầm, ầm ầm!
Cái trán của lam giác tê kiếm vĩ thấp dần xuống, thái dương sâu thẳm lóng lánh quang mang nhiếp hồn người, tiếng tê rống phát ra từ trong miện nó, hơi thở đầy nặng nề biểu hiện nó đang không ngừng tích tụ sức lực.
Lão đại cầm chắc trường thương trong tay, khuôn mặt lãnh khốc tựa như được tạc bằng nham thạch, không có chút tình cảm nào.
Chiến ý ma kỵ dưới thân truyền tới làm mắt hắn bắt đầu ửng đỏ.
Trường thương trong tay truyền tới từng cảm giác lạnh lẽo loại bỏ tất cả các tạp niệm trong lòng hắn.
----------------------------
Thanh Hoa Tuyết nghe tới mê đi, khóe miệng nàng khẽ mỉm cười.
Kì thực nàng chẳng hiểu Tả Mạc đang nói những gì, đối với một yêu tộc mà nói thì luyện chế ma binh giống như xem thiên thư vậy. Nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được bầu không khí đặc biệt tràn ngập trong chợ, nàng không phát hiện ra trên mặt mình cũng lộ ra vẻ tôn kính.
Tiếu Ma Qua trước mắt đầy xa lạ khác xa với hình ảnh về Tiếu Ma Qua mà Thanh Hoa Tuyết tìm được, trên người hắn toát ra một cỗ khí chất khó có thể nói thành lời.
Nàng luôn âm thầm quan tâm Tả Mạc mà hành tung của hắn thì cũng chẳng có gì là bí mật nên rất nhanh nàng đã tìm tới được đây.
Ninh Hinh Nhi không khỏi cười nhạo nhưng vẫn đồng ý giúp nàng che giấu, các nàng không như Cơ Lệ Ngữ nên có thể thích làm gì thì làm.
Thanh Hoa Tuyết thấy được hết toàn bộ quá trình.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới Tiếu Ma Qua đối với những ma binh sư cấp thấp lại coi trọng như vậy. So sánh với sự nghiêm khắc về giai cấp ở ma giới, yêu giới ít ra còn tốt hơn một chút nhưng chắc chắn sẽ không có vị đại sư nào làm như này.
Tuyệt đối không có.
Thân phận đại sư vô cùng tôn quý, những ma binh sư tầng lớp thấp kém này không thể nào có được cơ hội như này, nhưng điều đó lại đang diễn ra ngay trước mặt nàng, hơn nữa tác giả của nó chính là người nàng luôn tìm kiếm, Tiếu Ma Qua.
Khi mắt nàng nhìn thấy sự sùng kính trên mặt những ma binh sư cấp thấp kia thì trong lòng nàng bỗng có chút cảm động.
Không biết vì sao.
Bỗng, ở cổng chợ có một bóng người thật lớn bước vào.
Sát khí mãnh liệt giống như gió lạnh băng tuyết hỗn loạn thổi tới, nhiệt độ trong chợ thoáng cái đã giảm mạnh.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh giống như tiếng ấm vang lên, những ma binh sư ma công yếu sắc mặt đại biến.
Con ngươi của Thanh Hoa Tuyết bỗng co lại.
Một bóng người khổng lồ giống như một cơn lốc ầm ầm lao tới đây.
Thanh Hoa Tuyết là người phản ứng đầu tiên, nàng giống như một tia chớp màu xanh phút chốc đã xuất hiện trước mặt đối phương.
Khi nàng chặn đứng được đối phương thì nàng mới phát hiện ra bản thân vừa làm điều gì.
“Kẻ nào không liên quan cút ra ngoài!”
Tiếng rống giận như sấm sét mang theo tiếng gió rít kinh khủng ầm ầm thổi tới làm mặt đất rung lên, vang vọng khắp khu chợ.
Mấy đóa thanh hoa thăm thảm từ trên tay nàng bắn ra.
Thanh hoa!
Bản thân nàng đang làm gì vậy?
Bỗng trên mặt Thanh Hoa Tuyết trở nên nóng bừng, nhưng giờ đây đã không thể để ý tới thứ khác nữa rồi.
Thanh Hoa Tuyết xuất thân trực hệ, lại là người có thiên phú nhất trong lớp trẻ của Thanh Hoa gia, lúc này thực lực của nàng được thể hiện ra rất rõ. Người bên ngoài nhìn vào thì thấy Thanh Hoa Tuyết như một thanh lợi kiếm vừa ra khỏi vỏ.
Bình tĩnh không chút sợ hãi!
Trận chiến giữa nàng và Tả Mạc đã khiến nàng tìm ra điểm yếu nhất của mình. Thiên phú của nàng vốn rất xuất sắc, chỉ do thiếu thực chiến nên một thân thực lực không thể phát huy ra được hết. Nhưng sau khi giải quyết xong vấn đè này thì thực lực của nàng liền tăng mạnh.
Bây giờ nàng đã sớm không còn là nàng lúc trước!
Trong khi thanh hoa vẫn còn đang lay động thì nàng đã phát hiện ra Tiếu Ma Qua hơi ngừng lại, mặc dù rất nhanh khó mà nhận ra được nhưng đã khiến ý chí chiến đấu của nàng tăng lên tới đỉnh điểm.
Toàn bộ sợ hãi, e lệ, tất cả đều biến mất.
Vào giờ khắc này, trong đầu nàng chỉ có một ý nghĩ, nàng muốn ở trước mặt Tiếu Ma Qua thể hiện ra thực lực của mình!
Thể hiện toàn bộ!